Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Gặp mặt (2)

Sáng hôm sau , tia nắng chói chang xuyên qua cửa kính rọi xuống thân ảnh cô gái đang say giấc , khuôn mặt bình thản , xinh đẹp của cô khi ngủ thật khác với lúc thức giấc . Tiếng chuông báo thức từ điện thoại vang lên , đánh thức cô khỏi giấc ngủ . Vy Vy mở hờ hờ đôi mắt , thở dài mệt mỏi , tay vơ lấy điện thoại tắt tiếng chuông ầm ĩ đó . Cô đứng dậy bước vào làm vệ sinh cá nhân, chuẩn bị cho buổi học đầu tiên .
Trên đường đến trường , cảnh vật vẫn như mọi ngày . Vy Vy mặc một chiếc áo len mỏng , quần màu xám hơi rộng , đi đôi giày thể thao , tóc tai vẫn như mọi ngày vẫn chiếc kính đó
" Lại bắt đầu một năm học nhàm chán nữa "
Vy Vy thầm nghĩ , các năm học trước của cô cũng y như vậy .
Lớp học Anh - Pháp của cô cũng tầm hai mấy người . Cô ngồi trong cùng gần cửa sổ , cô chọn chỗ như vậy để tránh xa lũ con gái ầm ĩ ở giữa lớp kia . Bọn họ son phấn ăn mặc đồ đắt tiền còn cô như mọt sách vậy nhưng cũng tốt , đỡ trở thành trung tâm mà sống qua năm học này . Tiếng chuông vang lên , cô giáo bước vào lớp , Vy Vy giở sách vở bắt đầu tiết học đầu tiên .
Tan trường là tầm 11h , hôm nay cô học nửa ngày . Vy Vy phải đến phòng thể chất ở trường để lấy dụng cụ cho cô giáo .
" Không hiểu sao lại nhờ mình "
Vy Vy chán nản nghĩ . Cô đến phòng thể chất thì thấy có một đám con trai đang chơi bóng rổ . Cô chạy qua thì phía trên quả bóng rổ lao đến .
" Cẩn thận ".
Giọng nói của 1 anh chàng vang lên nhưng không kịp . Quả bóng trúng đầu cô . Choáng ! Cảm giác đó đang lan dần ra cơ thể cô . Cô ngã xuống chỉ kịp nghĩ rằng " Giọng nói này quen quá " rồi ngất đi . Mọi người chạy lại , anh chàng đó đưa cô lên phòng y tế .
Tầm 1h chiều , cô uể oải mở mắt , ngửi thấy mùi thuốc , nhìn thấy trần nhà trắng xoá " Chắc đây là phòng y tế . Sao mình ở đây nhỉ ? " suy nghĩ của Vy Vy . Cô gượng dậy thấy đầu choáng váng , quay sang thì nhìn thấy 1 bóng lưng cao mặc đồng phục thể thao trông giống người cô từng gặp ở đâu đó . Anh ta quay lại nhìn cô nói :
" A cô bé khó tính ! Tỉnh rồi à ? Thấy thế nào "
Thì ra anh ta là người nợ cô cốc capuchino . Cô nhìn anh ta , giọng nói mệt mỏi vang lên :
" À anh là người hôm qua , mà sao tôi ở đây , thấy choáng quá ! "
Anh ta cười nói :
" Sorry ! Tôi đánh bóng trúng đầu cô , làm cô ngất còn tưởng cô bị gì chứ !
" Thì ra vậy , còn tiền hôm qua nữa anh có định trả tôi không vậy ?
Vy Vy nhíu mày nhìn anh ta , giọng nói hơn gằn lên
  " Haha ! Cô nghỉ lại cho ổn định đi không tôi sợ cô lại bị gì thì chết tôi à ? Tiền cốc capuchino đó tôi nhất định sẽ trả . "
  Anh ta phì cười nhìn cô nói
" Anh nhớ đó "
Vy Vy liếc anh ta rồi đứng dậy lấy cặp sách ra về . Anh ta thấy vậy liền nói :
" Cô không ở lại à ? Ổn không vậy ? "
" Tôi không sao . Tôi phải về rồi 6h tôi phải đi làm thêm "
" Để tôi đưa cô về lỡ cô lại ngất nữa thì..."
Anh ta nhìn cô trêu ghẹo nói
" Xì làm như tôi là bánh bèo không bằng  " Vy Vy hằn mắt nhìn anh ta
  Trên đường về , trời se lạnh cô đi trước anh ta đi sau . Hai người cứ im lặng như vậy đi về phía trước .
  " Nè , cô tên gì vậy ? "
Anh ta cất giọng phá tan bầu không khí yên lặng
" Tôi tên Kiều Phương Vy , còn anh ? "
Vy Vy trả lời không nghoảnh lại nhìn anh ta
  " Vũ Duy Mạnh . Không ngờ tôi và cô học chung trường đó . Cô học khoa nào vậy ? "
Duy Mạnh chạy lên cạnh cô hỏi
" Tôi khoa Anh - Pháp , học sinh năm nhất 18 tuổi "  Vy Vy lấy máy ra đeo tai nghe vừa trả lời anh
" Ồ tôi hơn cô bé hai tuổi đó . Khoa Y ,năm ba 20 tuổi . Cô là đàn em tôi đó , cô bé "
  Anh nói vậy chụp lấy 1 bên tai của cô đeo vào nghe
" Nè , tôi làm đàn em của anh bao giờ mới anh cho anh nghe "
Vy Vy quay ra nhìn anh nói , giọng nói trong trẻo pha chút tức giận
" Không cho thì cướp với lại tôi thích bài hát của cô mà "
Anh nở nụ cười tươi rói nhìn cô , ánh nắng xuyên qua tán lá chiếu xuống khuôn mặt điển trai của anh cùng nụ cười đó . Vy Vy ngây người nhìn anh rồi chợt đỏ mặt quay đi .
" Làm sao vậy ? "
Duy Mạnh nhìn cô nói
" Không có gì , tôi thấy ngứa trên mặt thôi "
Hai người đi cạnh nhau mỗi người một bên tai cứ thế đi làm mọi người tưởng rằng họ là người yêu vậy . Vẻ mặt của anh khi nghe nhạc thật bình thản , nhắm mắt ngước lên trời . Lâu lâu Vy Vy liếc nhìn anh . Chợt thấy tim nhảy 1 nhịp , nhanh chóng xoá cảm giác đó đi .  Cô lại đỏ mặt rồi .
  " A đến nhà của tôi rồi "
VyVy bỗng nói to lên vươn tay ra chụp tai nghe nhưng vì anh cao hơn cô tận 20 cm lên cô phải kiễng . Anh thấy vậy liền mỉm cười rồi đưa tai cho cô . Cô liền cầm lấy tai rồi chạy thẳng vào nhà để lại anh đứng ngoài đó .
" Tôi đang định trả tiền cho cô mà "
Anh thầm nói rồi đứng cười vì dáng vẻ đó của cô , rồi anh quay lại mau chóng ra về . Để mai trả cô cũng được

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro