chương 3
Tạ Vân Tố sợ bé con không tin, đúng lúc hộp bình sữa mới vừa được gửi đến, liền mở ngăn kéo ở bàn ra.
Cậu lấy từ bên trong rất nhiều hộp lớn nhỏ ước chừng khoảng trăm cái bình sữa .
Bé con thấy những cái bình sữa đó càng thêm bất động .
Tạ Vân Tố: “?”
Tạ Vân Tố đoán không ra suy nghĩ của con non , cũng không để ở trong lòng.
Cậu một bên dọn dẹp quét tưics mảnh vỡ và sữa sạch sẽ , một bên lại pha cho bé con một ly sữa dê " Chúng ta uống sữa nhanh , rồi đi ngủ sớm một chút "
Nước ấm , sữa bột hòa quyện , mùi sữa hòa vào hơi nước mờ mịt bốc lên .
Hắn giơ tay nhấc chân , đều dính mùi sữa nhạt nhẽo , ấm áp, nhiệt liệt, làm người quyến luyến.
“Đúng rồi, anh chưa đặt tên cho bé cưng nhỉ .”
Cậu quay đầu, liếc nhìn bé con nhỏ nhắn , tự hỏi một lát: “Hừm , gọi bé là ‘ PiPi ’ được không ?”
Thủ lĩnh Long tộc : “……”
Tạ Vân Tố đem “PiPi” nâng lên, ý đồ dỗ ăn .
PiPi quay đầu, không uống.
Tạ Vân Tố có chút bất đắc dĩ : “PiPi, nhà ta chỉ còn mỗi sữa bột và bình sữa , nếu không uống thì không còn gì khác để uống nữa đâu .”
Âm thanh của cậu giống bông mềm Nhuyễn Nhuyễn , ở bên tai nhẹ nhàng vuốt ve , khiến màng tai khẽ trở nên tê dại.
PiPi lại đem đầu xoay qua chỗ khác , rất giống cái trống bỏi.
Tạ Vân Tố: “…………?”
Rất tốt , sống lâu vậy rồi lần đầu cậu thấy một em bé không thích uống sữa .
Cậu cào cào đầu, nghĩ thầm có lẽ do rồng con tương đối đặc thù, hơi kháng cự uống sữa .
"Thật tình , bắt bé con uống cũng không được , không còn biện pháp khác , để mai anh tìm xem có gì thích hợp để em ăn không "
Hiện tại đã khuya, xung quanh lại rất hoang vắng , không có chỗ nào bán đồ ăn cho con non .
Thế nhưng trước khi đi ngủ , Tạ Vân Tố vẫn để bình sữa dê đặt cạnh người bé con .
Có lẽ sau khi cậu ngủ , bé con đói bụng sẽ trộm uống sữa dê.
Trừ cái này ra, cậu mở quang não ra , nhấn vào mục người máy thu gom, hồi phục: Hủy bỏ Phục vụ .
Cậu nghĩ trước tiên ở lại chỗ này , chiếu cố bé con lớn lên.
Cậu không mong có thể chăm sóc bé con đến khi trưởng thành , chỉ cần giúp em bé vượt qua được giai đoạn yếu ớt vô lực của thời kỳ mới sinh của con non là tốt rồi.
Hơn nữa , cậu cần lập tức kiếm được một công việc gần đây để kiếm tiền trang trải.
Có khổ cũng không thể con non khổ theo.
Nghĩ, Tạ Vân Tố nằm ở trên giường, nhắm mắt lại, chậm rãi lâm vào mộng đẹp.
Trước khi ngủ , trên đầu giường của Tạ Vân Tố đắp cho PiPi một cái chăn ,nhưng hiện tại , trong ổ nhỏ của con non , đứa bé biến mất không thấy.
Cùng lúc đó, phía sau Tạ Vân Tố xuất hiện một người đàn ông dáng vóc cao lớn nam tính , theo ánh trăng chiếu phủ lên hình bóng , đem Tạ Vân Tố hoàn toàn che lại .
Tạ Vân Tố ngủ thật sự say, không hề cảm nhận được có người đang đứng đằng sau lưng .
Người đàn ông sở hữu gương mặt anh tuấn mà thâm thúy, hơi thở lạnh băng, giống như núi băng sừng sững vĩnh viễn không chứa bất kì kẻ nào ở phương bắc .
Một nửa mái tóc màu bạc tùy ý xõa rối tung , khiến người không thể rời mắt , đó là từ giữa những sợi tóc bạc ấy , là long giác màu đen bạc.
Hắn nhấc đôi mắt vàng , đảo qua khuôn mặt ngủ say của đối phương .
Đó là một gương mặt vô cùng ôn hòa vô hại , ít nhất trước mắt là vậy , người đàn ông không cảm nhận được bất kì ác ý cùng mưu đồ nào trên người cậu.
Nhưng hắn ở trước mặt nhân loại bình thường này sẽ không khống chế được mà biến thành một con non .
Loại khống chế mạnh mẽ này hắn chưa bao giờ trải nghiệm .
Bây giờ đối phương ngủ rồi, lực khống chế bắt đầu yếu đi , hắn mới có cơ hội biến trở về hình dạng ban đầu của bản thân.
Hiện tại, nếu hắn muốn giết chết đối phương, dễ như trở bàn tay.
Trong đôi mắt vàng kim của ngưòi đàn ông tràn ngập sát ý , khóe môi nhẹ cong lên.
Tay hắn nhẹ đặt lên cổ người thanh niên, chỉ cần dùng một chút lực ——
Đối phương sẽ bỏ mạng tại đây.
Trong màn đêm tăm tối , người đàn ông đột nhiên nghe được âm thanh mỏng manh .
Đối phương đang nói mớ.
Thanh niên nghiêng mặt, hàng mi dài run rẩy, mềm ấm mỏng manh nói mớ, muốn nghe rõ chỉ có thể cẩn thận nghe ngóng .
Âm thanh lúc mơ ngủ có chút mơ màng , giống một đoàn bông mông lung mềm mại , trong màn đêm tăm tối , chỉ có tiếng ve cùng tiếng gió nhè nhẹ , vang vọng trong không gian.
“PiPi.”
PiPi……?
Người đàn ông nghe xong tiếng gọi này , bật cười , tiếng cười khàn khàn , nghe tựa như âm thanh của đàn cello sang trọng quý phái , miểu xa mà thâm trầm , bỗng nổi lên một ý xấu xa .
—— hắn đột nhiên muốn nhìn một chút.
Tên nhân loại này , sẽ làm gì thú vị đối với hắn đây .
Nhân loại này, để lại mấy ngày, cũng không sao.
****
Tạ Vân Tố ngủ đến rạng sáng 4-5 giờ tự nhiên tỉnh.
Buồn ngủ vô cùng .
Trước kia , giờ này cũng là giờ cậu rời giường , nấu bữa sáng cho các bé con.
Tạ Vân Tố rửa mặt xong, dùng số tiền tiết kiệm cuối cùng , mua sắm ít nguyên liệu nấu ăn cho bé con và cậu ở trên quang não. PiPi còn ở trong ổ ngủ, không bị tiếng động cậu rời giường đánh thức.
PiPi ngủ rất say , cả người bé con lăn thành một đoàn , giống rồng bánh trôi nhỏ trắng trẻo mập mạp .
Đầu nhỏ của nó vùi vào bộ ngực đầy lông , đôi mắt đậu gắt gao nheo lại , thường thường phát ra tiếng ngáy PiPi mỏng manh .
Tạ Vân Tố ngồi ở bên cửa sổ, lấy quang não ra , tìm kiếm về tập tính con non của Long tộc .
Khi cậu tham gia khóa huấn luyện cho chuyên viên chăm sóc con non , thầy đã đem toàn bộ tập tính con non của các chủng tộc dạy hết cho cậu.
Ngoại trừ Long tộc.
Bởi vì chiến tranh và một số việc cậu không biết , đế quốc vẫn luôn bài trừ Long tộc ra ngoài .
Tạ Vân Tố tìm được một bức ảnh chụp rồng khi còn nhỏ ở trên Tinh Võng .
—— so với PiPi thì khác xa.
…… con non của Long tộc chân chính, có nửa người cao, vảy rắn chắc hoặc lông chim, cánh chim to rộng, vết cào dày rộng hữu lực, tiếng kêu hung mãnh, toàn thân là màu đen hoặc là màu bạc,
Nhưng bé rồng con trước mắt , nhỏ đến đáng thương, chỉ to hơn bàn tay , móng vuốt rất nhỏ, giấu ở lông chim nhìn không thấy.
Cánh cũng là tròn tròn nho nhỏ, miễn cưỡng nhìn ra chút hình dáng. Hơn nữa lông chim là màu trắng sữa, móng vuốt cũng là màu đỏ nộn , toàn thân không có chỗ nào là màu đen hoặc màu bạc.
Một khi không cẩn thận , sẽ bị người ta làm thành màn thầu trắng chưng lên.
Tạ Vân Tố khẽ thở dài.
Bé con non của Long tộc này , có lẽ không phát dục . Khả năng cao vì nguyên nhân này nên em mới bị vứt bỏ .
Ban đầu cậu còn tưởng rằng con non Long tộc như thế này là rất khỏe mạnh.
Thủ lĩnh • bé con đáng thương không thể phát dục được • Long tộc "..."
Ngoại trừ điều này , Tạ Vân Tố cũng tìm được một ít tập tính con non của Long tộc.
Con non của Long tộc và con non của các chủng loài khác giống nhau , đều thích uống sữa , bên cạnh đó còn thích ăn thịt , sức lực vô cùng hung hãn , tốc độ trưởng thành rất nhanh .
Sau khi con non được sinh ra mấy ngày , các phụ huynh Rồng sẽ mang chúng ra ngoài học bay.
Học được cách bay lượn là sự kiện trọng đại nhất của mỗi con non Long tộc .
Hơn nữa dựa theo đặc tính ngày ngủ đêm bay của Long tộc thì nên cho học bay vào ban đêm , có lợi cho việc rèn luyện năng lực nhìn trong đêm của bọn họ .
Mỗi một con non đều cực kỳ thích những đồ vật sáng lấp lánh , đá quý , kim cương linh tinh .
Không chỉ rồng con mà kể cả là rồng trưởng thành cũng yêu thích .
Lướt xuống một chút là kết cấu giai cấp trong Long tộc .
Trong tộc Rồng sẽ đề cử ra một con rômgf cường đại nhất làm thủ lĩnh , thống trị toàn bộ hành tinh rồng.
Toàn bộ Long tộc, đều sẽ nghe lệnh hắn.
Hơn nữa, nếu không có mệnh lệnh của hắn , những con Rồng trong tộc không có biện pháp tự hóa hình người.
Tạ Vân Tố: “……”
Cậu không quan tâm với việc trong tộc rồng thống trị như thế nào, yên lặng đóng giao diện lại .
Cậu chỉ cần làm tốt công việc hiện tại , chăm sóc chiếu cố tốt cho PiPi là được.
Ví dụ như dạy bé con tập bay , cho bé con một ít đồ vật sáng lấp lánh làm phần thưởng .
Tạ Vân Tố một bên lên kế hoạch trong đầu , một bên nhìn ra phong cảnh ngoài cửa sổ .
Ở sở nuôi dưỡng con non , phần lớn vách tường đều dùng làm cửa sổ . Tùy tiện nhìn lên là có thể thấy ngày đêm bên ngoài.
Lúc này là rạng sáng , mặt trời còn chưa dâng lên , lọt vào trong tầm mắt toàn là những ngôi sao sáng lập lòe .
Tinh tú rải đều trên không trung , tản mạn chảy xuôi trong màn đêm , trông giống như một khối đá quý khổng lồ tan tác ở bầu trời , theo làn gió man mác thổi ra khắp nơi.
Tất cả tạo nên một dãy ngân hà đầy lộng lẫy , ở nơi xa phía chân trời làn tinh tú buông xuống , tuôn ào ạt .
Nơi gần với ngân hà nhất , là nơi núi non cách sở nuôi dưỡng không xa .
Bề mặt núi nở rộ cả một khoảng trời hoa .
Hương hoa, tiếng gió, phớt nhẹ qua người Tạ Vân Tố , thổi bay chút lọn tóc đen .
Chờ đến tối mai , có lẽ cậu có thể mang PiPi ra đó học bay , tiện thể ngắm sao trời.
Tinh cầu cậu đang sống , tuy ít người qua lại , nhưng phong cảnh lại vô cùng đẹp .
Khi sở nuôi dưỡng con non còn đang có con non , cậu rất thích mang mỗi một con non đi ra ngoài thành dạo chơi , ngắm nhìn rất nhiều cảnh sắc.
Sao trời, mưa phùn, ánh nắng chiều, tuyết đầu mùa, mặt trời mọc……
Đều là khung cảnh tuyệt mĩ .
Mỗi con non xuất hiện trên thế giới này , dù là chủng tộc gì , trông như thế nào , khuyết tật hay khỏe mạnh...
Đều là món quà độc nhất mà thế giới dành tặng cho mỗi một sinh linh bé nhỏ .
Tạ Vân Tố ở bên cửa sổ ngắm phong cảnh thật lâu , trong vô thức , trên không đã nổi lên từng rạng hồng của sớm mai từ khi nào , hương vị của sáng sớm nổi lênh đênh trong không khí .
PiPi ngủ thật lâu , cảm nhận được ánh mặt trời bên ngoài, mơ mơ màng màng tỉnh dậy . Bé con run run lông chim, hoạt động thân dưới , móng vuốt đỏ nộn dẫm qua dẫm lại trên thảm lông nhung.
“PiPi, em tỉnh rồi à ?”
Tạ Vân Tố sờ sờ đầu PiPi , động tác này, làm con non theo thói quen mắt lại , cổ rụt cả vào lông chim , biểu lộ tư thái thoải mái .
“Bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi , là ức gà chiên và khoai lang tím nghiền, đặt ở trên bàn. Cơm trưa với bữa tối muốn
ăn gì nè ……?”
Tạ Vân Tố ở trên tư liệu thấy, con non mới sinh của Long tộc ăn rất nhiều thịt trứng mỗi ngày , mới có thể đáp ứng nhu cầu của cơ thể khi tiêu hao nhiều năng lượng lớn .
Việc này cho thấy cậu cần nhanh chóng có được việc làm ——
Tốt nhất là hôm nay có luôn .
Không, cần thiết là hôm nay.
Tạ Vân Tố ngượng ngùng nhẹ giọng nói: “PiPi, hôm nay anh không ở nhà, anh muốn ra ngoài tìm việc làm. Nếu không…… Chúng ta đều sẽ không cơm ăn, em phải ở yên trong ổ đợi , không được chạy loạn.”
Thủ lĩnh Long tộc : “……”
Tạ Vân Tố sắp xếp PiPi ở trong ổ, vào phòng ngủ đổi bộ quần áo.
Cậu trước giờ đều mặc quần áo giản dị , hôm nay mặc một cái áo sơ mi màu trắng gạo phối với quần jean.
Gương mặt thanh thuần sạch sẽ , cả người cậu mang tinh thần thoải mái thanh nhàn , giống như một làn gió lạnh đến từ phương xa .
Đáng tiếc tinh tham hoặc người tuyển chọn sẽ không bao giờ đến nơi tinh cầu xa xôi này , nếu không , cậu nhất định sẽ hot một đợt .
Tạ Vân Tố mang theo ba lô tùy thân , ra khỏi sở nuôi dưỡng , đồng thời có chút buồn rầu .
Sau khi trưởng thành , cậu vẫn luôn làm một chuyên viên chăm sóc con non , có được sở nuôi dưỡng của chính mình .
Hiện tại sở chăm sóc con non bị bắt đóng cửa, mà điều cậu nhất am hiểu, dường như chỉ có chăm sóc con non .
Nhưng…… cậu ở cái trên tinh cầu này , chắc chắn sẽ tìm không thấy việc làm về “con non ”.
Bởi vì nơi này ngoại trừ PiPi, gần như không còn một con non khác .
Cậu chỉ có thể làm một ít công việc đơn giản, tiền lương sẽ rất thấp.
Nhưng chỉ cần đủ tiền cơm, có thể cho bé con ăn no , Tạ Vân Tố cũng đã rất thỏa mãn.
Tạ Vân Tố mới đi ra khỏi sở nuôi dưỡng được một lúc , quang não trong túi đột nhiên vang lên.
Có người liên hệ .
Nhưng cậu cũng không có bạn bè nào .
Tạ Vân Tố lấy quang não ra , click mở, ngay sau đó sửng sốt.
【 một ngày tốt lành thưa ngài Tạ Vân Tố , tôi là người phụ trách của trương trình phát sóng trực tiếp ngôi cao , tôi muốn mời ngài làm một chủ kênh phát sóng trực tiếp ngôi cao . 】
【 Ngôi cao chúng tôi mới thành lập , đang trong thời gian hoạt động . Mỗi chủ kênh mới sau khi phát sóng trực tiếp đều được phát tạm 50 tệ tinh tế. 】
****
Tin tức này đến từ quân khu trên đế tinh xa xôi .
Một nữ quân nhân có mái tóc dài màu xanh lục , nhìn tin tức được gửi đi , rất hài lòng .
Ngài Tạ Vân Tố tuyệt đối sẽ không nhìn ra ngôi cao này, thật ra là bọn họ ngụy trang.
Vị nữ quân nhân kia tên là Luna , là một người thuộc tộc người Thực Vật , cũng là trợ lý đắc lực nhất của Lão Quan chỉ huy .
Ngày hôm qua, nàng cũng là người ở trong phòng chỉ huy , kinh hồn táng đảm mà suy đoán Long tộc thủ lĩnh sẽ làm gì đối với cậu thanh niên kia.
May mắn, Long tộc thủ lĩnh không có làm thương tổn đối phương, nhưng hắn cũng không rời đi, vẫn tiếp tục ở lại nơi đó.
Hình ảnh trên thực tế ảo sau khi kết thúc , quân bộ khẩn cấp kết nối với quân nhân bên tinh cầu kia , làm tốt chuẩn bị phòng thủ .
Đồng thời, quân bộ cũng tra xét về lý lịch của cậu thanh niên .
Cậu ta tên là Tạ Vân Tố, sau khi tốt nghiệp đại học , liền trở thành chuyên viên chăm sóc con non , tự mình mở một sở nuôi dưỡng con non .
Nhưng qua mấy năm, bởi vì hoàn cảnh chung của đế quốc thay đổi , con non còn ở trên tinh cầu kia về không , sở nuôi dưỡng bị bắt đóng cửa.
Ban đầu cậu định mấy ngày này sẽ bán sở nuôi dưỡng con non , về nhà làm ruộng , nhưng hôm qua lại nhặt được một "con non " mới .
Sau đó, cậu lựa chọn giữ lại, muốn đem “con non ” nuôi lớn……
Dường như cậu không phát hiện chút gì , trong mắt đối phương , cậu mới giống một bé con gầy yếu dễ bắt nạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro