Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Arc 2 - Ám Sát Tiêu Diệt (phần mở đầu và bi kịch của Băng)

Bầu trời Bắc Cực rách toạc như tấm vải mục. Từ khe nứt đen kịt, những vệt sáng đỏ tím quét xuống, kéo theo hơi lạnh rợn người và âm thanh gầm rú tựa dã thú. Toàn bộ Hộ Vệ Hố Trắng trên Trái Đất đồng loạt cảm nhận được dao động quen thuộc—hơi thở của Hố Đen. Nhưng đã quá muộn.

Trên cánh đồng băng bất tận, Băng, nữ hoàng tuyết, đứng giữa cơn gió buốt. Hơi thở cô hòa cùng sương mờ, đôi mắt xanh bạc phản chiếu ánh cực quang. Nơi này đã là mái nhà bình yên của cô hàng triệu năm, nơi cô trò chuyện với đàn cá voi và gấu trắng như bạn bè. Giờ đây, nó biến thành chiến trường.

Cô vung tay, mở cổng liên thông về Hành tinh Băng. Một đoàn quân tinh nhuệ của cô lập tức vượt qua cánh cổng, từng chiến binh bọc giáp băng lấp lánh ánh xanh. Dẫu vậy, cô biết rõ: lực lượng này chỉ là đội tiên phong, không đủ để chống lại những gì đang tràn xuống từ trời.

Bầu không khí đột ngột đông cứng. Từ cổng hắc ám, Hắc Liêm—chỉ huy mới của quân Hố Đen, kẻ dung hợp lửa đen và băng tuyệt đối—bước ra. Bóng hắn cao lớn, áo choàng đen như vực thẳm, đôi mắt đỏ rực như than cháy dưới băng. Lưỡi kiếm khởi nguyên trong tay hắn tỏa ra ánh sáng xanh tím, lạnh đến mức không để lại hơi nước.

"Cuối cùng cũng tìm thấy ngươi, nữ hoàng tuyết," hắn nói khẽ, giọng khàn trầm như tiếng kim loại ma sát, không chút cảm xúc.

"Xông lên!" Băng ra lệnh. Bão tuyết nổi dậy tức thì, những cột băng khổng lồ chọc thẳng trời, xoắn thành rừng giáo nhọn. Quân băng vút tới, mũi giáo lóe sáng như hàng nghìn ngôi sao.

Hắc Liêm chỉ cười nhạt. Một chuyển động, lửa đen bùng lên cuồn cuộn, hòa cùng luồng băng lạnh thấu xương—ngọn lửa băng nghịch lý. Ngọn lửa ấy chạm tới đâu, băng vỡ vụn và tan thành bụi tuyết đen. Hắn lướt đi như cơn lốc, lưỡi kiếm vạch những đường sáng lạnh, chém nát từng chiến binh băng trước khi họ kịp thở. Tiếng kim loại vỡ xen lẫn tiếng gió rít, như khúc nhạc tử thần.

Băng triệu hồi thêm ma trận pha lê, từng tấm gương băng phản chiếu nghìn tia sáng, hòng phân tán mục tiêu. Nhưng Hắc Liêm xoay kiếm, phóng ra vòng xoáy hắc băng lẫn hỏa diệm. Toàn bộ gương băng nổ tung trong tiếng rạn vỡ chát chúa. Ánh sáng cực quang bị nhuộm đen, bầu trời như bốc cháy.

Trận chiến kéo dài, mặt băng nứt toác thành những hố sâu đỏ sẫm. Hơi lạnh và nhiệt lửa hòa vào nhau, khiến từng đợt gió cắt da như lưỡi dao.

Dù kiệt sức, Băng vẫn đứng chắn trước cổng liên thông. Áo choàng của cô rách tả tơi, máu trong huyết quản dần đông lại.
"Ngươi... sẽ không bao giờ... chạm tới trái tim tự do của ta," cô thì thầm, giọng yếu ớt nhưng kiêu hãnh.

Hắc Liêm dừng bước, nhìn cô bằng ánh mắt vô cảm.
"Trái tim tự do ư? Ta sẽ cho ngươi biết bóng tối không cần trái tim."

Một đường chém duy nhất. Không máu, chỉ những mảnh băng li ti tan biến vào không trung. Linh hồn của Băng bị xé rời, không còn cơ hội tái sinh. Đoàn quân băng ngã gục trong im lặng tuyệt đối.

Thủy đã cố gắng dùng phép dịch chuyển nhưng khoảng cách địa lí quá xa và phép dịch chuyển cũng giới hẹn nên đã không tới kịp lúc anh ấy đến đã là 1 đống hoang tàn Thủy khụy xuống, đôi mắt mở to trong cơn đau xé tim. Trời đang nắng bỗng tối sầm. Mưa đá trút xuống dữ dội, như chính nỗi lòng anh.

"Băng... không...!" tiếng kêu bị nuốt chửng bởi tiếng mưa như trút giữa bắc cực lạnh lẽo.

Giữa tàn tro băng giá, một cậu bé băng nhỏ—kịp trốn nhờ lớp kết giới cô để lại—run rẩy sau tảng băng. Băng gom chút sức mạnh cuối cùng, gửi luồng thần giao cách cảm:

"Thủy... đừng khóc.
Hãy bảo vệ những gì ta đã yêu.
Nơi sâu nhất của đại dương, ta để lại 90% sức mạnh.
Khi bóng tối nuốt trọn bầu trời, hãy dùng nó để thắp sáng lần nữa...
Và... cảm ơn vì đã gọi ta là bạn."

Ánh sáng cuối cùng của cô tan biến, để lại bầu trời tím đen và gió rít vô tận.

Nước mắt hòa vào những cơn mưa đá, tạo thành bão lớn ngay giữa bắc cực . Nhưng trong tuyệt vọng, ánh nhìn của Thủy bỗng lóe lên kiên định. Anh nén đau thương, mở cổng dịch chuyển, phóng về Hành Tinh Băng —nơi Băng đã để lại sức mạnh cuối cùng và lời trăn trối bất diệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro