Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Bắt Đầu Tất Cả

🌸Edit+Beta: Nyy

"Mọi người có cảm giác được . . . Diệp Đàm lạ lạ ở chỗ nào không."

Một cái giọng nói chần chờ phá vỡ sự yên lặng trong phòng học, người nói chuyện thành công để các bạn học chung quanh dời đi một chút lực chú ý, theo bản năng liền nhìn về thiếu nữ ngồi ở bàn thứ một phía trước, tóc đen mềm mại xõa ra sau lưng, trung học Lan Anh mời nhà thiết kế có tiếng làm đồng phục cực kì vừa thân, vừa vặn đem bóng lưng mỹ lệ của thiếu nữ biểu lộ ra, tinh tế yểu điệu.

Nhìn qua cùng thường ngày không có gì khác biệt, thế nhưng là lại giống như có chỗ nào không đúng.

Trung học Lan Anh là một ngôi trường trung học tư nhân tại thành phố S có độ nổi tiếng rất cao, học sinh vào học không phú thì quý, đương nhiên, có bọn hắn loại học sinh đối với việc thi đại học không quá coi trọng này, thì cũng có loại học sinh như Diệp Đàm vì tỉ lệ học giỏi này mà lên lớp, được đặc biệt mời tới học sinh đạt tiêu chuẩn ba tốt.

Cả người Diệp Đàm lạnh lùng ít nói, mà lại so với tuổi của đồng học thì cô nhỏ hơn tận ba bốn tuổi, nghe nói là liên tục nhảy lớp, cả người chính là thiết lập thiếu nữ thiên tài trong phim, mỗi ngày không phải ở trong phòng học học tập thì chính là đi thư viện của trường học, phong cách cùng bọn hắn không hợp nhau, cái con đường này đưa quan hệ bọn họ cùng cô không thế nào quen.

Thế nhưng cho dù là lại không thế nào quen, bọn hắn nhìn bóng lưng của cô cũng nhìn nhanh hơn một học kỳ, cô hôm nay. . . Quả thật có chút là lạ.

Nói mới nhớ, bầu không khí ngày hôm nay cũng có chút quái lạ, bầu không khí ngày hôm nay giống như đột nhiên trở nên ngột ngạt, cái loại cảm giác này để bọn hắn vào phòng học liền không thể không tự giác yên tĩnh trở lại, cảm giác một loại không khí quái lạ nào đó ấp ủ lấy, mà bây giờ một câu nói kia để bọn hắn ý thức được giống như cái bầu không khí ngột ngạt này liền là bắt nguồn từ thiếu nữ ngồi hàng thứ nhất.

Diệp Đàm dường như là nghe được giọng nói này, lấy bút trong tay bỏ vào bàn đọc sách, nghiêng đầu hướng bọn họ nhìn lại, đây là một động tác thật đơn giản nhưng lại để cho bọn hắn không biết vì sao không khỏi muốn lùi về phía sau nửa bước.

Chờ thấy rõ tóc đen giống như lông quạ của cô làm nổi bật hai má tự nhiên trắng nõn, dáng vẻ bình tĩnh cùng dáng vẻ thường ngày giống nhau y như đúc này, mới khiến bọn hắn không tự chủ được lộ ra một chút cảm xúc lúng túng, bọn hắn thế mà vừa mới giật nảy mình!

Bọn hắn từ lúc nào nhát gan như vậy?

Sau một lúc lâu, lại có người không tự chủ được nhỏ giọng nói, " Là bởi vì sự tình của Chân Điềm Điềm?"

Cái tên này vừa được nhắc tới đều làm cho mặt không ít người đều lộ rõ vẻ chán ghét, đồng thời bọn hắn cũng tự giác tìm được đáp án, đối phương thật là từ cảm xúc không tốt, Diệp Đàm mặc dù học giỏi, nhưng dù sao không có cái gia tộc gì chống lưng, Chân Điềm Điềm nhà nhiều tiền nhân khí thô, nếu như cô ấy quyết tâm muốn cho Diệp Đàm tìm phiền toái, cô nhất định là phải gặp phiền toái.

Trong đúng lúc chờ đợi này, cô chủ nhiệm lớp mặc một thân trang phục nghề nghiệp một mặt nghiêm túc bước đến, thời điểm khi nhìn đến cô, đồng học liền lập tức dừng ngay việc nói chuyện, chủ nhiệm lớp nhìn một vòng, cuối cùng con mắt rơi vào trên người Diệp Đàm đang cầm bút xoạt xoạt làm bài, "Diệp Đàm, đi với cô một chuyến lên văn phòng."

Diệp Đàm nghe theo đứng lên, đi ở sau lưng cô giáo mà bước ra ngoài phòng học, về sau chờ bọn cô đi xa rồi, trong phòng học lại lần nữa vang lên tiếng bàn tán xôn xao.

Chờ đi đến văn phòng, mặt cô chủ nhiệm lớp tuy còn nghiêm túc nhưng hơi thả lỏng một chút, tuy vậy vẫn còn có chút nặng nề, nhìn thiếu nữ nhu thuận trước mắt, thế mà trong lúc này lại không biết nên nói thế nào, trong lòng thở dài một cái, thanh âm chậm chạp vô cùng nói, " Diệp Đàm, trường học đã xử lý sự việc liên quan tới em rồi."

Ngừng một lát, cô nói tiếp "Học bổng của em bị hủy bỏ, từ học kỳ sau, em phải bắt đầu đóng tiền học phí một năm học.

"Chút tiền này đối với những học sinh kia trong trường học thì không đau cũng chẳng ngứa, hoặc là có thể nói không có người quan tâm, thế nhưng mà chủ nhiệm lớp biết cái chút tiền này lại đối với thiếu nữ trước mắt là vô cùng quan trọng.

Diệp Đàm là trẻ mồ côi, chính cô hồi bé liền ở trong một cái phòng hỏng sớm nên phá dỡ ở thôn Thành Trung, đừng nói là cha mẹ, chính là ngay cả họ hàng xa đều không có một cái nào, cô còn đang là học sinh, bản thân cũng không có cái chỗ làm thêm nào để kiếm tiền chi tiêu, cô lựa chọn học tập ở trung học Lan Anh cũng là bởi vì trường học cho học bổng rất nhiều, học phí toàn bộ miễn, bản thân còn có một số tiền trợ cấp sinh hoạt, có thể nói rằng lúc trước vì từ trong tay trung học Nhất Trung đem thiếu nữ thiên tài trúng tuyển Trạng Nguyên thi đứng thứ nhất dành về tay này, trường học đã phải hứa hẹn cho rất nhiều chỗ tốt, và chính những chỗ tốt đó làm cho cô có thể sinh hoạt đến bây giờ.

Nhưng bây giờ học bổng không có, tiền trợ cấp sinh hoạt cũng bị hủy bỏ, thảm hại hơn chính là còn muốn giao ra học phí tròn một năm, trung học Lan Anh làm trường học tư nhân nổi danh nhất, phí chi tiêu một năm học liền muốn là mấy vạn, cái này thì khiến Diệp Đàm làm sao lấy ra được?

Nghĩ đến người Chân gia hùng hổ dọa người, chủ nhiệm lớp liền tức đến ngứa răng, Chân gia dù sao cũng là người có mặt mũi ở thành phố S, cứ như thế bức bách một đứa trẻ mới được mười bốn tuổi, cái nhà này còn có biết xấu hổ là gì hay không! Nhìn Diệp Đàm không lộ vẻ mặt gì, cô không khỏi nói, "Thật có lỗi, cô giáo đã làm hết sức. . ."

Chính là những điều kiện này vẫn do cô tỏ thái độ ương bướng với hiệu trưởng vì Diệp Đàm sửa lại cho, yêu cầu của Chân gia ngay từ đầu là ghi rõ hồ sơ có tội, khai trừ ra khỏi trường học, thậm chí còn muốn tuyên bố Diệp Đàm người như vậy làm sao mà dành được học bổng, yêu cầu Diệp Đàm đem học bổng cùng học phí trước đấy tất cả đều nộp đầy đủ lại, không thể nào mà không xử lí thủ tục chính đáng cho cô.

Bây giờ đã đều đã là học kỳ hai lớp mười một, nghỉ hè là lớp mười hai, lúc báo danh thi đại học chính là học kỳ hai, điều kiện gia đình Diệp Đàm là không thể nào nộp tiền được, đây chính là nói rõ kéo lấy Diệp Đàm không cho cô bé thi đại học.

May mắn, điều kiện này làm cho chính hiệu trưởng đều cảm thấy khinh người quá đáng, cùng Chân gia cò kè mặc cả, mới dành được đến kết quả như bây giờ, có thể nói đây đã là kết quả tốt nhất, dù sao bên Chân gia kia không thể cái điều kiện gì cũng không cho -- cho dù tất cả mọi người biết, Diệp Đàm là bị oan uổng, tuồng kịch trước đó vừa nháo ra kia thế nhưng là do Chân Điềm Điềm tự biên tự diễn.

Nghĩ tới đây, chủ nhiệm lớp càng cảm thấy áy náy, cô liền một cái công chính cũng không thể cho Diệp Đàm, " Số tiền này em trước tiên không cần lo lắng, chuyên tâm đi học, tiền cô sẽ thay em nộp trước, cô cũng sẽ không giúp không em đâu, bây giờ là cô cho em mượn, chờ em về sau có tiền thì trả lại cho cô."

Đây cũng không phải là thật sự làm cho cô bé trả, mà do cô đang quan tâm đến lòng tự trọng của Diệp Đàm.

Diệp Đàm nghe xong cũng không cảm thấy bất ngờ, về sau ngay khi Chân Điềm Điềm nói ra câu nói ngoan độc kia, cô liền đã cân nhắc qua sẽ có dạng khả năng gì xảy ra, "Cảm ơn cô giáo."

Cô sáng suốt nói, " Lập tức liền nghỉ hè, nghỉ hè sau em nghĩ biện pháp một chút, nếu như không được, đến lúc đó lại phải nhờ đến cô giáo nữa."

Từ văn phòng ra liền thấy Chân Điềm Điềm tựa ở trên lan can hướng về phía cô mỉm cười ngọt ngào, người cũng như tên, nụ cười này cực kỳ ngọt ngào, chẳng khác nào bỏ vào mười cân đường mật, ngọt để cho người ta cảm thấy có chút dính nhau, giọng so với nụ cười càng thêm ngọt ngào, "Cậu ra rồi à."

Diệp Đàm nhàn nhạt lườm nàng một chút, mắt nhìn thẳng xuyên qua từ trên người cô, làm như không thấy được cái người trong suốt này, thành công để sắc mặt Chân Điềm Điềm cứng đờ, cảm giác rằng cô thật sự liền muốn như vậy từ bên người mình đi ngang qua, ánh mắt lạnh lùng âm u một chút, "Cậu còn muốn cùng tôi đối nghịch?"

Diệp Đàm ngừng chân lại cũng đều không ngừng.

Đợi cô quay trở lại phòng học, ngồi về lại chỗ đi lấy đề làm bài, dáng vẻ bình tĩnh để đồng học nghi ngờ chẳng lẽ bọn hắn đoán không đúng? Chủ nhiệm lớp gọi cô đi không phải là bởi vì sự tình Chân Điềm Điềm?

Chân Điềm Điềm cũng không phải là học ở ban bọn hắn, không biết Diệp Đàm là đến tột cùng làm sao mà đắc tội cô ấy, trước đó Chân Điềm Điềm toàn ba lần bốn lượt tìm cô gây phiền phức, một tuần trước đây, Chân Điềm Điềm không cánh mà bay làm theo yêu cầu xuất hiện ở chỗ bàn của Diệp Đàm, chân của Chân Điềm Điềm bị trật khớp trong lúc hai người đang tranh luận, sau đó người Chân gia liền đến.

Cái vụ việc này rõ ràng chính là vu oan hãm hại.

Dù là cái vụ vu oan hãm hại này tuy không cao minh, nhưng ai bảo mục tiêu Chân Điềm Điềm là Diệp Đàm? Có người tin tức linh hoạt nghe được tiếng gió, Chân gia muốn ép trường học đuổi học cô, trước đó bọn hắn liền thảo luận chủ nhiệm lớp tìm cô có phải là cũng là bởi vì cái vụ này.

Thế nhưng mà nếu thật là như thế này, cô làm sao lại bình tĩnh được như vậy?

Trên mặt Diệp Đàm thật sự nhìn không ra nửa phần cảm xúc hiện tại.

Chờ thêm tới khóa học buổi trưa vừa kết thúc, Diệp Đàm liền đi về phía thư viện mà đến, nhân viên quản lí sách báo đối với cô đã sớm quen thuộc, nhìn thoáng qua liền dời tầm mắt, Diệp Đàm trực tiếp đi tới hàng sách cuối cùng -- tông giáo cùng triết học.

Một hàng sách kia lượng sách mượn đọc rất ít, ngay tại nơi hẻo lánh, cô cầm lấy một quyển sách, cả người ở trong bóng tối, tựa hồ cả người đều bị bóng tối nuốt chửng, nhân viên quản lý còn thấy kỳ quái sao ngày hôm nay cô đi một hàng sách kia, lại nhìn thoáng qua phía bên kia, cũng bởi vì cái nhìn này, để hắn không biết tại sao rùng mình một cái, cảm thấy thân thể có chút ớn lạnh.

Hắn nói thầm, nhiệt độ ngày hôm nay không thấp mà.

Tốc độ đọc sách của Diệp Đàm rất nhanh, một tờ chỉ dừng lại mười mấy giây, tốc độ nhanh để cho người ta nghi ngờ rằng cô có phải là không có nhìn.

Thần linh. . .

Xem hết một quyển « Sự bắt đầu của tông giáo Châu Âu », cô khép lại sách vở, con mắt không hề chớp một cái nhìn xem cánh tay phải của mình, giống như là không phải đang nhìn tay mình, mà là giống như đang nhìn cái đồ vật quái lạ nào đó, hai cái tay kia chậm rãi nâng lên, giơ cao khỏi đầu, dừng lại trên không trung.

Con mắt của cô cũng từ từ đi theo nhìn đi lên về phía không trung.

Ở trong mắt những người khác, động tác này giống như không hiểu được, nhưng là ở trong mắt Diệp Đàm, lại là một cảnh tượng hoàn toàn không giống bình thường.

Trong không khí đang không có vật gì tự nhiên xuất hiện từng sợi dây nhỏ giăng khắp nơi, chẳng khác nào một chiếc lưới đánh cá trắng mịn, mà tay của cô lại tỏa ra từng luồng ánh sáng màu trắng loáng, lưới đánh cá kia bởi vì động tác của cô giơ lên, vị trí những cái dây nhỏ đang đến gần tay cô kia toàn bộ đứt gãy.

Hoàn toàn vượt qua phạm vi hiểu biết một sự kiện của người bình thường. Chuyện này đã xảy ra trước tối hôm qua, làm Diệp Đàm cũng rất lạ lẫm.

Nhưng là có một đoạn thời gian tối qua, lúc đầu cô đang ngủ say thì bị vật gì đó làm cho tỉnh giấc, không hề báo trước mở to mắt, sau đó thấy được một màn phá vỡ thế giới quan của cô.

Vị trí lúc đầu nên là trần nhà thì tất cả đều biến thành ảo ảnh, một bức tranh chậm rãi xuất hiện ở trước mặt cô, lấy đi vô số mảnh vỡ của dây nhỏ, không gian đổ sụp, cô giống như là trong khoảnh khắc đấy vượt ra khỏi cái thời không này, y như người ngoài cuộc nhìn xem trong hình các vị thần băng lãnh xuống trần, thế giới trở nên ồn ào vô cùng, vô số thanh âm ồn ã inh ỏi tiến vào lỗ tai của cô, đủ các loại cầu nguyện còn có tiếng thần linh giáng lâm lấy theo âm của thần, chân lý vũ trụ lấy theo phương thức trực tiếp nhất xuất hiện ở trước mắt cô, cuối cùng cô nhìn thấy một người, từ trên không trung rơi xuống.

Ở giữa khoảng cách vô số thời không cùng chân lý vũ trụ, cô cùng đối phương liếc nhau.

Thế giới lại trở về vẻ yên tĩnh.

Xảy ra một màn thoáng như trong mộng này về sau, sáng sớm cô tỉnh lại nhìn thế giới, trong không trung có rất nhiều dây nhỏ, như cùng cảnh cô nhìn thấy trước đó. Thân thể của cô giống như đã xảy ra cái biến hóa gì đó, mà cô lại không thể phát hiện ra được.

Ở trước mặt cái sự tình phá vỡ thế giới quan này, lúc đầu cô liền sẽ không lung lay trước những "Việc nhỏ" thì giờ phút này liền sẽ càng không thể.

Cô càng hiểu rõ hơn rằng thân thể của mình đến cuối cùng đã phát sinh cái biến hóa gì, chuyện này đối với cô sẽ có ảnh hưởng gì, những sợi dây nhỏ ở khắp mọi nơi này lại là cái thứ gì? Bỗng nhiên, thân thể của cô cứng đờ, những cái dây nhỏ chạm lên đến ngón tay cô bỗng nhiên đứt gãy, ánh sáng trắng trên tay đang mờ ảo bỗng nhiên tràn ra đến tận toàn thân.

Nhưng tất cả chỉ là xảy ra trong nháy mắt, Diệp Đàm lúc đầu dựa vào ở trên tường đã không thấy bóng dáng đâu.

Mà nhân viên quản lý đã rót một chén nước nóng còn mảy may không có phát hiện, thậm chí còn dùng con mắt còn lại nhìn nơi hẻo lánh trong góc kia, "Vẫn là đọc nhanh đến như vậy à."

🌸🌸🌸🌸🌸
Đừng nhìn cái chương 1 như thế mà bỏ nhá. Kiên trì đến đoạn chương 2 là sẽ bít. Mk là kiểu vừa edit vừa đọc nên sai chỗ nào nhớ bảo mk nha.

Ngày bt đầu: 30/7/2018
Ngày kết thúc:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro