Chương 10: Buổi hẹn hò
Cảm xúc căng thẳng len lỏi khắp phòng khi June đứng đối diện với hai người anh trai của mình, James và Fah. Cô bé có dáng vẻ quyết tâm, nhưng trong lòng không khỏi hồi hộp. James, với ánh mắt sắc lạnh, nhìn chằm chằm vào June như thể đang cố gắng đọc được suy nghĩ của cô.
"_Anh James, anh Fah," - June bắt đầu, giọng cô nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. - "Em muốn xin phép hai anh cho em đi hẹn hò với View vào tối nay."
Không gian im lặng hẳn đi sau khi cô dứt lời. James khoanh tay trước ngực, nhìn chằm chằm vào em gái mình.
_ "Không" - anh đáp, giọng anh lạnh lùng và không hề do dự. - "Em biết rõ là anh không đồng ý việc em đi với người của nhà Slytherin, đặc biệt là View."
June cắn nhẹ môi, nhưng cô không chịu lùi bước. Cô bước tới gần anh trai mình, ánh mắt to tròn của cô long lanh và mềm mại như ánh mắt của một chú cún con.
_"Nhưng anh James" - cô nũng nịu, đôi mắt cô long lanh như sắp khóc. - "Chỉ một buổi tối thôi mà. Em hứa sẽ về sớm."
Fah, đang ngồi trên ghế đối diện, không thể chịu nổi ánh mắt đáng thương của em gái. Anh khẽ thở dài, cúi đầu xuống, tránh đi ánh mắt năn nỉ của June, nhưng rồi cũng đành ngước lên nhìn James.
_"James à, có lẽ chúng ta nên cho nó một chút không gian riêng tư. Anh nghĩ… June cần thời gian bên cạnh bạn bè để thư giãn."
James quay đầu nhìn Fah, rõ ràng là không hài lòng với sự đồng ý của anh trai.
_"Anh biết em ấy sẽ gặp ai mà. Em không tin được View, và anh cũng biết điều đó. Cả hai chúng ta đều hiểu rõ người của nhà Slytherin có thể nguy hiểm thế nào."
June nhìn Fah với đôi mắt ướt đẫm, hi vọng rằng anh có thể thuyết phục được James.
_"Fah, làm ơn đi mà…"
Fah ngẫm nghĩ một lúc, rồi cũng khẽ gật đầu.
_"James, chúng ta không thể bảo bọc June mãi được. Anh nghĩ View thực sự quan tâm đến em gái chúng ta, và June cũng cần có cuộc sống của mình. Nhưng.."- anh quay sang June, giọng anh trở nên nghiêm nghị hơn- "em phải hứa với anh là sẽ về đúng giờ và không để bất cứ điều gì nguy hiểm xảy ra."
June nhoẻn miệng cười, mắt cô sáng lên với niềm hạnh phúc.
_ "Em hứa, em sẽ về đúng giờ!"
James cau mày, không hề bị lay chuyển bởi sự nũng nịu của June.
_"Anh vẫn không thích chuyện này," - anh nói cứng rắn. - "Nếu em muốn đi, thì anh sẽ đi cùng. Anh sẽ không để View làm gì tổn hại đến em đâu."
June há hốc miệng, nhưng không thể nói được lời nào. James rất cương quyết, và cô hiểu rằng nếu không đồng ý, cô sẽ không bao giờ được rời khỏi phòng này. Nhưng dù vậy, cô vẫn thấy thất vọng khi phải chấp nhận sự giám sát chặt chẽ của anh.
Fah khẽ nhún vai, mỉm cười dịu dàng với June.
_"Ít nhất thì em cũng được đi hẹn hò. Hãy coi như James là một người bảo vệ riêng của em đi."
June cắn môi, nhưng cuối cùng cũng đành gật đầu đồng ý.
_"Được rồi, em đồng ý… Nhưng anh James, anh phải để em có chút không gian riêng tư, được không?"
James nhướn mày, không hứa hẹn điều gì, nhưng anh cũng không phản đối thêm.
_"Chúng ta sẽ xem xét chuyện đó" - anh nói, giọng anh vẫn còn chút cứng nhắc, nhưng có vẻ đã nhượng bộ phần nào.
June nhẹ nhõm thở ra, nở nụ cười rạng rỡ với Fah và James.
_"Cảm ơn hai anh. Em biết hai anh luôn lo lắng cho em, nhưng hãy tin tưởng em, em sẽ cẩn thận."
James khẽ thở dài, dù không vui nhưng cuối cùng anh cũng phải nhượng bộ trước ánh mắt puppy của June.
_"Được rồi, nhưng nhớ kỹ điều kiện của anh. Và nếu có bất cứ dấu hiệu gì bất thường, em phải gọi anh ngay lập tức, rõ chưa?"
June gật đầu lia lịa, mừng rỡ vì cuối cùng đã thuyết phục được hai người anh của mình.
_"Em sẽ không làm hai anh thất vọng đâu!"
Cô nhanh chóng rời khỏi phòng để chuẩn bị, còn James và Fah đứng nhìn theo, trong lòng đầy những suy nghĩ khác nhau. Fah có vẻ thoải mái hơn, nhưng James thì vẫn không thể thoát khỏi cảm giác lo lắng khi nghĩ đến việc em gái mình sẽ ở gần View, người mà anh vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng.
"Fah, em có chắc là chuyện này sẽ ổn không?" James hỏi, giọng anh đầy sự ngờ vực.
Fah mỉm cười, vỗ nhẹ vai James.
_"Đừng lo lắng quá, James. Em tin rằng chúng ta đã dạy dỗ June đủ tốt để tự bảo vệ mình. Hãy cho em ấy chút không gian riêng tư, và em tin là mọi thứ sẽ ổn thôi."
James khẽ gật đầu, nhưng trong lòng anh vẫn không ngừng lo lắng.
_"Hy vọng là em đúng, Fah. Nhưng nếu có bất kỳ dấu hiệu gì bất thường… em sẽ phải đối mặt với sự tức giận của anh đấy."
---
Buổi chiều tà, Hẻm Xéo rực rỡ dưới ánh nắng vàng nhạt như phủ một lớp ánh sáng huyền ảo lên mọi thứ.
Những cửa hàng với kiến trúc cổ kính, những gian hàng đa dạng đầy màu sắc, và tiếng rì rầm của những người mua sắm tạo nên một bầu không khí nhộn nhịp nhưng cũng không kém phần bí ẩn.
June và View cùng bước qua cổng vào của Hẻm Xéo, tay nắm chặt tay như sợ rằng nếu buông lơi một chút, họ sẽ mất nhau giữa dòng người tấp nập. June cười tươi, đôi mắt sáng lấp lánh sau cặp kính cận, hào hứng nhìn ngắm mọi thứ xung quanh.
_"Cậu muốn đi đâu trước?" - View hỏi, ánh mắt dịu dàng hướng về phía June.
June suy nghĩ một lát rồi trả lời.
_"Tớ muốn vào quán cà phê nhỏ ở góc kia. Nhìn nó thật ấm cúng."
View gật đầu, rồi cả hai cùng tiến về phía quán cà phê nhỏ mà June chỉ. Quán cà phê có không gian ấm áp với những chiếc bàn gỗ nhỏ, ánh đèn vàng nhẹ nhàng chiếu rọi tạo cảm giác dễ chịu và riêng tư. Hai người chọn một góc khuất, ngồi đối diện nhau, tách biệt khỏi sự ồn ào bên ngoài.
June nhìn quanh, đôi mắt không giấu nổi sự thích thú.
_"Tớ luôn thích những nơi như thế này. Nhỏ bé, ấm cúng, và yên tĩnh."
_"Cậu thật biết cách chọn nơi hẹn hò đấy" - View cười đáp, đôi mắt cô ánh lên sự trìu mến.
June đỏ mặt, rồi nở nụ cười ngại ngùng.
_"Tớ chỉ muốn chúng ta có một buổi hẹn thật đẹp. Những ngày này… không dễ dàng gì."
View nhẹ nhàng nắm lấy tay June trên bàn, đôi tay cô ấm áp truyền sang cảm giác an toàn và vững chắc.
_"Tớ biết. Nhưng bất kể có chuyện gì xảy ra, tớ sẽ luôn ở bên cạnh cậu."
Trong một khoảnh khắc, cả hai chỉ im lặng nhìn nhau, không cần nói gì thêm. Tình cảm của họ không cần phải diễn đạt bằng lời, chỉ cần ánh mắt cũng đủ để họ hiểu nhau. Một lúc sau, View gọi đồ uống cho cả hai, và họ tiếp tục trò chuyện, chia sẻ với nhau mọi thứ từ những câu chuyện thường nhật đến những mơ ước tương lai.
June cúi đầu xuống nhìn tách cà phê của mình, hơi nóng bốc lên làm mờ kính của cô.
Cô tháo kính ra lau đi, trong khi View lặng lẽ nhìn cô, lòng tràn ngập cảm giác yêu thương.
_"Cậu biết không, tớ thật sự hạnh phúc khi ở bên cậu" - June nói khẽ, giọng nói của cô như thể chỉ dành riêng cho View.
_"Tớ cũng vậy" - View đáp, giọng nói đầy cảm xúc. - "Mỗi lần nhìn thấy cậu cười, mọi thứ xung quanh tớ đều trở nên tốt đẹp hơn."
Họ cứ thế ngồi với nhau, tận hưởng từng phút giây. Cả hai không cần phải nói gì nhiều, chỉ cần có nhau là đủ. Khi những ngọn đèn trên phố bắt đầu sáng lên, View và June quyết định tiếp tục hành trình khám phá Hẻm Xéo.
Họ dạo quanh các cửa hàng, xem những món đồ kỳ lạ và độc đáo, cùng nhau cười đùa khi thử những chiếc mũ kỳ quặc hay nhấm nháp những món đồ ăn vặt đặc trưng của thế giới phù thủy. Từng khoảnh khắc họ ở bên nhau, niềm hạnh phúc càng được nhân đôi. Nhưng đâu đó, vẫn có một bóng hình quen thuộc lặng lẽ dõi theo từ xa.
James đứng quan sát từ một khoảng cách an toàn. Anh nhìn thấy nụ cười rạng rỡ của em gái mình, và trong lòng anh dâng lên một cảm giác vừa mừng rỡ vừa lo lắng. Anh biết tình cảm của họ là thật, nhưng những định kiến về nhà Slytherin và mối nguy từ việc June sử dụng thần chú cấm vẫn không ngừng ám ảnh anh. Dù vậy, James hiểu rằng ít nhất vào lúc này, anh phải cho June chút không gian riêng.
Sau một vòng dạo chơi, cả hai dừng lại trước một cửa hàng bán sách cũ kỹ. Những cuốn sách với bìa da nâu đã phai màu, các trang giấy vàng ố vì thời gian, nhưng lại chứa đựng cả một kho tàng tri thức và câu chuyện kỳ bí.
---
Khi June và View bước vào cửa hàng sách cũ, một mùi hương dễ chịu của giấy cũ và da thuộc xộc vào mũi họ. Những giá sách cao ngất, chật kín những cuốn sách quý hiếm, tỏa ra một vẻ bí ẩn nhưng đầy hấp dẫn.
June không thể cưỡng lại việc kéo View đến một góc nhỏ, nơi ánh sáng mờ ảo chiếu xuống từ chiếc đèn treo cổ kính, tạo nên một không gian yên tĩnh và riêng tư.
_"Cậu có biết..." - June nói, tay lướt nhẹ qua những cuốn sách trên kệ - "đây là nơi mà mẹ tớ đã từng mua cuốn sách y học đầu tiên cho mình. Nó giống như một truyền thống gia đình vậy."
View mỉm cười nhìn theo từng cử chỉ của June, cảm nhận được niềm đam mê sâu sắc của cô dành cho tri thức.
_"Có vẻ như tớ đang đứng trong một phần quá khứ của cậu nhỉ?"
June quay lại, ánh mắt sáng ngời lên trong ánh đèn.
_"Đúng vậy. Tớ luôn cảm thấy yên bình khi ở đây, như thể mọi lo âu đều biến mất."
View nhẹ nhàng kéo June lại gần, vòng tay ôm lấy cô từ phía sau.
_"Tớ rất vui vì cậu đã chia sẻ điều này với tớ" - cô thì thầm, cảm giác thân thuộc và an toàn lan tỏa giữa hai người.
June dựa vào View, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể của cô. Trong khoảnh khắc ấy, mọi thứ bên ngoài dường như đều dừng lại, chỉ còn lại hai người họ, trong không gian nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa này.
_"Tớ không biết tớ có thể đi tiếp mà không có cậu không" - June nói khẽ, giọng cô lạc đi một chút. - "Có quá nhiều áp lực… và những lo toan."
View siết chặt vòng tay, cúi xuống hôn nhẹ lên tóc June.
_"Cậu không cần phải làm điều đó một mình. Tớ sẽ luôn ở đây, cùng cậu vượt qua mọi khó khăn."
Cảm giác an toàn và tình yêu thương khiến June cảm thấy như mình có thể đối mặt với bất cứ điều gì. Cô quay lại, đôi mắt nhìn sâu vào mắt View, rồi nhón chân lên, đặt một nụ hôn ngọt ngào lên má cô. Cử chỉ đơn giản nhưng đầy tình cảm này khiến cả hai đều đỏ mặt.
_"Chúng ta nên rời khỏi đây trước khi James phát hiện ra và kéo cậu về" - June nói, không giấu nổi sự lo lắng pha lẫn hóm hỉnh.
_"Ừ, tớ không muốn phải đấu với James thêm lần nào nữa đâu" - View đáp, nụ cười vẫn còn trên môi.
Khi cả hai rời khỏi cửa hàng sách, James vẫn lặng lẽ theo dõi từ xa. Anh biết họ đang tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc, nhưng vẫn không thể ngăn mình lo lắng. Ánh mắt của anh dõi theo mỗi bước chân của hai người, lòng đầy mâu thuẫn. James yêu thương em gái mình, muốn bảo vệ cô khỏi bất kỳ nguy hiểm nào, nhưng anh cũng hiểu rằng việc kiểm soát quá mức sẽ chỉ khiến mọi thứ trở nên tồi tệ hơn.
Dẫu vậy, những định kiến về nhà Slytherin vẫn đè nặng trong lòng James, khiến anh không thể hoàn toàn chấp nhận View.
Khi nhìn thấy em gái mình nhón chân lên để hôn View, tim anh như thắt lại. James biết rõ tình cảm của June dành cho View, nhưng anh vẫn cảm thấy bất an. Suy nghĩ về việc nếu người anh cả Nanon biết chuyện này khiến James không khỏi lo lắng. Nanon là người có tính cách mạnh mẽ và bí ẩn, và James biết rằng nếu chuyện này đến tai anh ấy, mọi thứ sẽ không đơn giản chỉ là những trận đấu tay đôi nhẹ nhàng.
Khi View và June bước ra khỏi cửa hàng, trời đã bắt đầu tối dần. Cả hai tiếp tục nắm tay nhau đi dạo quanh Hẻm Xéo, tận hưởng không khí mát mẻ và tiếng rì rầm của những người qua lại. June cười tươi, đôi mắt lấp lánh dưới ánh sáng của những ngọn đèn lồng, còn View thì luôn giữ một tay che chở cho cô, như thể sợ rằng cô sẽ biến mất khỏi tầm mắt mình.
James, dù vẫn giữ khoảng cách, nhưng không thể rời mắt khỏi hai người. Mỗi khi View nhẹ nhàng chỉnh lại áo khoác cho June, hay khi cô nhìn June với ánh mắt dịu dàng, lòng James lại dâng lên một cảm giác phức tạp.
Anh hiểu rằng mình không thể ngăn cản tình cảm giữa hai người, nhưng vẫn không ngừng lo lắng về những gì có thể xảy ra.
Sau khi dạo quanh Hẻm Xéo một hồi, View và June quyết định dừng chân tại một quán ăn nhỏ để dùng bữa tối. Không khí ấm cúng và những món ăn ngon lành càng làm cho buổi hẹn hò thêm phần hoàn hảo. View gọi món bánh nướng yêu thích của June, còn June thì chọn một món súp nóng hổi để xua đi cái lạnh của buổi tối.
_"Cậu thật sự rất quan tâm đến tớ" - June nói, giọng cô đầy cảm kích khi nhìn View.
_"Đương nhiên rồi. Cậu là người quan trọng nhất với tớ mà," - View đáp, nụ cười của cô đầy ấm áp. - "Tớ muốn đảm bảo rằng cậu sẽ luôn cảm thấy hạnh phúc và an toàn."
June cảm thấy tim mình đập nhanh hơn trước sự quan tâm chân thành của View. Cô biết rằng mình đã tìm thấy người mà cô có thể dựa vào trong mọi hoàn cảnh. Bữa tối diễn ra trong không khí đầy ắp tình cảm và sự thấu hiểu lẫn nhau.
Khi cả hai rời khỏi quán ăn, trời đã tối hẳn. Những ngọn đèn lồng lung linh chiếu sáng cả con đường, tạo nên một khung cảnh lãng mạn khó quên. June tựa đầu vào vai View, tận hưởng sự bình yên mà cô mang lại.
_"June" - View gọi nhẹ, giọng cô đầy tình cảm. - "Tớ muốn cậu biết rằng… tớ sẽ không bao giờ để bất cứ điều gì làm tổn thương cậu. Dù có phải đối đầu với bất kỳ ai."
June ngước lên nhìn View, đôi mắt cô ươn ướt.
_"Tớ biết. Và tớ cũng sẽ luôn bên cậu, dù có chuyện gì xảy ra."
Cả hai nhìn nhau, rồi June nhẹ nhàng nhón chân lên, lần này là một nụ hôn ngọt ngào hơn, trên đôi môi View. Một nụ hôn mà cả hai đã mong chờ từ lâu.
James, đứng từ xa, không thể che giấu được nỗi lo lắng. Nhưng anh biết rằng mình không thể mãi mãi bảo vệ em gái như một đứa trẻ nữa. Anh phải để cô tự quyết định cuộc sống của mình, dù điều đó khiến anh lo lắng không yên. Nhưng ít nhất vào lúc này, anh sẽ lùi lại, để View và June có thể tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc của riêng họ.
---
Thật ra thì thêm chi tiết một chút thôi chứ với mình abo thì cũng như bình thường. Mình k thích nhấn mạnh vào chi tiết theo hướng của cái đấy. Nên bạn nào mong chờ xu hướng đó nhiều hơn thì fic của mình k có đâu nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro