Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 5

Tần xuất soát tồn tại của nữ chính quá mức khủng khiếp, everywhere là từ duy nhất có thể dùng được lúc này, không phải nói quá đâu, vừa ra khỏi nhà vệ sinh nam liền đụng mặt Băng cô nương, Hàn Thanh thực lo lắng a, Ngạo Lãnh Phong gặp tình trạng này liệu có ra tay đánh người không...

Hàn Thanh thực sự bị làm cho mệt mỏi, quyết định làm tổ luôn trong phòng hội học sinh, đến giờ học thì cắm chặt trong lớp, tới chiều thì kéo Ngạo Lãnh Phong chạy marathon về kí túc xá, cậu thậm chí còn nghe được tiếng bước chân của nữ chính để vòng sang đường khác.

Ngồi nhìn Hàn Thanh nằm dài trên ghế sofa trong văn phòng mình, Ngạo Lãnh Phong rót cho cậu một tách hồng trà, nói:
"Hay đuổi học luôn?"

"Không được, tự nhiên vì chút chuyện nhỏ mà đắc tội Từ gia, không đáng." Hàn Thanh xua tay.

"Từ gia nho nhỏ, không đáng để cậu lo." Ngạo Lãnh Phong nhấp trà, trong mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

Từ gia nay đâu bằng xưa, nhìn qua thì không kém gì bọn họ, kì thực cũng chỉ là thùng rỗng mạ vàng, so với thế lực mới nổi trong thương giới còn chẳng bằng được. Đám người đi theo Từ Thiên Băng cái gì mà Black Rose gì đó, cũng chỉ là một đám râu ria ăn theo vậy thôi, đều là đập tiền vào lập hội.

Ngạo Lãnh Phong tra tư liệu xong liền đưa cho Hàn Thanh, cậu yên lặng phỉ nhổ cốt truyện một hồi, hành xử nó thể hiện IQ nha, đúng là không nên xem trọng IQ của mấy em gái atsm.

Hàn Thanh ngồi thẳng dậy, nghĩ nghĩ một chút rồi nói:
"Vậy đuổi đi, mình hết dám ra ngoài rồi, mệt chết mất."

Ngạo Lãnh Phong nhếch môi cười lạnh, Hàn Thanh thực ra rất dễ tính, có thể làm cậu phải lạm dụng chức quyền đuổi người như vậy, khả năng gây ức chế của Từ Thiên Băng quả thực không phải dạng vừa đâu.

Ngạo Lãnh Phong để cho hội học sinh kiểm tra camera trong trường, Từ Thiên Băng lập tức nhận được giấy đuổi học do bỏ giờ bỏ tiết quá nhiều, còn vô lễ với thấy cô, không tôn trọng nề nếp, quả thực là không thể tha thứ.

Trước khi Từ Duẫn kịp nói gì với Hàn Thanh, Ngạo Lãnh Phong đã gửi một đoạn phim được biên tập cẩn thận cắt lại những cảnh Từ Thiên Băng cùng bọn họ 'tình cờ' gặp gỡ. Từ thiếu gia bị đoạn phim này dọa choáng, chạy về tìm nữ chính nói phải trái, nữ chính không chút áy náy, trong lòng đắc ý, trước mặt thì tỏ ra lạnh lùng, sau lưng lại âm thầm theo dõi cô, hoàn toàn xem nhẹ ý tứ của việc đuổi học.
Khả năng não bổ hoang tưởng không nhẹ chút nào.

————

Nữ chính không quanh quẩn soát tồn tại, Hàn Thanh lập tức đầy máu sống lại, nhàn rỗi một chút liền kéo Ngạo Lãnh Phong đi ngồi ghế đá trong vườn hoa, dựa cửa sổ trong thư viện sưởi nắng, làm vương tử học đường nuôi dưỡng con mắt đại chúng.

Trên bàn bên cửa sổ trong thư viện, ánh nắng xuyên qua lớp thủy tinh trong suốt phủ lên mặt gỗ nhạt màu trơn nhẵn, rơi vào trang sách ánh lên một sắc trắng tinh khôi.

Ngạo Lãnh Phong đang xem tin tức tái chính, Hàn Thanh thì cầm cuốn sách ngoại văn, tâm hồn cũng bị kéo đi xa, không gian xung quanh yên lặng nhẹ nhàng đột nhiên ồn ào lên cũng không làm cậu chú ý.

"Ngạo Lãnh Phong học trưởng, Hàn Thanh học trưởng!" Tiếng nữ sinh kêu to bất chợt vang lên kéo Hàn Thanh hoàn hồn, giật mình ngẩng lên.

Trong nhóm quần chúng tới ngắm mĩ nam, một nữ sinh dịu dàng thanh thuần đi tới. Hàn Thanh lập tức nhận ra cô, bạn thân của nữ chính, Nhâm Tiểu Ly.
Trên mặt cô vẫn còn đỏ bừng do chạy quá gấp, tay ấn trước ngực, vừa thở vừa nói:
"Tiểu Băng xảy ra chuyện rồi!"

Dứt lời liền xoay người lại, chạy được hai bước, thấy phía sau không có động tĩnh gì, gấp gáp quay lại. Nhìn hai người vẫn đang yên vị trên ghế, Nhâm Tiểu Ly đang định nói gì đó lại bị ánh mắt lạnh lẽo của Ngạo Lãnh Phong chiếu tới, cổ như bị bóp chặt, không nói được một lời.

Hàn Thanh nhìn cô, gấp sách lại, nói:
"Cô nên về tìm Từ Duẫn mới phải, chúng tôi và Từ tiểu thư một chút quan hệ cũng không có."

Khuôn mặt nhỏ vì chạy vội trở nên đỏ bừng của Nhâm Tiểu Ly thoáng cái tràn đầy nghi hoặc, Từ Thiên Băng cố ý để bị bắt, hiện tại chẳng cách nào tự thoát ra được. Hết cách lại thê bị Từ Thiên Băng thổi gió bên tai mà chạy tới đây, cô cũng không thể trói hai người vứt đến được, vừa chạy đi vừa gọi cho Từ Duẫn.

Từ Thiên Băng bị trói ném trong một căn phòng nhỏ trong quán bar. Cô dịch người, bày ra một tư thế thật đẹp, trong lòng tưởng tượng ra dáng vẻ gấp gáp của hai người kia, gặp họa nan mới thấy chân tình, họ phải như vậy mới nhận ra cô đã chiếm vị trí thật quan trọng trong lòng họ.

Cánh cửa bật mở, người nên đến không đến, Từ Thiên Băng dầu muối không vào làm sao nghe lọt chuyện Nhâm Tiểu Ly nói, trong lòng còn âm thầm gieo nghi kị, nghĩ Nhâm Tiểu Ly  nhất định ghen tị với mình, làm việc không đến nơi đến chốn.

Năng lực tự tin thái quá của nữ chính quả thực nằm ngoài sức chịu đựng của Hàn Thanh, cậu vẫn nghĩ với thái độ như vậy, Từ Thiên Băng sẽ ngộ ra sự thật tàn nhẫn, không bao giờ xuất hiện trước mặt cậu nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro