Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1.5

Sau khi Dịch Liêm rời đi, Phụng Nghị chậm rì rì uống xong ly cà phê mới ra cửa, chỉ là hắn không nghĩ tới người vốn nghĩ buổi tối về nhà mới có thể nhìn thấy, mới qua này vài phút, lại gặp.

Đúng lúc sáng sớm dòng xe cộ đông nghèn nghẹt, tình hình giao thông hơi kẹt, trước đèn xanh đèn đỏ ở ngã tư đường, Phụng Nghị ngồi ghế sau xe ngẩng đầu nhìn thấy cách vách Audi màu đen phía trước, cửa sổ xe nửa mở, lộ ra một gương mặt nghiêng quen thuộc.

Lông mi thật dài của thiếu niên nhẹ rũ, giống như cây quạt nhỏ, mũi cao ngất, chóp mũi mượt mà hơi nhếch lên, hoàn mỹ đến độ bác sĩ chỉnh dung có thể dùng để làm kiểu mẫu, môi không dày không tệ, nhiễm màu hồng nhợt nhạt, môi châu trơn bóng, xứng với da thịt trắng nõn như có thể nhìn thấu của cậu, dưới chiếu rọi của ánh sáng ấm áp, mỹ đến làm phụ nữ yêu đẹp cũng ghen ghét, Dịch Liêm cúi đầu hình như đang nhìn di động, an an tĩnh tĩnh, có vẻ thực ngoan ngoãn.

Đèn chuyển xanh, xe từ từ khởi động, Phụng Nghị không chút do dự đi ngược chiều nói với tài xế: "Đuổi kịp chiếc Audi màu đen kia."

Không phải nói muốn đi phỏng vấn ư? Sao bây giờ còn chạy loạn trên đường?

"Vâng, Phụng tổng."

Sau khi xe đã chạy một chặng đường, tài xế xấu hổ trừu trừu khóe miệng, Phụng tổng kêu gã đi theo chiếc Audi kia, nhưnhg hình như bọn họ đi cùng hướng a.

Hai chiếc xe một trước một sau, dừng lại ở một tòa nhà lớn cao ngất đứng sừng sững, Dịch Liêm từ đi ra từ ghế xe sau, quay đầu nhìn thấy Phụng Nghị đi ra từ trong xe phía sau, nhấc mi với hắn.

Phụng Nghị đi qua, đối mặt với đôi mắt đào hoa ngưng ý cười đang loạn phóng điện của thiếu niên, trong lòng rung động, nói: "Tôi không có theo dõi em, nơi này là công ty tôi."

Tính cách hắn sắc bén, tuyệt không phải loại người chủ động mở miệng giải thích, nhưng nhìn mắt mang cười Dịch Liêm, ngay cả chính hắn cũng không biết vì sao liền nói ra một câu như vậy.

Ý cười trong mắt không tiêu giảm mảy may, Dịch Liêm nhẹ nhàng lên tiếng: "Tôi tin anh." 

Cedric là một trong mười tập đoàn lớn vượt quốc toàn cầu, Phụng Nghị chính là chủ tịch tối cao của tập đoàn.

Đây không phải giả thiết trong tiểu thuyết của cậu, mà là thao tác bổ sung của "Sáng thế Chủ Thần" đối thế giới này, bây giờ "Tử hệ thống" "Sáng thế Chủ Thần" dùng để khống chế cậu đã phát sinh trục trặc, nó vô pháp thông qua hệ thống có được bất luận thông tin gì của thế giới này, chỉ có thể tự mình đi tra.

Ngày hôm qua cậu ở trên máy tính giở qua tư liệu cơ bản của "Phụng Nghị".

"Em......"

"Anh Nghị!!" Tiếng gọi nhẹ thanh lệ điềm mỹ của phụ nữ vang lên, giày cao gót đạp lên mặt đất phát ra thanh âm thanh thúy, bóng hình xinh đẹp diễm lệ như con bướm tinh tế chạy gấp đến chỗ Phụng Nghị, vô cùng thân mật ôm cánh tay hắn.

Đây là một người phụ nữ thật xinh đẹp lại phi thường có khí chất, trên mặt tinh xảo trang điểm nhẹ, lộ ra cười nhạt dịu dàng, tóc dài đen nhánh uốn thành cuộn sóng lớn, phối hợp con bướm khảm thủy tinh trên tóc, trên người mặc váy liền áo in hoa bảy màu hoa mỹ, lộ ra đôi chân dài trắng nõn mảnh khảnh, giày cao gót dẫm lên thủy tinh sáng sáng.

Phụng Nghị chú ý tới cùng lúc người phụ nữ xuất hiện, cười nhạt vốn ngưng tụ trong mắt Dịch Liêm biến mất, đang lúc hắn muốn nói gì.

Dịch Liêm trước hắn một bước mở miệng, vẫn là thanh âm réo rắt dễ nghe, như tia nước nhỏ: "Nga, thì ra Phụng tổng nói chính là loại hình này, ừ, ánh mắt không tồi, anh Trình, đi thôi." Vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ.

Chậc, ngực lớn, eo nhỏ, mông vểnh và chân dài a!!

"Ai, chờ một chút, em......" Hiểu lầm, còn chưa nói xong, Dịch Liêm đã mang theo Trình Hoa Đông đi xa, Phụng Nghị chỉ có thể bước nhanh đuổi theo.

"Anh Nghị!!" Người phụ nữ kinh hô, dẫm giày cao gót vội vã theo sau: "Cậu ta là ai a?" Trên mặt tràn đầy tò mò.

Đối người phụ nữ chạy thở hổn hển theo phía sau không có một chút thương tiếc, Phụng Nghị biểu tình nhàn nhạt: "Vị hôn phu của tôi."

"Cậu ta là nam!!" Trên mặt người phụ nữ tràn đầy kinh ngạc, môi anh đào nhuận hồng hơi mở ra, dưới chân lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã, được Phụng Nghị đỡ một phen.

Người phụ nữ không bị dọa đến, hai mắt tỏa sáng: "Cậu ta thật xinh đẹp."

Cô ở giới giải trí tụ tập mỹ nhân, dạng tuấn nam mỹ nữ gì mà chưa thấy qua, nhưng giống Dịch Liêm, thật đúng là lần đầu tiên thấy, vừa xinh đẹp vừa tinh xảo, mỗi một chỗ đều như tỉ mỉ mài giũa, giống như một khối cực phẩm đẹp đẽ.

Phụng Nghị bước chân dừng chút, quay đầu lại nhàn nhạt nhìn cô: "Kiều Lệ Lệ, cô sao lại ở đây."

"Fenis nói phong hệ liệt 'MI' Trung Quốc muốn phát quảng cáo lớn, tôi liền tới đây xem náo nhiệt."

Mắt đen hơi trầm xuống, Phụng Nghị trầm tư một lát, như nghĩ đến gì đó, tốc độ hành tẩu nhanh không ít, hoàn toàn không để ý tới mỹ nhân cố hết sức vừa chạy vừa nhảy phía sau.

"Tiểu Liêm, cậu nhận thức Phụng tổng?" Trình Hoa Đông theo sau Dịch Liêm, hai mắt tỏa sáng.

Kia chính là chủ tịch Cedric a, bao nhiêu người muốn nhìn hắn một lần, nói một câu, nếu có thể được người đàn ông này đề bạt, có thể một bước lên trời...... Ngẫm lại đều kích động, nếu Dịch Liêm nhận thức phụng tổng, trao đổi lát nữa đã thành công có phải hay không? Kia không phải tương đương bánh có nhân từ trên trời rớt xuống, ha ha!

Gã vốn nghĩ rằng mình đem ông chủ nhỏ công ty người ta thông đồng đi làm tiểu minh tinh, thật quá ngu, nhưng trước lúc Dịch Liêm đến Cedric đã nói với gã, nếu hội đàm với Cedric lần này thành công, gã có thể vào giải trí Dịch thị làm một người đại diện.

Tuy vì một lần ngoài ý muốn, nhưng lúc gã khai quật tiểu minh tinh, người lớn lên đặc sắc nhất, bộ dạng thu hút nhất, khí chất độc đáo nhất, dáng người tốt nhất chính là Dịch Liêm, cho nên đoạn thời gian này, gã mới gắt gao nắm Dịch Liêm trong tay không phóng ra ngoài, bạn bè mời gã mang người mới đi phỏng vấn, gã liền muốn thử thời vận.

"Ừ, biết." Dịch Liêm nhẹ nhàng gật đầu.

Khi Dịch Liêm đang vào công ty Cedric, một thân ảnh màu trắng nghênh diện nhẹ nhàng chạy đến, mắt thấy đối phương sắp đâm vào lòng ngực mình, đang muốn né tránh, cổ áo đã bị người sau kéo, kéo cậu qua một bên.

"A" một tiếng kinh hô kiều mềm của phụ nữ vang lên, thẳng tắp té ngã trên đất, ừ, tư thế còn rất liêu nhân, lộ ra một đôi đùi ngọc vừa dài vừa trắng, tiểu bạch thỏ giao điệp ở vạt áo quơ quơ, thiếu chút nữa móc mù mắt người.

"Không bị đụng vào." Phụng Nghị nhìn Dịch Liêm biểu tình bình tĩnh bên người.

"Không, cảm ơn." Dịch Liêm lắc đầu, ánh mắt dừng trên người phụ nữ ngã trên mặt đất kia, mày hơi hơi nhăn lại, cậu cảm giác được hệ thống trên cổ tay trái không ngừng co rút, đau đớn thâm nhập linh hồn như sóng triều không ngừng đến, biểu tình trên mặt không chút biến hóa: "Xin lỗi, tôi đi toilet một chút."

Hoàn toàn không đợi mấy người phản ứng, Dịch Liêm đã vội vàng đi về hướng toilet.

Người phụ nữ ngã trên mặt đất đứng lên, đáng thương hề hề đủ để làm đàn ông lòng sinh thương tiếc, chỉ tiếc người đàn ông ả muốn hấp dẫn lực chú ý nhất, toàn bộ tâm tư đều không đặt trên người ả, điều này làm ả rất buồn bực.

Lúc trước ả vì nhìn thấy chủ tịch công ty Cedric đi tới mới có thể lao đến, muốn cùng hắn làm một tình huống bất ngờ, tốt nhất có thể bổ nhào vào trong lòng hắn, khiến người đàn ông này coi trọng dung mạo xuất sắc của ả  càng tốt.

Không nghĩ vừa chạy đến cửa xém chút nữa đụng vào người, còn ném tới trước mặt người đàn ông, đối phương không chút thương hương tiếc ngọc, không dìu ả luôn.

"Phụng tiên sinh, anh hảo, tôi là Nhậm Kỳ......"

Dịch Liêm vào toilet liền đi vào cách gian khóa cửa lại, cậu tới nơi này không phải để xì xì, mà là...... Vén lên tay áo, lộ ra vòng bạc trên cổ tay trái.

Giờ phút này trên vòng bạc lập loè bốn chữ "Xác định nữ chính", mỗi một lần lập loè đều sẽ làm linh hồn cậu nổi lên đau đớn, hệ thống thậm chí còn thử mạnh mẽ liên tiếp linh hồn cậu, muốn một lần nữa kiểm soát cậu.

Đôi mắt Dịch Liêm càng thêm thâm trầm, khóe miệng nhẹ cong lên nụ cười lạnh lẽo, tinh thần lực bắt đầu ngưng tụ ngăn cản xâm lấn của hệ thống, đồng thời còn tiến hành phản kích hệ thống.

Gân xanh nhô lên trên trán và cánh tay, mồ hôi trong suốt chảy xuống như mưa, giờ phút này, thân thể và linh hồn Dịch Liêm đanh cùng hệ thống khai chiến đấu chiến trường, mỗi một lần tinh thần lực và hệ thống va chạm đều sẽ mang đến cho cậu cực đại thống khổ.

Nhưng mà tra tấn thống khổ mãnh liệt này lại hoàn toàn không làm Dịch Liêm mảy may lùi bước, chỉ cần tưởng tượng đến việc hoàn toàn đánh tan hệ thống, thoát ly khống chế của hệ thống, cậu tựa như được tiêm máu gà.

Phản kích tinh thần lực và ngăn cản càng cường, hồng quang trên vòng bạc càng sáng, một cổ lực lượng cường đại bỗng nhiên khuếch tán, gương pha lê ở toilet, bóng đèn toàn bộ vỡ nát, phát ra tiếng vỡ vụn bùm bùm, còn điện quang nổ lên, phát ra một tiếng vang lớn.

"Tít tít" vòng bạc rốt cuộc không chịu đựng được công kích tinh thần lực của Dịch Liêm hồng quang nhanh chóng chớp động vài cái, như ngọn lửa bị bóp tắt lay động, dập tắt.

"Ngu xuẩn."

Dịch Liêm cười lạnh một tiếng, cậu cảm thấy sau khi hệ thống thâm nhập linh hồn mình xúc tu vô hình chịu đựng "Đại chiến" vừa rồi, chậm rãi ngắn lại một ít.

Cảm giác hoa mắt mãnh liệt đánh úp lại, cậu chỉ cảm thấy trước mắt từ từ biến thành màu đen, thân thể lùi về sau, lưng dán ở vách tường chậm rãi trượt xuống.

Khi cậu lâm vào hôn mê, cửa khóa lại bị người hung hăng đá văng, thân ảnh cao lớn của người đàn ông mơ mơ màng màng ánh vào trong mắt cậu.

Cậu cảm giác được mình bị ôm vào một lòng ngực rắn chắc ấm áp, hương nước hoa Cologne nhàn nhạt tràn ngập ở chóp mũi......

Thời điểm Dịch Liêm tỉnh lại, phát hiện chính mình đang nằm trong một phòng xa lạ, đầu còn hơi hôn hôn trầm trầm, ẩn ẩn đau, mở to mắt nhìn trần nhà, toàn bộ thế giới đều như trời đất quay cuồng, khó chịu làm cậu chỉ có thể nhắm mắt lại.

Chịu đựng cảm giác không khoẻ, cậu hồi tưởng chuyện phát sinh khi trước, cậu không chỉ muốn một lần nữa đánh lui hệ thống khống chế cậu, đồng thời đẩy xúc tu thâm nhập linh hồn cậu của hệ thống ra, còn có mỗi một lần cậu và hệ thống tiến hành giao chiến tinh thần lực va chạm, có một đoạn ngắn vụn vặt của cốt truyện bị cậu lấy ra.

Khóe miệng hơi mím, nhẹ cong lên.

"Cùm cụp" thanh âm khoá cửa chuyển động vang lên, cửa phòng bị người đẩy ra từ bên ngoài.

Tác giả có lời muốn nói:

Tuy rằng đã thoát ly khống chế hệ thống, nhưng chỉ là tạm thời, Tiểu Liêm Tử còn phải tiếp tục nỗ lực a!!

Công: Đau lòng chết rồi......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro