Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 60: Uống trà 🍵

Thứ sáu tan tầm, đồng sự thả cho Hướng Tình " bồ câu ", Hướng Tình đành phải ở nhà ăn công ty mà qua loa ăn xong bữa tối.

Trên đường trở về dòng xe cộ tắc nghẽn bất kham, Hướng Tình chờ đợi  đến có chút bực bội, nhìn xung quanh mấy tòa nhà cao ốc bật đèn sáng trưng, tầm mắt nhìn một bảng hiệu, mơ hồ nhìn không rõ hình như là " Quán trà".

Bỗng nhiên nhớ tới trước đây từng nghe nữ đồng nghiệp nào đó nói đến vợ Hoắc Đông kinh doanh quán trà.

Trong thành phố này,  quán trà không  thiếu.
R

ảnh rỗi không có việc gì, nhìn nhìn  dòng xe cộ qua lại, Hướng Tình bỗng muốn thưởng cho một tách trà.

Đi theo bảng hướng dẫn ấn thang máy, tới 21 tầng, thang máy mở cửa, lại đi theo biển báo  chỉ dẫn, mới tới phòng trà.
Nữ nhân viên ăn mặc sườn xám mày xanh lá, dẫn Hướng Tình ngồi xuống.
Hướng Tình gọi một phần Trúc Diệp Thanh.

Không gian nơi này không tính là lơn nhìn qua không đến mười bàn, nhưng trang trí rất được mắt, khoảng cách mỗi bàn  đều có bức  bình phong nhỏ hoặc là cây xanh làm ranh giới.

Bên giá gỗ bên cạnh còn có bàn cờ vây, kỳ phổ,cùng  một ít từ tập.

Thời điểm nữ nhân viên nâng khay trà đi đến, phòng trong truyền đến tiếng đàn tranh, là bài  "xuân giang hoa nguyệt dã

“ Thật hay.!!  Đúng là rất biết cách chơi đàn"
  Hướng Tình  nhìn người đối diện nói. Nữ nhân nghe qua liền đáp.

“Người đánh đàn chính là bà chủ ở đây.”

Tiếng đàn ngưng hẳn, lại tiếp tục, vẫn là bài "xuân giang hoa nguyệt dạ"

Hướng Tình nghe mấy âm liền nói:
" Người đánh đàn không phải người lúc nãy?”

Nữ nhân viên cười cười:
“ Quý khách thật am hiểu về đàn, bên trong bà chủ đang dạy sinh viên học đàn"

Hướng Tình hiểu rõ, cười cười, “Không tính là quá am hiểu, bất quá, tôi có thể gặp chủ quán không ?"

Nữ nhân viên gật đầu.
“Có thể, chờ bà chủ dạy xong tôi sẽ giúp quý khách đi hỏi một chút.”

Hướng Tình kiên nhẫn mà ngồi nghe đàn thêm một giờ, nữ nhân viên bưng trà chờ bên trong tan học mới gõ cửa đi vào hỏi. Phòng trong nữ nhân đẩy cửa ra đi ra đi đến bàn Hướng Tình.

Hướng Tình đứng dậy, lịch sự mời người vừa đến ngồi ở chỗ đối diện.

Nhân viên bưng trà lúc này đã đi ra ngoài, xa xa mà nhìn hai nữ nhân đang ngồi đối diện , chỉ cảm thấy cốt cách mỹ nhân đều rất giống, cổ điển mà hàm súc, sạch sẽ mà thanh nhã.

Bất quá vị  khách kia có đôi mắt  sinh động hơn Hướng Tình giờ phút này, cũng là nghĩ như vậy .

Hướng Tình nhìn nữ nhân đối diện , liền đoán được ra bảy phần, giống như cô đều, tiếp thu nên giáo dục  truyền thống, được gia đình che chở bao bọc, không chịu đựng bất kỳ biến cố nào, cuộc sống ưu nhã an tĩnh mà trưởng thành.

“Bà chủ, trà ở đây thực sự rất ngon, rất đặc trưng "
Hướng Tình nhấp nháp một nhịn trà rồi, nói.

“Cảm ơn,” - nữ nhân đối diện cười cười.
“Tôi tính ra cũng không xem là bà chủ , trà thất này là tôi cùng chị họ cùng quản lý. Chị ấy có khiếu kinh doanh hơn, tôi chủ yếu mượn nơi này để dạy sinh viên học đàn tranh.

“Dù sao thì cô đàn cũng thật sự hay" 
Hướng Tình tự đáy lòng tán thưởng nói.
“Tâm tư phải thực bình tĩnh có thể làm được .”

Vô dục vô cầu lòng yên tĩnh, cô hiện tại đã rất khó làm được.

“Hẳn là đã học đàn rất nhiều năm?” Hướng Tình hỏi.

“Đúng vậy, từ nhỏ đã học .”

“Tôi  từ nhỏ cùng học qua đàn tỳ bà, cũng hiểu biết  qua một chút đàn tranh, nói thật, khi còn nhỏ thật sự thực không thích. Nhưng thật ra khi  trưởng thành, càng ngày càng thích, thời điểm học đại học còn dựa vào tài nghệ chơi đàn tì bà mà gây ấn tượng với bạn trai " - Hướng Tình thản ngôn.

Nói xong liền nhớ tới những hình ảnh trước  đó, Hướng Tình hoảng hốt một chút, những tưởng cho rằng bản thân đã lãnh quên, đột nhiên thật giống như biến mọi chuyện vừa mới xảy ra.

“ Tôi nghe khách bàn bên nói nơi này có nhận dạy trà nghệ và đàn tranh chẳng hay còn tuyển học viên ?!"
B

à chủ quán nghe qua liền lắc đầu.

“Không phải mở khóa học,chẳng qua con cháu trong nhà muốn học nên tôi tranh thủ dạy thôi"

“ Thì ra là như thế.”

Nước sơn tuyền ngâm làm hương vị Trúc Diệp Thanh càng vô cùng nhuần nhuyễn, sương mù đặc trưng vị trà lượn lờ quanh bàn gỗ.

Nữ nhân đối diện hiển nhiên không phải thực sự hứng thú cùng khách nói chuyện, sau vài câu nói theo phép lịch sự liền cúi đầu lẳng lặng uống trà.

Hướng Tình hiểu chuyện, bèn nói.
“Thời gian cũng không còn sớm, tôi cũng không quấy rầy thời gian của bà chủ đây. Cảm ơn hôm nay đã chontooi thưởng thức kỳ nghệ hay như vậy.”

“Không cần cảm ơn, hoan nghênh quý khách lần sau lại đến.”
Nữ nhân đứng lên, váy dài xõa từ ghế trên theo ưu nhã động rơi xuống.

“Bà chủ đều vào ngày  thứ sáu dạy đàn?”
Hướng Tình lại hỏi nhiều thêm một câu, thành khẩn mà cười cười.
“Lần sau nếu muốn thưởng thức kỳ nghệ, tôi nên nói tìm vị nào?!"

Hướng Tình  còn thích thú trà thất này, rất thanh tĩnh, rất đặc biệt giữa phố thị phồn hoa.

“Ngày thường tôi cũng sẽ ở quán quản lý trong ngoài.. Tôi họ Lệ, tên chỉ một chữ một chữ là Thâm”

Đợi nữ nhân xoay người rời đi khi, Hướng Tình ánh mắt rơi xuống đầu  ngón tay tinh tế trắng nõn, mới nhìn đến mới vừa rồi xem nhẹ ngón áp út kia..

Hướng Tình nhấp một ngụm Trúc Diệp Thanh. Đối giới kiểu dáng chiếc nhẫn kia đương như cô đã gặp qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro