Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 36

36.

"Cô ấy bị sao vậy?"

"Trầm cảm, trước đây do trị liệu trong căn phòng trắng căn bệnh vẫn chưa khỏi. Có lẽ bị ảnh hưởng tâm lý!"

Ngụy Dật Nghiêm đánh mắt nhìn Khúc Thần đang nằm ngủ lì bì trong chăn. Hắn không ngờ cô lại bị trầm cảm, có vẻ còn tiến triển nặng hơn, Ngụy Dật Nghiêm ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường, tay chạm nhẹ lên mái tóc cô.

Đôi mắt hắn không rõ đang chất chứa điều gì, hắn đã chờ cô ba năm. Điều hắn mong đợi là sự trả thù của Khúc Thần, cô đã khác đi rất nhiều, không còn sợ hãi những thứ xung quanh, dám tự tin bộc lộ ra bản năng của mình.

Trong trái tim hắn cất giấu hình ảnh một cô gái e thẹn, thích im lặng, đã từng vì hắn mà ăn đồ ăn dù bị dị ứng. Ngụy Dật Nghiêm biết rõ, cái cách mà cô thay đổi sẽ giúp cô sống tốt hơn nhưng hắn không ngờ rằng, cái giá của sự thay đổi lại lớn đến như vậy!

Một ngày dài trôi qua, Khúc Thần vẫn nằm ngủ li bì trên giường và chưa có dấu hiệu tỉnh lại. Ngụy Dật Nghiêm đứng trước cửa kính, ánh sáng le lói của mặt trời chiếu cái bóng dài của hắn kéo trên mặt sàn. Hắn dụi đi tàn thuốc đỏ, mặt trời cũng dần dần lặn xuống.

"Khụ..."

Tiếng ho của Khúc Thần phát ra khiến Ngụy Dật Nghiêm lo lắng chạy đến cạnh giường. Hắn đưa tay đỡ Khúc Thần ngồi thẳng dậy, trên người cô đã được mặc bộ quần áo khác.

Khúc Thần phát hiện người đỡ mình là Ngụy Dật Nghiêm, cô hất tay hắn ra trừng mắt đề phòng.

"Tại sao là anh?"

Hắn đoán, cô đã trở về trạng thái bình thường, Ngụy Dật Nghiêm mới chợt nhớ đến sự việc đêm qua. Ngụy Dật Nghiêm ngồi xuống ghế, vắt chân chéo ngũ rồi nhìn mái tóc dài kia rơi xuống, che đi gương mặt tiều tụy khác hẳn với nét tinh xảo đêm qua.

"Mạc Khương Duy đã bỏ thuốc vào trong ly rượu đó!"

Cô quay qua nhìn hắn, lông mày nhíu chặt lại không hề tin tưởng "Rõ ràng anh là người đưa ly rượu cho tôi? Một người gian xảo như anh mà lại không biết ly rượu có thuốc sao?"

Ngụy Dật Nghiêm bật cười, đó chính là tính toán của hắn: anh hùng cứu mỹ nhân!

"Nếu đêm qua tôi không đến kịp, chẳng phải em sẽ nằm dưới thân hắn mà rên rỉ sao?"

Khúc Thần tức giận nắm chặt lấy chăn, cô nghiến răng đáp "Vậy tối qua, anh và tôi...?"

"Dù sao cũng làm một lần rồi, thêm một lần cũng có sao?" Ngụy Dật Nghiêm nhìn cô thèm khát, ánh mắt hiện lên vài tia nguy hiểm.

Khúc Thần không nói gì cả, cô bước chân xuống giường, vuốt vuốt mái tóc sau đó định rời đi.

Nhưng chưa kịp ra khỏi cửa, Ngụy Dật Nghiêm đã kéo cô trở lại. Hắn nhìn cô bằng đôi mắt thăm dò "Em rất sợ màu trắng nhỉ?"

Khúc Thần vội vã đẩy tay hắn ra, cô nhanh chóng đáp "Phrim, không sợ bất cứ một cái gì!"

Hai người nhìn nhau vài giây, Khúc Thần rời đi khỏi. Ngụy Dật Nghiêm im lặng ngồi xuống, thực chất đêm qua hắn chưa làm điều gì với cô cả, mặc dù nhìn Khúc Thần gợi cảm như vậy nhưng Ngụy Dật Nghiêm không hề động vào mà chỉ âm thầm nuốt nước bọt. Còn lại, hắn giao cô cho một cô bác sĩ khác để làm dịu sự kích thích của thuốc cho Khúc Thần.

...

Cô vội vàng trở về nhà sau đó tắm rửa sạch sẽ để tới công ty ANJ. Khúc Thần rất muốn xem Mạc Khương Duy định giở thủ đoạn gì. Anh ta thực chất không phải người tốt, cô khá lo lắng về âm mưu của Mạc Khương Duy!

Tới nơi, Khúc Thần bước vào trong cánh cửa. Tất cả mọi người đều nhìn cô trầm trồ nhưng nhanh chóng lảng đi mất. Dường như tin đồn cô và Mạc Khương Duy yêu đương lén lút đã lan rộng ra khắp công ty. Khúc Thần cũng chỉ im lặng bỏ ngoài tai những lời ấy, cô đi thẳng lên phòng Tổng Giám Đốc.

Không một tiếng gõ cửa, Khúc Thần xông thẳng vào trong, ánh mắt sắc bén nhìn Mạc Khương Duy đang nhàn nhã uống rượu. Thấy Khúc Thần, Mạc Khương Duy nhíu mày hướng ánh mắt về phía cô, đôi môi kéo thành một nụ cười ranh mãnh.

"Hửm? Đúng lúc có việc giao cho cô"

Khúc Thần đập tay xuống bàn, cô chăm chăm nhìn Mạc Khương Duy, đôi môi chậm rãi nói "Tôi không mong anh có ý đồ khác đối với tôi!"

Mạc Khương Duy cụp mi mắt, lôi trong ngăn kéo ra một xấp tài liệu đặt trước mặt cô "Kí hợp đồng với công ty của Ngụy Dật Nghiêm!"

Cô khẽ lật trang đầu tiên, ánh mắt chăm chú nhanh chóng đọc lướt qua. Khúc Thần kéo xấp tài liệu về phía mình nhưng vẫn không quên cảnh cáo Mạc Khương Duy "Đừng biến tôi thành trò cười cho thiên hạ"

Khúc Thần quay đi, từng bước đi khỏi. Tay vừa chạm lên tay nắm cửa, Mạc Khương Duy liền nói "Cô và Ngụy Dật Nghiêm là mối quan hệ gì?"

Khựng lại đôi chút, bất chợt trong đầu cô nghĩ về những thứ của ba năm trước. Tất cả như một đống hỗn độn mà người có tội luôn luôn là Ngụy Dật Nghiêm. Khúc Thần kéo cánh cửa, vội đáp "Kẻ thù!"

Mạc Khương Duy cong môi cười, anh ta liếm một giọt rượu trên khóe miệng, nhìn cánh cửa từ từ đóng lại. Đối với Mạc Khương Duy, anh ta rất thích dây dưa mập mờ với những người đặc biệt. Con mồi tiếp theo - Nhạc Khúc Thần!

[Còn]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #nguoc