.
Ta còn ít nắng trên tay
Đưa anh sưởi tránh heo may ùa về
Ta còn một xíu lắng nghe
Hôn lần nữa sau đừng chê tình mình
Ta còn nửa vệt môi son
Quệt nhanh bằng hết ta còn cho đi
Ta còn đủ vốc nhu mì
Vuốt tóc như thế chia ly bớt buồn
Ta còn một nhúm ngực non
Chạm chắc già bớt cho son trẻ cười
Ta còn gì nữa trời ơi
Làm ơn lấy hết van đời nhẹ tênh
Trừ ta vốn liếng mong manh
Đàn bà, sốc nổi, chân thành, đa đoan
Đem về dúi nắm lửa tàn
Hong cho ngực bớt ngàn ngàn mênh mông
Hỏi anh có phụ ta không
Ừ! Chắc... cũng có đau lòng chút thôi!
Thèm như mớ gió trên đồi
Không thương nhớ không rối bời vì ai
Thôi thì chỉ tại ta sai
Từ lúc mang hết gia tài trút sông
Hỏi anh đã bớt đau lòng
Nếu chưa! An dưỡng
kẻo
Ta
không
bình thường!
Sợ chưa thứ vỡ còn thương
Khổ đau hơn cả cái phường khổ đau!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro