Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11, Đừng nhìn nữa, thích thì hôn lên


Khu thể thao ngoài trời nằm ở phía sau tòa giảng đường, chia làm hai mặt sân cỏ và sân cao su. Mỗi bên sân lại có khán đài riêng, một đám người hô hào đứng cạnh một đám người ầm ĩ, chính là náo nhiệt trong lời nói của Từ Anh Hạo.

Kim Đông Anh ngồi trên hàng cao nhất của khán đài, cách xa khán giả cổ vũ tận hai hàng ghế. Tai nghe bluetooth có nút cao su chắn ồn, đeo vào thành người điếc, tách biệt anh với đống ồn ào phía dưới. Anh không có kinh nghiệm đi cổ vũ một trận đấu thể thao bao giờ, đưa đôi mắt bàng quan xuống dưới như xem bóng chuyền trên tivi.

Nhàm chán xem hết hiệp đầu, là khoa Quy hoạch đô thị giành phần thắng. Kim Đông Anh có chút mất kiên nhẫn, muốn xấu tính bỏ về. Nào ngờ mới đứng dậy khỏi ghế lại vừa hay nhìn thấy Từ Anh Hạo từ dưới mái hiên đi ra.

Hắn mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, quần cộc lộ ra bắp chân rắn chắc, ở cổ tay còn đeo một băng cuốn đồng màu, trông sạch sẽ lại khỏe khoắn vô cùng.

So với các đồng đội trên sân, Từ Anh Hạo vẫn là một cái gì đó…

Giống như con sói đầu đàn, hơi thở giống đực tỏa ra nổi bần bật.

Hắn nhận lấy trái bóng chuyền, nện nện vài lần xuống đất, lơ đễnh nhìn lên khán đài một lần. Từ ngày hôm đó đến giờ, Từ Anh Hạo không hề liên lạc lại với Kim Đông Anh, cũng giống như anh, nghĩ rằng hứa hẹn lúc trước có lẽ như gió thổi đầu môi.

Dù sao cũng chẳng có gì đảm bảo giữa hai người.

Nhưng bóng dáng người kia đang đứng tách biệt trên khán đài quá sức nổi bật, hắn thấy được rồi, trong vô thức động tác giao bóng như mang thêm sự kiêu ngạo.

Ý muốn nói, nhìn tôi.

“Không biết cười đẹp như vậy cho ai xem…” Kim Đông Anh ngồi phịch trở lại ghế, nhủ thầm.

Phía dưới kia khoa Kiến trúc rất nhanh đã ghi được điểm.

Từ Anh Hạo chơi bóng là một hình ảnh khác hoàn toàn. Vẫn là thân hình đẹp như người mẫu, nhưng lại linh hoạt sinh động vô cùng. Mồ hôi nhanh chóng lăn trên làn da hơi hồng lên vì nóng, động tác cào ngược mái tóc xám cũng đồng thời cào ngứa trái tim Kim Đông Anh. Thỉnh thoảng sẽ vì mồ hôi rơi vào mắt mà hắn vén áo phông trắng lên lau, để lộ cơ bụng từng mảng miếng bóng loáng cho nữ sinh dưới kia gào thét không thôi.

Thậm chí cả cái liếm môi vô tình cũng như được tua chậm.

Hiệp hai kết thúc nhanh hơn, khoa Kiến trúc thắng dễ dàng. Giải lao giữa hiệp, Kim Đông Anh nhìn thấy không ít nữ sinh tới đưa nước cho hắn, nhưng đều bị cái bình giữ nhiệt màu đen quen thuộc kia từ chối hết một vòng.

Hai người cách nhau một sân vận động, đưa mắt nhìn khuôn mặt đối phương chỉ là một điểm mờ.

Từ Anh Hạo đưa bình giữ nhiệt về phía anh, như cạn ly. Phía trên ấy, Kim Đông Anh cũng gật đầu đáp lại.

Kim Đông Anh tiện sổ vẽ và bút chì sẵn trong túi, thành thạo phác vài đường. Tỉ số hiệp cuối bắt đầu chạy, chạy tới đâu cũng không quan trọng nữa.

Phía dưới sân, Từ Anh Hạo nhìn lên cũng biết động tác của anh đang làm việc riêng. Hắn không chấp vặt, cũng hiểu rằng ép buộc Kim Đông Anh làm mấy hoạt động sôi nổi như này là hết sức khó khăn, lần sau sẽ đưa anh đi đâu đó yên tĩnh.

Hắn đâu biết được con người ấy ngồi trên khán đài, in hình bóng hắn lên giấy, tâm tình bắt đầu nóng ran.

Nhẩm tính thời gian hiệp cuối sắp kết thúc, Kim Đông Anh đứng dậy, rời khỏi khán đài, tìm đường vào phòng thay đồ ở góc trái sân vận động.

Từ Anh Hạo không khó để giành điểm lượt cuối, cũng là lấy chiến thắng về cho khoa Kiến trúc. Chỉ là nhìn trên chỗ ngồi cũ vắng một cái bóng, tâm tình có chút không vui như ban đầu.

Phòng thay đồ của nam sinh nhanh chóng bị lấp kín, Từ Anh Hạo cùng bạn học tiến tới tủ đồ, hờ hững nói vài câu về trận đấu. Chủ yếu là do hắn không hiểu sao đồ của mình xếp trong tủ có chút loạn, liền mất tập trung một hồi lâu.

Khăn tắm, quần áo và các đồ dùng khác đều như bị đảo lộn chỗ cho nhau.

Loay hoay nửa ngày mới tìm được đủ vật dụng, xung quanh mọi người đều đã vào buồng tắm hết cả.

Chỉ còn một buồng trong góc còn trống, Từ Anh Hạo đẩy cửa bước vào.

Buồng tắm khuất góc thế mà lại có một con thỏ trốn bên trong.

Con sói đầu đàn chợt hiểu ra sự hỗn độn ban nãy không phải tự nhiên mà có.

***

Dưới hơi nước mờ ảo, Kim Đông Anh nương theo động tác của đối phương, nhấc một chân lên, đón nhận từng đợt thủy triều dâng trào tràn bờ. Đôi môi ẩm đỏ muốn phát ra vài tiếng run rẩy, lại bị hai ngón tay của người kia lấp đầy khoang miệng, chút nghẹn ngào thống khổ đành phải tuôn ra theo hàng nước mắt.

Rất lâu sau, cao trào qua đi, Từ Anh Hạo tắt vòi sen, xung quanh rơi vào tĩnh lặng.

Hắn dựa lên vách ngăn, ôm lấy cơ thể khiến hắn đắm chìm, người kia vòng tay lên cổ hắn, khoảng cách thật gần phả từng hơi thở ngọt ngào lên lý trí căng cứ của hắn.

“Kim Đông Anh.” Hắn tựa đầu ra sau, nhìn gương mặt xinh đẹp gần trong gang tấc bằng đôi mắt khép hờ, siết chặt vòng eo thon gầy trong tay, “Cậu nhìn đi đâu vậy, mắt tôi ở trên này.”

Tới bây giờ Kim Đông Anh mới biết mình đã đăm đăm nhìn đôi môi của Từ Anh Hạo không biết bao lâu. Bị vạch trần tới mức này anh càng hiểu bộ dạng mình có bao nhiêu thèm khát.
Từ Anh Hạo nghiêng đầu, tiếng cười bật khẽ từ cuống họng.

“Đừng nhìn nữa. Thích thì hôn lên.”

Khuôn miệng Từ Anh Hạo cong cong như mèo, màu môi rất nhạt, hắn lại hay liếm môi, đêm nào cũng phải dưỡng một lớp dày.

“Sao? Nguyên tắc của cậu không cho phép à?” Từ Anh Hạo lại hỏi. Mà cũng chả phải là hỏi, đây là lời khiêu khích.

Kim Đông Anh nghe hiểu hắn đang nói tới điều gì. Ba điều cấm kị của bạn tình, không hôn môi, không phát sinh tình cảm, không qua lại với người khác.

Anh rất ghét việc mình bị Từ Anh Hạo nhìn thấu. Ghét việc mình luôn ít nói vậy mà người kia lại nói hộ quá nhiều.

Mà những lần Từ Anh Hạo hiểu được anh, không hề ít.

Kim Đông Anh chợt cảm thấy buồn bực, ngoài việc thỏa mãn hắn, anh không biết gì về hắn cả. Sự tức tối xông lên nhiều vô kể, che phủ tầm nhìn anh tối sầm.

Trước khi bờ môi kia vỡ tan trước mắt, Kim Đông Anh chỉ biết lao tới, ngón tay luồn vào gáy tóc ướt nước bấu chặt. Anh không biết mình đang níu giữ điều gì, chỉ biết rằng không muốn bỏ lỡ nó.

Hai mảnh mềm mại vội vã quấn lấy nhau, từng giọt nước cũng rơi vào tĩnh lặng.

Chỉ còn những mảnh vụn dưới đáy trái tim khuấy động đảo điên, một góc nào đó dường như sống dậy.
-----------------------------------------
June 02nd, 23:42 Hanoi, mostly cloudy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro