Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6.

Ngụy Chi Viễn tính bước ra ngoài thì Ngụy Khiêm cản lại. Hắn chắc mẩm bản thân có thể đối phó với tên cáo già trước mặt nên không cần Ngụy Chi Viễn ra ngoài giúp đỡ. Đồng thời, hắn cũng không muốn anh gặp nguy hiểm.

Sức khỏe Ngụy Chi Viễn không tốt, Ngụy Khiêm không muốn anh phí chút sức lực của người bệnh với đám tép riu trước mặt, nhưng Ngụy Chi Viễn lắc đầu nguầy nguậy tỏ vẻ không chịu. Tay anh giữ khư khư một góc áo sơ mi của Ngụy Khiêm, nhất quyết không chịu nhún nhường.

Thấy anh cứng đầu, hắn liền nghĩ ra biện pháp khác. Ngụy Khiêm khẽ thì thầm gì đó vào tai Ngụy Chi Viễn khiến anh lập tức ngoan ngoãn ngồi yên bên trong xe. Xong xuôi, Ngụy Khiêm bước ra ngoài.

Hắn rút ra một điếu thuốc châm lửa đốt lên. Khói thuốc trắng đục chao lượn trong không trung đã thu hút sự chú ý của người ngồi trong xe. Nguỵ Chi Viễn gạt chốt kéo cửa sổ xe lên, chừa lại khoảng trống nhỏ giữa cửa kính vừa đủ để khói thuốc lọt vào phía trong. Ngửi thấy mùi hương quen thuộc từ hắn, Nguỵ Chi Viễn đã chắc chắn phần thắng lợi sẽ nghiêng về phía Ngụy Khiêm. Đôi lông mày anh bắt đầu giãn ra, cơ thể ngả ra ghế cũng thả lỏng.

Khác với cảnh tượng qua lớp kính xe hơi, tình huống phía bên ngoài căng thẳng hơn hẳn. Ngụy Khiêm không vội mở lời, nhàn nhã chờ cho điếu thuốc cháy gần nửa thì thả xuống vũng nước mưa còn đọng lại trên mặt đất. Tiếng cười đểu như nắm chắc phần thắng của Mèo Ba Chân vang lên khiến không khí thêm phần căng thẳng.

Ngụy Khiêm :" Ân oán này là của tao với mày, Steve và Tiểu Viễn không liên quan đến. Mày mau bảo đàn em thả người "

Ngụy Khiêm bình tĩnh đưa ra điều kiện của bản thân còn Mèo Ba Chân chỉ cười nhạt. Gã lớn giọng quát tháo. 

Mèo Ba Chân :" Sân của tao, luật của tao. Chúng mày lên "

Sau cái búng tay của gã, mấy chục tên đàn em lao lên chắn trước Ngụy Khiêm. Steve nhân cơ hội hai tên giữ mình lơ là liền thoát ra sau đó nhanh chóng lao lên đánh trả. Được một lúc thì một nửa số lính nằm la liệt trên mặt đến rên la hừ hừ, Mèo Ba Chân nhận ra sự việc không ổn liền muốn chơi xấu.

Hắn lao đến cầm búa đập vào kính xe ô tô. Tay hắn lăm lăm con dao chĩa vào bên trong xe qua khe hở cửa kính vỡ nát. Ngụy Chi Viễn chỉ kịp lùi ra sau tránh né mảnh thuỷ tinh, chưa kịp phản ứng lại sau cú va chạm lớn giữa búa và mặt kính ô tô thì Ngụy Khiêm đã lao đến nắm lấy cổ áo Mèo Ba Chân giật mạnh ra sau. Lưng gã đập vào bức tường cũ phía sau, Ngụy Khiêm tiến đến đá vào một bên chân đã bị gãy của gã khiến gã rú lên đầy đau đớn như lợn cái sắp bị đưa vào lò mỏ.

Ngay lúc đó có tiếng còi xe cảnh sát vang lên, bọn người lão Hùng và Tam Béo đã mang theo cảnh sát chạy đến đã có mặt để kịp thời tiếp ứng. Những con người thi hành công lý đội nón, mặc quân phục, bên hông là chiếc cồng số 8.

Giữa không gian yên tĩnh, tiếng còng sắt tra vào cổ tay từng tên côn đồ vang lên khe khẽ khiến ai nấy thở phào nhẹ nhõm. Ngụy Chi Viễn bấy giờ đã rời khỏi hàng ghế sau của xe hơi đi đến bên Ngụy Khiêm và Tiểu Bảo. Hắn ôm anh vào lòng vỗ về, còn Tiểu Bảo thì sụt sùi nói không nên lời.

Trước khi bị cảnh sát cưỡng chế lên xe rời đi, Mèo Ba Chân nhìn thẳng vào Ngụy Chi Viễn mà cười gằn. Tiếng nói của gã vang lên đầy châm chọc, mang theo cả một chút thách thức.

Mèo Ba Chân: " Mày đừng vội mừng. Liệu khi Ngụy Khiêm nhìn thấy những dấu vết kinh tởm tao để lại trên người mày thì hắn có ghét bỏ mày không haha "

Nguỵ Chi Viễn chỉ im lặng không đáp, nhưng Ngụy Khiêm nhận ra anh đang căng thẳng cực kì. Tay phải anh giữ chặt cổ áo sơ mi, còn tay trái thì nắm lại thành quyền.

Lúc xe cảnh sát rời đi, Ngụy Chi Viễn mới bắt đầu thả lỏng. Hai cánh tay anh buông thõng, người dựa hẳn vào Ngụy Khiêm, chút sức lực nhỏ nhoi còn sót lại sau khi làm việc thâu đêm đã sắp cạn kiệt.

Ngụy Khiêm đỡ lấy Ngụy Chi Viễn, hắn cùng Steve đỡ anh vào trong nhà.

Nhà.

Sáng hôm sau, Ngụy Chi Viễn tỉnh dậy phát hiện một bên cánh tay của mình nặng trịch, tê rần. Anh định ngồi dậy thì phát hiện Ngụy Khiêm gối đầu lên tay anh say giấc. Ngụy Chi Viễn lờ mờ nhớ lại những sự việc diễn ra vào tối hôm qua rồi bất giác mỉm cười. Anh chưa kịp xê dịch người để Ngụy Khiêm được thoải mái nghỉ ngơi thêm một chút thì hắn đã đột ngột tỉnh dậy.

Ngụy Chi Viễn: " Em xin lỗi vì làm ồn khiến anh thức giấc. "

Ngụy Khiêm: " Anh cũng hay thức dậy vào giờ này, không sao. "

Người này khách sáo, người kia đáp  chẳng có chi khiến cả hai bất chợt bật cười sảng khoái. Hai con người dắt díu nhau xuống bếp khi kim đồng hồ điểm bảy giờ ba mươi phút sáng.

Ngụy Chi Viễn: " Mọi người đâu rồi anh? "

Ngụy Khiêm: " Tiểu Bảo có lịch quay phim nên cuốn gói đi từ bốn giờ sáng rồi, Tam Béo và Lão Hùng thì đến công ty. "

Ngụy Chi Viễn: " Anh không lên cùng hai người họ à? Cũng sắp trễ rồi đấy. Sếp Ngụy muốn đi làm muộn đấy à? "

Ngụy Khiêm đang làm sandwich trong bếp liền ló đầu ra lườm nguýt, tỏ vẻ không chấp nhận lời nói của anh. Ngụy Chi Viễn cười vui vẻ, cảm thấy mình rất được yêu chiều liền miệng mồm nhanh nhảu chọc tức hắn mất rồi. Anh định đứng lên đi vào bếp phụ Ngụy Khiêm thì bị hắn ngăn cản.

Ngụy Khiêm :" Em ngồi chờ ăn đi, anh có thể giải quyết chiếc bụng đói meo của cả hai người trong vào năm phút nữa nên em hãy cứ ' chờ đợi là hạnh phúc ' đi. ".

Nguỵ Khiêm vứt dứt lời thì máy nướng bánh mì liền bật lên trả lại hai miếng bánh mì nóng hổi, giòn rụm. Hắn gắp bánh mì bày ra đĩa, xếp rau củ rồi để món ốp la vào chính giữa, rắc tiêu rồi xịt tương ớt lên trên vẽ thành hình mặt hình cười.

Ngụy Chi Viễn phụ bê hai đĩa thức ăn ra bàn ăn rồi kéo ghế giúp cho Ngụy Khiêm. Cả hai lâu rồi chưa trò chuyện nên chẳng có lấy một chủ đề chung, hơn nữa đã quen vào nếp ăn không trò chuyện nên mãi đến khi thức ăn trên đĩa đã sạch trơn thì Ngụy Khiêm mới lên tiếng.

Ngụy Khiêm:" Tiểu Viễn, chuyện Mèo Ba Chân nói hôm qua, em... "

Ngụy Chi Viễn nghe thấy những lời Ngụy Khiêm hỏi liền đơ người ra, được một lúc thì anh hướng tầm mắt xuống mặt bàn tỏ ý trốn tránh. Ngụy Chi Viễn biết sẽ có ngày bản thân phải đối mặt với Ngụy Khiêm và kể cho hắn nghe đầu đuôi sự việc, nhưng khi đứng trước Ngụy Khiêm thì anh lại do dự không muốn tiết lộ vết nhơ trong đời mình. Ngụy Chi Viễn vẫn mãi miên mai đấu tranh trong tâm trí mà không nhận ra Ngụy Khiêm đã rời ghế tự bao giờ.

Ngụy Khiêm đi vòng ra phía sau Ngụy Chi Viễn, dang hai tay ôm lấy vai anh. Giọng nói của người đàn ông gần ba mươi trầm ổn như đang trấn an người trong lòng, Ngụy Khiêm lặp đi lặp lại câu nói ấy ba lần rồi liền đề xuất một buổi đi chơi ngoài trời.

Ngụy Chi Viễn thở ra một hơi như đã quyết tâm. Anh gật gù trước đề xuất của Ngụy Khiêm rồi nhanh tay thu dọn chén đĩa cho vào bồn rửa.

___

hello.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro