
Chap 1: Đây là vợ sắp cưới của cậu
.
"Song Hân, Cô là một đứa con riêng, chúng tôi đã cho cô Sống ở đây nhiều năm, dù thế nào thì cô cũng phải giúp cho cha cô chứ?"
"Cô là một con hồ ly tinh, giống như người mẹ đã chết của cô thật vô liêm sỉ. Tôi nói cho cô biết, gia đình họ Chu sẽ đến đây vào ngày mai, Cô sẽ phải kết hôn cho dù cô có hay không muốn kết hôn!"
Song Hân ngồi trước quầy bar một mình uống rượu. Trong tâm trí cô giờ này chỉ toàn những lời nói ác đọc của người mẹ kế.
Cha cô thực sự đã gã cô cho một ông già tồi tệ 50 hoặc 60 tuổi để giúp đỡ cho công ty.
"Tôi sẽ không bao giờ để cho ông làm những gì ông muốn!"
Bàn tay của Song Hân vô thức nắm lại thành nắm đấm. Sau khi nhìn quanh quán bar , đôi mắt say sưa của cô đã rơi xuống ngay cửa quán. Cô tự nhủ :"Người đàn ông đầu tiên bước vào quán bar từ bây giờ, bất kể mập hay ốm, tôi đi với anh ta tối nay!".
Song Hân vừa đưa ra quyết định, thì cánh cửa của quán bar bị đẩy ra bên ngoài.
Song Hân nhanh chóng nhìn kỷ người đã đẩy cửa. Một người đàn ông mặc bộ đồ cao cấp màu đen và nó hoàn toànkhông có nếp nhăn trên quần áo. Cơ thể anh ta cao, thân hình vừa vặn. Khuôn mặt đẹp đến vô song, lông mày của anh ta đầy quyến rũ, khí chất càng khiến anh thêm nổi bật.
"Người đàn ông này khá tốt tốt!" Song Hân lẩm bẩm.
Có phải cô đã tìm thấy kho báo ?
Vừa nghĩ cô vừa đi về phía người đàn ông, kết quả vẫn chưa bước được vài bước thì đột nhiên bị một người phía sau đập mạnh về trước, nhưng không ngờ rằng cô lại trúng ngay người đàn ông đó, để ngăn mình khỏi ngã, Cô ôm chặt lấy eo anh.
Cơ thể Chu Biệt có một khoảnh khắc cứng lại. Các vệ sĩ bên cạnh anh đang hít một hơi lạnh. Căn bệnh sạch sẽ của Chu Biệt không ai không biết đến. Nếu như sau đêm nay báo đưa tin cô đã chết vì lý do nào đó thì đó là điều bình thường .
Các vệ sĩ đang âm thầm than khóc cho Song Hân. Song Hân ngước lên và nheo mắt: "Chúng ta về nhà nào?"
Chu Biệt, lông mày không thể không nhăn lại: Mau buông tay!
"Ôi, anh chàng đẹp trai, đừng vô nhân đạo vậy chứ." Song Hân khịt mũi trên ngực anh: "Anh thấy tôi có đẹp không? Anh nghĩ thế nào nếu đêm nay tôi free cho anh và còn bao cả phòng."
Cô vô thức đưa tay lần mò khắp cơ thể anh.
Chu Biệt nắm lấy tay cô . Khuôn mặt đã tối lại càng tối: "Cố Tử! Đỡ lấy cô ta. ..."
"Chu Biệt, đây ..."trợ lý của Chu Biệt, sau khi nhìn thấy ánh mắt của Song Hân qua ánh sáng mờ ảo, anh vội vàng nói: "Người này là Song Hân, cô Song!"
Lông mày lạnh lùng của Chu Biệt hơi sững sờ: "Song Hân?"
"Vâng đúng!" Người trợ lý cẩn thận nhìn khuôn mặt của Chu Biệt: "Đây là vợ sắp cưới của cậu ..."
"Ồ ..." Chu Biệt cười khẩy, nhìn xuống người phụ nữ với khuôn mặt trên ngực mình.
Thật bất ngờ.
Vị hôn thê của anh, công khai tìm kiếm một người đàn ông lạ trong quán bar!
Nếu anh không xuất hiện ở đây hôm nay, thì anh không biết sẽ có bao nhiêu cặp sừng.
Chu Biệt đưa tay ra nâng cằm Song Hân.
Người phụ nữ này rất đẹp, khuôn mặt và làn da trắng, đặc biệt là một đôi mắt mơ màng với một làn hơi nước, dường như thuần khiết và vô hại đủ để khiến nhiều người đàn ông hứng thú. Một suy nghĩ thấp thoáng trong đầu.
Song Hân, người đã bị tê liệt hoàn toàn bởi rượu, không những không thấy sự nguy hiểm trong đôi mắt của người đàn ông này ngày càng dữ dội hơn, nhưng cô không biết rằng mình lại một lần nữa nháy mắt với anh ta: "Anh bạn, anh có thực sự nghĩ về điều đó không?"
"Cô không cần phải suy nghĩ về nó." Chu Biệt thì thầm, "về nhà nào."
Sau khi đến khách sạn, Chu Biệt bước vào phòng và nói với người đứng sau: "Hãy tắm cho cô ấy sạch sẽ".
Sau đó anh đi đến một phòng tắm khác để rửa sạch, Song Hân đã được quấn trong một chiếc khăn tắm và nằm lên giường.
Lúc này, não của Song Hân đã hoàn toàn biến thành một vũng bột nhão, bất động trên giường.
Chu Biệt đi đến bên, nhìn người phụ nữ trên giường, anh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt cô, không thể không đưa tay ra và nhẹ nhàng vuốt ve qua lại.
Song Hân cảm thấy ngứa ngáy trên mặt và đẩy tay anh ra. Kết quả là, chiếc khăn tắm bị hất bay lên không trung, để lộ tất cả sự dịu dàng và làn da trắng tuyết của cô.
Khi vẻ đẹp khiến đôi mắt anh dần nở rộ, Chu Biệt đột nhiên cảm thấy rằng máu huyết dâng trào, một cảm giác lạ đang len lỗi ở đâu đó trong cơ thể anh. Anh lập tức ấn người phụ nữ vào cơ thể mình.
Song Hân bối rối và cảm thấy mình đang bị đè nén. Cô bất ngờ mở mắt ra và nhìn thấy khuôn mặt của một người đàn ông lạ. Cô lập tức bị sốc và hét lên: "Anh là ai? Anh đang làm gì vậy? Mau buông tôi ra! "
Ánh sáng tối tăm và nguy hiểm tập trung trong ánh mắt của Chu Biệt. Anh cười : "Cô vừa mời tôi đến nhà, nhưng giờ lại muốn hối hận sao, đã muộn rồi!"
Ngay khi dứt lời , anh ôm lấy lưng Song Hân và buộc cô phải hôn mình.
Song Hân bắt đầu cảm thấy dễ chịu với đôi môi mềm mại của anh, đột nhiên đôi mắt cô mở to kinh ngạc: "Này ... này ..."
Bàn tay Chu Biệt đang bắt đầu di chuyển tự do, và anh ta tiến thẳng vào đối tượng.
"Này! Đau ... Anh , anh mau đưa tay ra ngoài! Đau quá!" Song Hân khóc lớn, và cơn đau xé rách dưới cơ thể khiến cô có phần không thể chịu nổi.
"Này, chịu đi." Chu Biệt choáng váng vì cảm xúc và ham muốn.
Người phụ nữ này đã quá vô pháp vô thiên, anh phải trừng phạt cô một cách thích đáng ...
" Lần đầu tiên ư!"
Giọng anh không ý thức dịu lại, và có một số cám dỗ trong giọng nói: "Này, nó sẽ thoải mái ngay lập tức thôi."
Anh nắm lấy đôi tay mà Song Hân đang đánh vào cơ thể mình, thoải mái hôn lên môi cô, và phần thân dưới bắt đầu tiến vào và di chuyển chậm chạp.
...........
Ngày hôm sau, sau khi Song Hân mở mắt ra, không có ai xung quanh cô. Cô chỉ cảm thấy đau đầu, và khi cô di chuyển , cô cảm thấy cơ thể mình. Nó dường như bị tháo rời.
Cái này, chuyện gì đang xảy ra vậy?
Cô nhớ rằng cha và mẹ kế của cô đã ép cô kết hôn với ông già của gia đình Chu 50-60 tuổi. Cô đến quán bar với sự tức giận và lên kế hoạch trao thân để ngăn chặn hợp đồng hôn nhân. Sau đó, cô dường như gặp một người đàn ông đặc biệt đẹp trai. Và rồi ...
Cô uống quá nhiều, không thể nhớ!
Dường như cô không có ấn tượng sâu sắc về ngoại hình người đàn ông
Quên đi, dù thế nào, đêm qua đã xảy ra, ông già tồi tệ chắc chắn sẽ tức giận và hủy bỏ hợp đồng hôn nhân của cô, đó là một điều tốt.
Đang suy nghĩ thì.. ...
Nhạc chuông của điện thoại reo rất to.
"Song Hân, Cô đã quên hôm nay là ngày gì rồi à?" Khi điện thoại được kết nối, chị gái cùng cha khác mẹ của cô, Song Đan, nói với giọng điệu phẫn nộ: "Hôm nay, Cô và chồng sắp cưới gặp nhau." Mau quay lại đi. "
"Tôi biết rồi!".
______
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro