Chương 72: Bãi đỗ xe
Thứ sáu mọi người di tán, bãi đỗ xe cũng không tính là quá nhiều. Hướng Tình chậm rãi lái xe vào bãi, vừa di chuyển vừa dõi tìm chiếc xe màu đen Hoắc Đông thường dùng. Nhưng sau một hồi tìm kiếm trong vô vọng thì Hướng Tình cảm thấy mất kiên nhẫn, cầm điện thoại gửi cho Hoắc Đông một tin nhắn:
" Anh đang làm gì? "
Ba phút thu được hồi âm.
"Đang làm việc "
- “Ở công ty?”
- “Là... ”
- “Đêm nay có rảnh không ?”
- “Không có”
Không ngoài ý muốn của Hướng Tình , chỉ là người đàn ông này cự tuyệt cũng thực sự quá phũ đi, trước kia hắn đối với những nhân tình cũng bằng thái độ này sao? Những cô gái đó vậy mà chịu được? Nhưng một khi hồi tưởng biểu hiện khi cùng Hoắc Đông ở trên giường, thì…một lần nếm trải, ai có thể không nhớ, không muốn thêm vài lần nửa.
Đại khái có rất nhiều nữ nhân giống như cô, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã bị tên đàn ông cấm dục lâu ngày này dẫn dụ vào hố sâu.
“Anh hôm nay đi xe gì?” Hướng Tình lại đã nhắn một cái tin tức.
Nam nhân nhạy bén mà hồi phục, chất vấn:
“Em đang ở dưới lầu?”
“Trả lời em !”
Hướng Tình tránh né không đáp, đã phát một cái biểu tình tiểu miêu lăn lộn. Hoắc Đông nhắn lại một dòng mấy số của bảng số xe. Hướng Tình ngẩng đầu, mắt nhìn tìm kiếm rốt cuộc cũng dừng lại trên chiếc xe đậu cách đó không xa.
Kéo xuống khẩu trang che nắng, chẳng biết trên mặt cô từ bao giờ đình lại vài giọt nước mắt. Hướng Tình tự giễu bản thân mà cười cười, kéo ra túi xách chọn một thỏi son môi màu đỏ nhung. Ban ngày trước khi cô ra cửa đi làm chỉ đơn giản mang theo son môi cùng nước hoa mini chuyên dụng. Nhấp miệng vài cái, vừa lòng mà nhìn mình trong gương, môi mọng nước vừa được điểm tô bằng màu son nhung đỏ. Lại lấy ra một lọ nước hoa, kéo ra cổ áo xịt lên ngực, tiếp theo là vạt váy áo thậm chí chỗ khuất tầm mắt nơi địa phương tam giác cũng được chăm chút bằng ít hương thơm dịu nhẹ.
Hoắc Đông tiếp nhận tin tức từ Lệ Thâm, đúng 5 giờ rưỡi cầm lên áo khoác tây trang chuẩn bị tan tầm.
B
ước ra thang máy, đi đến cửa xe, kéo ngồi vào trong xe, áo khoác cũng bị ném ở ghế phụ, vặn vẹo chìa khóa khởi động ô tô, liền mạch lưu loát.
Vài thanh âm của tiếng giày cao gót vang lên, cửa phụ trên xe cũng bị mở ra.
Một trận hương vị dịu nhẹ phản phất vào cánh mũi, hình ảnh nữ nhân mảnh mai lả lướt từ chút từng chút tiếp xúc qua vị trí ghế lái.
Cùng với mùi hương, một đôi tay mềm nếu không có xương leo lên bả vai rắn chắc của Hoắc Đông. Cẳng chân chiết nhẹ lên vị trí trung gian giữa hai chân hắn, một chân khác điều quỳ gối bên đùi hắn. Giữa hai chân Hướng Tình kẹp lấy một phần cơ đùi Hoắc Đông, chậm rãi ngồi xuống.
Ôn hương nhuyễn ngọc, nhào vào trong ngực hắn...
H
oắc Đông cảm thụ được đôi gò bồng mềm mại cách lớp áo sơ mi đè ép lên ngực mình, cổ áo tản mát ra sâu kín huân hương. Thật muốn mạng mà, mới như vậy bụng nhỏ liền bắt đầu nảy sinh phản phản ứng. Hướng Tình lõm eo gần sát nam nhân, cánh tay ở trước ngực hắn, môi đỏ gần sát chiếc cằm cương nghị của Hoắc Đông:.
" Có nhớ em không?! …”
Hoắc Đông rũ mắt nhìn Hướng Tình , hàng mi cô thật dài, mắt đen hàm chứa xuân thủy, một đôi môi đỏ sấn đến bàn tay, khuôn mặt nhỏ tuyết trắng.
“Đêm nay không được.” - Hoắc Đông từ từ mở miệng.
Hoắc Đông nói một không hai, giờ phút này ngay cả đôi tay cũng là một tay đặt ở bệ cửa sổ, một tay đặt trên volang. Thật sự không dao động.
H
ướng Tình cười, hai mắt cong cong, “ Em không phải tới tìm anh vì chuyện kia…”
Ôm cổ Hoắc Đông, sườn mặt Hướng Tình đi lên vành tai hắn, đầu lưỡi hồng nhạt mềm ấm nho nhỏ khẽ phun ra, tiểu tiêm linh hoạt trên dưới mềm nhẹ liếm láp.
“Em là tới muốn cùng anh đi ăn tối…”
Kiều thanh lả lướt, vành tai tê dại, Hướng Tình tay nhỏ chỉ ấn lên cơ ngực hắn khẽ vẽ loạn mấy vòng vòng, móng tay cách áo sơ mi ve vuốt đường cong bắp thịt.
Ngón tay vòng đến mệt mỏi, lại đi trêu chọc hạt đậu đỏ trên ngực hắn. Trong xe an tĩnh thật sự, loáng thoáng nghe thấy huyết mạch trong cơ thể nam nhân đang dần dần chuyển lưu xuống hạ thể...
Từng gặp biển xanh ai muốn làm sông nhỏ....
Anh nhà tính làm " Liễu Hạ Huệ " 😂😂😂😂😂 để xem anh nhà cứng rắn được tới đâu 😊😊😊
...
Nói gì nói, lâu ngày không đặt mục tiêu lượt Vote rớt thê thảm 😥😥😥😥
Còn vài chương nửa hà, hy vọng được ủng hộ đến phút 90 😎😎
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro