Khi ai đó giận dỗi
Bơn thuê hợp viện riêng tư trong một nhà nghỉ theo phong cách Hanok cổ của Hàn Quốc. Trước sân có một cây anh đào tán rộng, mùa xuân nở rộ tưng bừng, cánh hoa bay rợp trời, bay mỏi rồi đậu lại cái pallet gỗ thông sẫm màu.
Anh chồng say rượu dụi tới dụi lui, dụi đến bén lửa nóng bừng bừng, Bible hôn rải rác trên vai, môi mơn trớn chậm rãi như cánh bướm lay động. Biu xinh động tình vừa nắm chặt góc áo vừa thở dốc nặng nề. Hai má bé điệu vốn hồng hào nay càng đỏ gay gắt, mắt mất đi tiêu cự tan rã mông lung nhìn trân trân về phía trước. Người đằng sau luồn tay vào trong áo xoa nắn ghì chặt lưng em lên lồng ngực. Lưỡi anh yêu liếm ướt cổ, mút căng da mềm mại để lại dấu ngân đậm nhạt, Bơn cọ chóp mũi hít sâu một hơi lấp đầy buồng phổi hương đào ngọt ấm nhuốm màu tình dục, tiếng liếm láp 'chậc chậc' vờn quanh vành tai mẫn cảm khiến lòng em xinh run rẩy mãnh liệt. Tay trong áo xoa eo thấy đủ tiếp tục cuộc rong đuổi một đích đến mới, ngón tay tinh nghịch sượt qua đầu ti căng cứng, chỉ cần chạm nhẹ cũng tê rần. "Hưm... chồng đừng véo em-m... đau..."
Biu nức nở nài nỉ, nước mắt sinh lí bắt đầu rơi không kiểm soát, ướt đẫm cả má. Nhưng Bơn làm như không thấy, anh chồng Biu kẹp lấy viên nụ đào kéo ra rồi lại nhu nhu như an ủi. Vừa đấm vừa xoa. Biu Biu ngồi lọt trong lòng Bơn, tay bịp miệng ngăn mình hét toáng lên khi anh chồng thò tay vào quần nắm lấy phân thân. "Suỵt, bé nhỏ tiếng chút, hợp viện bên cạnh có người đó..."
Em uất ức lắm á, giãy ra nhưng cả người mỏi nhừ không lực, vừa muốn cãi lại mà miệng chỉ ư a không rõ nghĩa. Biu xinh tin chồng mà, chồng bảo có người, người ta mà biết em với anh yêu đang làm gì thì ngại chít mất. Thế là bé điệu hoảng hốt day chặt môi dưới, nấc nghẹt níu lấy tay Bơn cứu lại chút lí trí.
Bible nhếch môi cắn lên thùy tai, quả nhiên dụ dỗ vợ mặc quần vải là chí lí, vừa dễ luồn vừa dễ kéo, đây này, kéo nhẹ một cái là bé hồng hồng thoát ra khỏi quần, cương cứng nằm gọn trong bàn tay lớn của chồng, dễ thương ha?
"Huhu, chồng ơi đừng tuốt-t... chồng thương e..tha cho em đi màaa..." Biu xinh nức nở kéo cánh tay đang lộng hành kia, em không muốn đâu, chồng bỏ em ra để em đi ngủ, chồng hư quá hư quá!!!!! Hic...
Bé điệu khóc chít chít hối hận vừa rồi còn thương chồng như thế, biết vậy không cho tựa, cho say ngã chít đi, cái đồ đáng ghét. Bơn nắm lấy cằm nuốt tiếng rên của em, phía dưới tăng nhịp thật nhanh. Em xinh xụi lơ không còn tâm trí năn nỉ nữa, miệng hé mơ màng để lộ đầu lưỡi hồng nhuận ngon lành, Bơn vờn nó ra mút lấy thứ ẩm ướt ngọt ngào tê rần nóng rẫy. "Hưm-m... Bơn?"
"Yeah, I'm here... What's wrong baby?"
Build bủn rủn run lên rồi bắn ra đầy cả một bàn tay Bible, đầu óc trì trệ, lưỡi vẫn ở bên ngoài làm nước bọt nhiễu dọc cằm xinh. Bơn kiềm chế dục vọng muốn đâm rách vợ mình xuống, kéo quần em sâu hơn để lộ mông căng tròn, dùng chính dịch nhầy khuếch đại lỗ nhỏ đằng sau. "Bơn...Bơn, đừng mà...vào nhà được không anh...Ha-aa...."
.
.
.
.
.
.
(Hê hê 🤤, mấy bà đừng mong có đoạn kia, tui đã quyết giữ cái fic thật trong sáng 😃😌)
"Bé ơi dậy nào." Bơn giặt sạch chăn gối vương vãi dịch nhầy rồi để vào sọt cho dịch vụ phòng mang đi, anh chồng Biu gọi đồ ăn sáng, tắm rửa thơm tho sạch sẽ quay lại giường muốn chíp mỏ buổi sáng. Haizzz, bé điệu còn đang vểnh mông ngủ ngon lành kia kìa.
"Ưm..."
"Sao vậy em?" Chồng em thấy vợ lim dim chìm trong chăn gối, khoé mắt đỏ hoe cùng hai má đỏ bừng thương lắm, em của Bơn sốt rồi. Vì hôm qua chồng làm lâu ơi là lâu, còn có đoạn dạo đầu ngoài trời nên em nhiễm lạnh mất tiu. Hiuhiu, chồng thì vui đó, được ăn xong rồi ôm người đẹp đánh một giấc ngon lành đến sáng luôn.
"Chồng ơi bé nóng quá... hức... Em khó chịu."
"Ôi thương nào, ngoan dậy ăn rồi uống thuốc nha em." Bơn nâng niu bồng bế em xinh đang thút tha thút thít vào phòng tắm đánh răng rửa mặt. Bé điệu chun cánh mũi hồng hồng ướt ướt ngồi trên đùi Bible ăn cháo, anh chồng vừa tranh thủ gọi nhà bếp bổ sung thêm. Bồ yêu em nên bồ sợ em mỏi tay, bồ đút từng thìa một cho em ăn, ăn được hai miếng thì chíp mỏ một cái. Bơn bảo bé lây bệnh cho anh để nhanh khỏi, em không muốn đâu mà tại bồ em cứ thơm đấy nhá.
"Biu ngoan uống thuốc mau khỏi, Biu nghe lời tối khỏi thì mình đi chơi." Đấy, hôm nay là ngày kỉ niệm này, thế mà anh chồng làm bé bị ốm, mông thì đau ơi là đau, có tức không chứ, rồi áo với túi mà bé muốn mua thì sao. Hừ, tại thế nên em mới giận chứ không phải do thuốc đắng đâu nhé!!!!!
"Hông! Em hông uống đâu." Biu bướng bỉnh đẩy cốc nước ra xa, nước sánh ướt cả một mảng ga giường. Bible biết vợ lại sợ đắng đây mà. Nhưng không uống thuốc làm sao khỏi, anh đau lòng lắm đấy. "Biu ngoan nghe lời."
Anh bồ dịu giọng xoa đầu vợ mình, tách thuốc khỏi vỏ đặt lên môi em. Thế mà em bồ đột nhiên hư lắm, em hất rơi viên thuốc lăn mất luôn.
Rồi xong.
"Build Jakapan!!!!"
"..."
Hức...chồng vừa mắng em. Huhu, chồng mắng em to thế á, chồng hết thương em gòi à? Mọi lần chồng thơm thơm cho em ăn kẹo đào cơ mà...
Thế là vợ Bơn khóc oà lên luôn, em đánh lên ngực chồng mình đau lắm kìa. Biu cho rằng thế á, nhưng mà em cáu lắm, em hông chịu đâu. Em mà giận lên thì chồng dỗ em đi. Đánh đau cả tay, đánh đến khi cái gối quăng thẳng vào mặt Bible thì Biu mới nín khóc, em chột dạ nhìn anh chồng trầm mặt xuống, chít gòi chít gòi, lỡ làm mình làm mẩy hơi ố dề rồi thì phải làm sao????
Online chờ gấp! Pónk hề mau tương trợ!!!!!!
"Chồng ơi?...chồng..."
Bơn đi ra ngoài đóng cửa 'rầm' một cái làm con trym bé nhỏ mong manh tổn thương ghê gớm, nhưng mà em làm gì còn tâm trạng dỗi nữa, bồ ít khi giận lắm á, đã giận chỉ có khi em gây ra chuyện to lớn khổng lồ vĩ đại thôi.
Đấy, giờ người định dỗi phải đi dỗ nè, có bùn không chứ hic hic, gớt nước mắt. Mà chồng em không phải dễ nguôi giận đâu, còn cái kiểu mặt lạnh tanh nhưng em nhờ cái gì cũng làm ý, rén quá các bác ạ. Bé điệu sợ bị đúm. Cíu Biu xinh với!!!!
"Bơn ơi...Bơn à....em uống thuốc rồi nè, chồng thấy em siu không?" Biu túm lấy cổ tay áo anh yêu lắc lắc, mắt tròn xoe ngoan ngoãn lấy lòng, gì chứ phải dỗ cái đã, em còn chưa lấy được quà đâu.
"Ừ."
"..."
"Này, cái đồ Wichapas đáng ghét, tên tồi, anh làm ông làm đến rách mông, ê đuýt, ẩm đầu còn dám giận hả!???? Con mẹ nó ông nói anh biết, hôm nay là kỉ niệm ngày cưới mà anh chưa tặng ông cái quần què gì đâu nhá nhá nhá. Cái...." Bà au đã nói rồi, sứ mệnh của Bible là ngăn miệng xinh nói bậy, chồng bé điệu cầm ngay một tờ A4 đập vô mỏ hồng của em.
Ủa, đụ mé gì thế? Giấy bàn giao tàn sản à? Ủa thằng chồng em định ly hôn em thặc hay gì??????
Huhu, mỏ em hỗn nhưng mặt em xinh eo em thon mông em tròn, có gì từ từ nói chứ sao lại lỡ lòng nào bỏ nhao???
"Rồi trật tự được chưa vợ?" Bible ấn ấn thái dương ẩn ẩn nhức nhối, vợ mình thỉnh thoảng lên cơn, thông cảm nha quý vị. "Đấy, quà của em. Định đến tối em bớt sốt sẽ kể cho em nghe mà bướng quá bướng."
.
.
.
.
"Hức..." Biu ngỡ ngàng bật ngửa lao về phía anh bồ, món quà nay em rất thích. Một đứa con cho riêng mình. Bible giấu em đi nhận nuôi mà em không biết. Bé điệu nức nở chôn đầu vào vai anh khóc, thương quá, trán vẫn còn đang nóng. "Ngoan nào, khi nào về mình đi đón con nha em, bé con cần một cái tên thật đẹp đó. Em có muốn cái nào không vợ?"
Biu đang hạnh phúc lắm, làm gì còn tâm trí nghĩ ngợi cái nào hay cái nào thơ nữa. Đầu em chợt nhớ đến bãi biển dài xanh xinh đẹp với bờ cát vàng ươm, nơi mà năm đầu tiên yêu chồng đưa em đến, anh hứa hẹn về một tương lai hạnh phúc.
"Venice..."
Bible bật cười xoa đầu con người vẫn còn sụt sịt thút thít, anh cũng thích cái tên này. Mà thật ra, bất cứ cái nào vợ đặt anh đều thích đều yêu. "Được."
***********
🍄: Tui đã cố gắng tổng hợp yêu cầu của các bạn vào một chương:)))) nhưng mà đi vườn thú để tình thú thì 🌚, hic....
Hihi, tui tạm dừng Khoá Trái Tim ở đây nhó, ngọt thì ngọt chứ nhiều lúc cũng bí đường chứ đúng khum nè, ko phải hết rồi đâu, tại tui viết fic này ra để xả stress hoi, nếu mà bị bí xong lo về nó thì nó sẽ ko còn đúng mục đích nữa ấy, tui sẽ ko còn thích nó như ban đầu, đợi mấy tuần sau tui hết bí đường thì game on nha quý dị và các bạn. Giấu hiệu bí đường rất rõ luôn mà nhể:)))?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro