Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Arc 1B - Sự Trỗi Dậy của Vua Hố Đen

Không gian ngoài vũ trụ như nứt vỡ.
Âm thanh đầu tiên vang lên không phải tiếng gầm, mà là tiếng rít dài như hàng nghìn vì sao đang bị xé rách. Xiềng xích vũ trụ—thứ giam cầm Vua Hố Đen suốt hàng triệu năm—đã tan thành bụi đen.

Một bóng hình khổng lồ dần hiện ra giữa khoảng trống vô tận: Vua Hố Đen, đôi mắt sâu như vực thẳm nuốt trọn mọi ánh sáng. Chỉ một hơi thở của hắn, cả thiên hà run rẩy.

Trước ngai tối, các cận thần quỳ xuống.
Hắc Hỏa, Hắc Thủy, Hắc Mộc, Hắc Thổ và Nguyệt Thực – những chiến binh trung kiên nhất – đứng ở hàng đầu, lặng im như chờ phán quyết. Phía sau, những chỉ huy từng mang danh huyền thoại nhưng khiến hắn thua trận nhục nhã nhất – Điện, Băng, Gió, Kim, Nhật Thực – run rẩy trong bóng đen.

Vua Hố Đen cất giọng, trầm như tiếng sấm nhưng lạnh tựa băng vĩnh cửu:

"Các ngươi... từng là mũi giáo của ta. Và cũng chính các ngươi... đã để ánh sáng tồn tại."

Không khí đông đặc lại. Không ai dám ngẩng đầu.
Từ lòng bàn tay khổng lồ, những dải bóng tối trườn ra, như những con rắn vũ trụ. Chúng quấn quanh các chỉ huy "yếu kém", siết chặt cho đến khi ánh sáng trong cơ thể họ lụi dần. Tiếng gào bị bóp nghẹt, chỉ còn lại hơi thở đứt quãng và sự tuyệt vọng trần trụi.

Không máu chảy. Chỉ có sự lột bỏ linh hồn—thứ đau đớn hơn mọi cực hình.
Họ cầu xin, giọng run lên thành những tiếng rên không trọn vẹn. Nhưng Vua Hố Đen không lay động. Ánh mắt hắn là hố sâu không đáy, nơi mọi lời van xin đều tan như tro bụi.

Các cận thần còn lại... không hề cúi đầu thương xót. Trái lại, họ cười khẽ. Tiếng cười sắc như lưỡi dao, hòa cùng tiếng rên rỉ tắt dần, tạo thành bản hợp xướng của bóng tối.

Khi hơi thở cuối cùng của những kẻ thất bại tan vào hư vô, Vua Hố Đen mở rộng tay.
Những đốm sáng—phần căn nguyên sức mạnh—bị xé ra khỏi thân xác họ và trôi lơ lửng. Hắn khẽ phất tay:

Hắc Hỏa nuốt trọn sức mạnh của Hắc Băng, ngọn lửa trên thân hắn bùng lên màu đen lam, cháy đến mức vũ trụ xung quanh nứt toác.

Hắc Thủy hấp thu Hắc Gió, khiến những cơn bão đen cuộn trào quanh người, dòng nước xoáy hòa cùng lưỡi gió sắc bén.

Nguyệt Thực mở rộng đôi cánh, nhận trọn sức mạnh của Nhật Thực—hai cực sáng tối hợp nhất thành một mặt trăng đẫm máu.

Hắc Thổ nắm lấy sức mạnh của Hắc Điện, thân thể biến thành khối khoáng thạch sấm sét, vừa bền chắc vừa đầy tia chớp tử vong.

Hắc Mộc thu lấy Hắc Kim, biến mình thành khu rừng kim loại sống, vừa dẻo dai vừa tàn bạo.

Những kẻ còn lại, giờ đây mạnh hơn gấp bội, quỳ một gối trước Vua Hố Đen, ánh mắt bừng lửa đen của kẻ khát máu.

Vua Hố Đen chậm rãi đứng dậy, giọng hắn vang khắp các chiều không gian:

"Ánh sáng đã rời bỏ. Hắn ngủ yên trong vũ trụ, phó mặc các hành tinh cho lũ hộ vệ phàm tục. Đây chính là thời khắc của chúng ta."

Hắn nắm chặt bàn tay khổng lồ, bóng tối tỏa ra như cơn thủy triều vũ trụ.

"Bắt đầu kế hoạch: Ám Sát Các Hộ Vệ. Không còn thương xót. Không còn trì hoãn. Trái Đất... sẽ là khởi đầu của kỷ nguyên Bóng Đen."

Tiếng cười của hắn cuộn qua các vì sao, kéo theo run rẩy của không gian, như một lời tuyên chiến với mọi sự sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro