Chương 34: Về nhà ngoại
Ngày hôm sau, giữa trưa ngày thứ 7..
Hoắc Đông cùng Lệ Thâm cùng nhau về Lệ gia ăn cơm trưa. Hoắc Đông ngồi ở vị trí tài xế, hôm nay hắn mặc một thân màu trắng, vừa đơn giãn nhưng không kém phần lịch lãm. Lệ Thâm thực thích ông xã mình như thế, rất chính chắn, rất mê hoặc
Kỉểu dáng cùng màu sắc là cô tự mình chọn cho Hoắc Đông. Hắn bình thường chỉ quen mặc âu phục màu đen xám, tính ra Lệ Thâm thích hắn mặc những màu tươi sáng một chút, ít ra nó không khiến bản thân hắn trở nên cứng nhắc trong mắt người đối diện.
Ông xã của cô quá xuất sắc, Lệ Thâm chưa bao giờ phủ nhận điểm này. Hắn là trầm ổn, thành thục, săn sóc, bao dung, kết hôn lâu như vậy chưa từng đối với cô phát giận, tôn trọng công việc cùng sở thích riêng cua vợ , cho dù công việc rất bận nhưng vẫn cố gắng đưa Lệ Thâm về nhà ngoại.
Lệ Thâm nhìn gương mặt cương nghị của Hoắc Đông ở góc nghiêng, cô cúi đầu mím môi, mày ngài thanh tú mà dịu dàng, đúng chuẩn con gái nhà khuê cát. Kỳ thật cuộc sống như hiện tại cũng khá tốt đi.
Xe ngừng ở một biệt thự nhỏ, hai người xuống xe, Hoắc Đông nắm tay vợ đi vào cửa. Một người phụ nữ trung niên ra mở cửa, trên mặt biểu tình ôn hòa ưu nhã.
" con chào mẹ ."
Hoắc Đông hơi hơi cung khom người.
" mẹ." Lệ Thâm cười.
Nghiêm Thanh cười với con gái, thúc giục 2 người vài nhà .
"mau vào nhà!"
Bàn ăn đã dọn xong, Lệ Vân Triệu từ trên lầu đi xuống. Lê Vân Triệu thân thể khôi phục rất khá, gương mặt phúc khí, đeo cặp kính gọng vàng, tóc bạc chải chuốt vén ra sau gáy...trong đunag chuẩn một nhà tri thức tao nhã.
" Công việc gần đây có thuận lợi?! "
Lê Vân Triệu tiếp nhận một cái chén từ tay Nghiêm Thanh, hỏi Hoắc Đông.
Hoắc Đông gật gật đầu,
"Mới vừa kết thúc hai vụ án quan trọng, công việc cũng tính là thuận lợi."
" Ba nghe nói người của tập đoàn Chung Thuận tới tìm con "
"À. còn ở mức đàm phán, vụ kiện của họ tương đối phức tạp."
"Là xử lý không tốt." Lệ Vân Triệu nhíu mày nghĩ nghĩ,
"Vụ này nếu xử lí ổn thỏa thì liền tăng thêm vị thế, còn nếu ngược lại thì nổ lực bấy lâu nay xem như phí công.."
"Vâng."
Hoắc Đông đáp lời, Lệ Thâm gắp cho hắn một miếng thịt cá bỏ vào trong chén.
" Ông và con rể muốn nói chuyện công viên thì đến thư phòng, đây là phòng ăn "
Nghiêm Thanh trêu ghẹo biểu tình hơi bất mãn.
"Mẹ, khí sắc mẹ thoạt nhìn thực không tồi." Lệ Thâm nhìn mẹ cười cười.
"Gần nhất không có việc gì liền cùng mấy người bạn già đi học khiêu vũ, đi leo núi bất quá mấy người bọn họ còn bận chăm sóc con cháu"
Nghiêm Thanh mặt mang chờ đợi, "Các con cũng vậy, kết hôn hơn hai năm, tính toán khi nào sinh con ?"
Lệ Thâm đỏ mặt, có chút quẫn bách, t tay cuộn trên bàn, cúi đầu không nói lời nào. Hoắc Đông nắm tay vợ giải thích.
" Mẹ. Chúng con cảm thấy con cái nên để thuận theo tự nhiên "
Sau khi ăn xong, Hooắc Đông cùng Lệ Vân Triệu vào thư phòng. Lệ Thâm cùng Nghiêm Thanh ở sân vườn cắm hoa, đùa nghịch nửa giờ , hai người vào phòng bếp làm bánh hoa quế.
"Các con thật sự không có phòng tránh ?" - Nghiêm Thanh hỏi.
Lệ Thâm ngẩn người,
"Tạm thời không có."
Hoắc Đông cùng cô mỗi khi làm tình đều không thích mang bao. Nhưng là cô không biết Hoắc Đông là bởi vì âm đạo cô khô khốc vốn dĩ liền khẩn đến khó chịu...
"Vậy kỳ lạ..... Hai người các con tuổi còn trẻ, lần trước đem con đi bệnh viện kiểm tra cũng không vấn đề gì......" - Nghiêm Thanh nghi hoặc.
"Chúng con...... Không nóng vội." - Lệ Thâm nhỏ tiếng mà nói.
Lại dùng qua cơm chiều, vợ chồng hai người mới trở về nhà riêng. Trên đường về nhà gương mặt Hoắc Đông trầm mặc, biểu tình không tốt lắm.
Lên không biết ở thư phòng cha cô đã nói gì với hắn, sao lại khiến sắc mặt hắn kém như vậy. Chẳng lẽ công việc xảy ra chuyện gì...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro