Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

_Rối Gỗ_

Dư Thiếu có thể nhìn thấy ma quỷ, trong đêm truyết đã gặp một bà cụ làm nghề múa rối tại ngôi chùa hoang

Tóc bà bạc lam lũ, chỉ cầm một tượng gỗ chế tác cực kỳ tinh xảo, trông không khác gì một cô gái kiều diễm, trên mi vẽ châu lệ ươn ướt, khiến ngta vừa thấy đã thương

Khi mây tuyết nổi lớn, hai người ngồi hơ lửa, bà lão kể rằng: " thời thiếu niên thích xem kịch rối dây, ham mê kỹ thuật làm rối gỗ Bàn Linh này, sau này lớn hơn ý chí càng kiên định vì thế coi đây là nghề, lấy vật làm vui.

Thế nhưng phiêu bạt cả đời, ở không có chốn cố định, đi không kẻ theo, chỉ có con rối này làm bạn mà thôi."

Bà vừa nói vừa khóc. Dư* lời lẽ uyển chuyển, chân thành xin bà lão tấu nhạc Bàn Linh, diễn kịch rối dây trên ba thước tơ hồng. " Lan Chỉ Hoa ": ngón tay xòe thành hình bông hoa.
Tiếng nhạc ngâm nga, rối gỗ nhìn quanh, bay như thiên thần, gương mặt được vẽ còn vương nét sầu bi nhưng đẹp đẽ vô cùng.

Nhạc hết, bà ôm chặt rối gỗ, hơi có ý cười, lát giây sau lại chuyển sang hận nộ, nói rằng: " cả đời nghèo túng đều do rối gỗ làm hại. Trời lạnh, áo rét không mua nổi. Nghèo túng thế này chi bằng đốt đi."

Nói xong ném ngay đầu rối gỗ vào lửa. Dư ngăn cản không kịp, dậm chân oán thán.

Chợt thấy trong đống lửa, rối gỗ đứng dậy uyển chuyển trang nghiêm bái biệt

Khuôn mặt như người sống, nét mặt khác nào nhấn lệ. Nở nụ cười tan đi trong lửa.

Lửa cháy đến trời sáng mới tắt

Bà tỉnh ngộ, che mặt gào khóc, nói rằng: " Thật ấm làm sao! Cô độc làm sao!"

_End_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro