
CHƯƠNG 10: SỰ LỰA CHỌN CỦA LÂM NHIÊN
Tiếng còi xe cứu thương vang lên trong đêm khiến tim Nhiên đập loạn.
Anh ngồi ở ghế sau, tay nắm chặt bàn tay bé nhỏ của Minh Minh, cảm giác bàn tay ấy nóng rực. Khánh Duy ngồi phía đối diện, ánh mắt căng thẳng nhưng vẫn cố trấn an:
- “Không sao đâu con… ba ở đây rồi.”
Lâm Nhiên nuốt nước mắt, nhưng trong đầu vẫn vang vọng câu nói ban chiều:
- “Người gây ra vụ tai nạn… chính là chú ruột của con.”
Hai nỗi đau quá khứ và hiện tại cùng lúc bóp nghẹt lồng ngực. Anh nhận ra mình đang run, không biết vì sợ mất con, hay vì sợ mất đi niềm tin vào gia đình máu mủ.
Tại bệnh viện, bác sĩ thông báo Minh Minh bị sốt virus, cần theo dõi qua đêm. Khi Minh Minh thiếp đi, Khánh Duy kéo ghế ngồi sát giường, bàn tay không rời tay con trai. Lâm Nhiên đứng cạnh, nhìn ánh mắt mệt mỏi nhưng kiên định của Khánh Duy, bỗng cảm thấy một điều rất rõ ràng:
- “ Khánh Duy à… nếu ngày mai em không còn lại gì ngoài anh và Minh Minh, em vẫn sống được.”
Khánh Duy ngẩng lên, nhận ra đôi mắt Lâm Nhiên ngấn nước. Anh không hỏi nguyên nhân, chỉ khẽ nói:
- “Em đừng nói mấy câu dại dột. Gia đình mình… không ai được rời bỏ ai.”
Đêm đó, Lâm Nhiên gần như không ngủ. Anh nhớ lại ngày mẹ mất, cha lặng lẽ ôm anh vào lòng, không nói một lời. Anh nhớ lại những năm tháng phải tự chống chọi với mọi lời đàm tiếu. Và bây giờ, khi nhìn bé Minh Minh ngủ yên, anh hiểu cảm giác của cha năm xưa: sợ mất đi người mình yêu thương nhất.
Nỗi sợ ấy mạnh đến mức, chuyện quá khứ bỗng trở nên mờ nhạt. Anh nhận ra: Có những sự thật… biết hay không, không quan trọng bằng việc giữ trọn những gì mình đang có.
Sáng hôm sau, khi Minh Minh hạ sốt, Lâm Nhiên ra ngoài hành lang gọi điện cho người đàn ông đã gửi thư. Giọng anh trầm xuống:
- “Cháu cảm ơn vì đã nói thật. Nhưng cháu sẽ không quay lại tìm chú ấy nữa. Cháu… chọn quên.”
Đầu dây bên kia im lặng hồi lâu, rồi chỉ nói:
- “Cháu sống hạnh phúc là được.”
Lâm Nhiên tắt máy, quay vào phòng.
Minh Minh vừa tỉnh, thấy anh liền nhoẻn cười yếu ớt:
- “Ba Nhiên… con muốn ăn cháo gà.”
Tiếng “Ba Nhiên” ấy khiến tim anh ấm lên, xóa nhòa bóng tối còn sót lại từ đêm qua. Trong khoảnh khắc ấy, anh biết mình đã chọn đúng.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro