Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

"Này, Ryan. Đây là gì vậy......"

"Thôi, ồn ào quá! Đừng can thiệp vào công việc của tôi, được không ?! "

Ryan đẩy tay Ines ra, người đang sửa cổ áo cho anh, rồi bước ra khỏi nhà.

Đã 3 ngày kể từ khi họ mất liên lạc.

Tuy nhiên, Ines thậm chí không thể cử người đến kiểm tra Ryan một cách dễ dàng. Đó là bởi vì cô ấy sợ rằng Ryan sẽ lại nổi giận.

Nhưng sau đó.

"Ah!"

Ines mở to mắt.

Qua cửa sổ, cô có thể thấy chiếc xe ngựa dừng ở cửa trước của ngôi nhà. Ines quên mất cách cư xử của một tiểu thư quý tộc, vội vã chạy ra ngoài.

"Ryan!"

Khi đến gần xe ngựa, cô nhìn thấy Ryan nhưng không thể chào anh ấy, vì anh ấy đang say rượu dựa vào trong xe.

Ines mở cửa xe ngựa và cố gắng giúp Ryan.

"Ôi trời, sao lại thế này? Sao anh lại uống nhiều vậy...... "

Không khí tù đọng trong xe ngựa lao thẳng về phía cô. Mùi rượu nồng nặc và mùi nước hoa ngọt ngào xen lẫn vào nhau.

'... Đây là nước hoa của phụ nữ mà.'

Cô cảm thấy như bị dội một gáo nước lạnh vào đầu. Tuy nhiên, cô quyết định hỏi Ryan khi anh tỉnh dậy.

Ines thất thần đứng đó, nhìn Ryan đang say ngủ không biết một chút gì

'Không thể nào. Không thể nào. Mình chắc chắn rằng anh ấy sẽ cho mình một câu trả lời hợp lí... '

***

Ngày hôm sau, Ryan thức dậy muộn.

"Gì? Nước hoa hả? Em đang nói cái quái gì vậy?"

Anh hỏi lại với vẻ mặt không biết xấu hổ.

Thay vào đó, anh ấy mắng Ines như thể anh ấy đã quá mệt mỏi với điều đó.

"Đó là vì em quá nhạy cảm thôi, liệu chúng ta có thể sống đúng nghĩa như một cặp vợ chồng trong tương lai không?"

"Hả, ý anh là chúng ta không thể sống chung như một cặp vợ chồng ư?"

"Em làm người khác mệt mỏi thế này, và em nghĩ rằng cuộc sống hôn nhân của chúng ta có thể kéo dài sao?"

Ryan mỉa mai chế giễu cô.

"Chuyện gì sẽ xảy ra nếu người thừa kế của gia tộc Brierton đã ly hôn?"

"..."

Ines cắn môi.

Brierton với lịch sử lâu đời, là một trong những gia tộc danh giá nhất vương quốc.

Brierton là niềm tự hào của Ines và là di sản quý giá nhất mà cha mẹ cô để lại cho cô. Lý do tại sao cô ấy để vị trí người đứng đầu Brierton cho Ryan một phần là do hiện nay trong xã hội nam giới được công nhận hơn nữ giới.

Trên tất cả, đó là vì Ines yêu Ryan rất nhiều.

Vì cô muốn làm Ryan vui, vì cô muốn cười bên cạnh anh ấy. Nhưng Ryan bây giờ đang đe dọa Ines bằng cách trói buộc 'cuộc sống hôn nhân' và 'Brierton'. Vì anh chắc chắn Ines yêu anh và gia tộc Brierton say đắm.

Anh biết rằng vì danh dự của gia đình, cô ấy sẽ không bao giờ rời bỏ mình.

"Nhưng đúng là gần đây anh ra ngoài rất thường xuyên."

Ines không thể chịu đựng được, và phản đối.

"Ines, em đang khiến trách anh à?"

Ryan nhìn Ines từ trên xuống dưới với vẻ mặt kinh ngạc.

"Em phải hiểu rằng đàn ông cũng có cuộc sống xã hội. Em còn muốn trẻ con đến chừng nào nữa nữa? "

Trước câu trả lời lạnh lùng đó, Ines cảm thấy như thể thế giới đang sụp đổ.

****

Trong khi Ines đang phải vật lộn một mình vì mối quan hệ của cô ấy với Ryan.

"Chào Ines, lâu rồi không gặp!"

Charlotte đến thăm, như thể đang đợi hai vợ chồng tranh cãi.

Ines hơi xấu hổ vì chuyến thăm không báo trước.

"Đây là cách cậu giao tiếp với bạn bè của mình hả? Đúng không, Ines? "

Trước những lời tử tế của Charlotte, Ines lặng lẽ gật đầu.

Mối quan hệ của cô và Ryan khiến cô bối rối. Cô ấy không muốn nói bất cứ điều gì tồi tệ với Charlotte, người bạn duy nhất và cũng là bạn thân nhất của cô ấy.

"Hôm nay mình có một cuộc hẹn gần đây, nên mình đến thăm một lúc vì tôi có chút thời gian lúc nghỉ."

"..."

Đó là một thái độ rất đàng hoàng.

Charlotte nhún vai và tiếp tục.

"Cậu không định mời mình một tách trà sao, Ines?"

"Ồ, tất nhiên là có rồi."

Sau đó, Ines chuẩn bị trà và đồ giải khát cao cấp như thường lệ.

Trước bàn trà lộng lẫy đó, Charlotte mở lời như thể cô đang rất muốn giúp đỡ bạn mình.

"Cậu có phiền lòng gì cứ kể cho mình nghe đi."

"..."

"Đó là điều mà bạn bè nên làm mà."

Tất nhiên, nếu Ines ở trạng thái bình thường, cô sẽ nghi ngờ Charlotte, người đã đến thăm Ines rất đúng lúc và bốc đồng. Tuy nhiên, Ines đã không còn tỉnh táo vì lo lắng về Ryan.

"Thực ra là... ..."

Vì vậy, Ines thận trọng nói với cô ấy về vấn đề này.

"Chà, đó không phải là lỗi của cậu sao?"

Nhưng đáp lại là câu trả lời khó tin của Charlotte sau khi nghe câu chuyện của Ines.

Ines rùng mình và cứng vai.

"Lỗi của mình hả?"

"Tất nhiên rồi. Nếu không, thì đó là lỗi của Bá tước Brierton à? "

Trong một khoảnh khắc, Ines cảm thấy không nói nên lời. Thật kì lạ.

Đó chắc chắn là lỗi của Ryan với suy nghĩ của cô ấy, nhưng mọi người đều nói với Ines rằng cô ấy đã sai.

Charlotte nhún vai.

"Thành thật mà nói, cậu là loại người hơi khó chịu đối với đàn ông."

"Mình ư....?"

"Đúng. Đàn ông cực kỳ ghét những người phụ nữ có tính chiếm hữu như cậu."

Charlotte tiếp tục càu nhàu vì đồ ngọt chất lượng cao được phục vụ như đồ giải khát.

"Không phải Bá tước Brierton mệt mỏi với cậu vì cậu cứ làm phiền ngài ấy à?"

"Vậy mình nên làm gì đây?"

"Ừm, nếu là mình thì......"

Charlotte nghiêng đầu giả vờ đang suy nghĩ rồi khẽ mỉm cười.

"Mình nghĩ rằng mình sẽ chỉ để Bá tước một mình."

"...... Ryan? Nhưng......"

"Trên thực tế, bá tước có một tính cách rất tự do. Thả lỏng một chút có thể giúp cải thiện các mối quan hệ về lâu dài ".

Nói xong, Charlotte ngạc nhiên và nhướn người lên.

"Ồ, sắp đến giờ hẹn của mình rồi. Mình phải đi thôi, và hẹn gặp cậu lần sau! "

Ines nhìn theo bóng lưng của Charlotte đang bước ra khỏi phòng với ánh mắt hoang mang.

Cho đến lúc đó, cô không biết rằng lời hứa của Charlotte 'sẽ ở bên cạnh' là một cuộc gặp bí mật với Ryan.

****

Ines vốn không thể phụ thuộc vào bất kỳ ai cũng dần trở nên cô lập.

"Mình thật sự kì cục thế sao?"

"Có phải mình thiếu hiểu biết về vấn đề gì không?"

"Nếu mình tiếp tục cố gắng, một ngày nào đó Ryan sẽ quay lại với mình chứ?"

"Không, mình sai rồi. Mình không thể thỏa mãn Ryan ...... "

Giữa vô vàn nỗi tự ti, căm ghét và tủi thân, Ines ngày càng tàn tạ hơn.

Trong khi đó, cô chứng kiến ​​cảnh ngoại tình giữa Ryan và Charlotte.

Cô ấy muốn có một cơ hội để làm rõ mối quan hệ của mình với Ryan.

Sau thời gian làm việc tại văn phòng, Ryan như thay đổi thái độ hoàn toàn để thuyết phục Ines.

"Anh xin lỗi, chỉ là... Anh chỉ nhất thời hồ đồ thôi."

Mặc cho từ trước đến giờ đều lạnh lùng, Ryan vẫn ôm chặt Ines đang thất thần trong vòng tay.

"Đàn ông đôi khi hành động một cách ngốc nghếch. Em biết mà, đúng không? "

"Nhưng Ryan ......"

"Anh sẽ nhanh chóng rời bỏ Charlotte."

Ryan thì thầm vào tai Inez.

"Em là người vợ duy nhất của anh, Ines."

"...."

"Nếu anh đạt được một chút thành công nữa, Ines, anh chắc chắn sẽ làm cho em hạnh phúc."

Không thể từ chối những lời ngọt ngào đó, Ines vẫn còn yêu Ryan rất nhiều.

Bởi vì nó đã từng.

"Dạo này gần đây em có làm gì khác không, Ines?"

"..."

"Lần này anh muốn em vẽ một vài bức tranh tĩnh vật."

Tất cả các tác phẩm do Ines vẽ đều được xuất bản dưới tên của Ryan và được ca ngợi là những kiệt tác có một không hai.

Ba năm cứ thế trôi qua.

Trong khi đó, Ines đã vẽ vô số bức tranh, giao tất cả quyền hành cho gia đình Gott* và giúp đỡ Ryan. (* Ryan Gott)

Cô ấy muốn Ryan thích cô ấy.

Vì cô muốn nhận được dù chỉ là một tình cảm nhỏ nhoi từ anh.

Rồi một ngày nọ.

"Em đã làm việc rất chăm chỉ suốt thời gian qua, Ines."

Ryan cười và vỗ vai Ines.

Lần đó, khuôn mặt của Ines rất rạng rỡ trước những lời tử tế mà cô đã không được nghe trong khoảng thời gian dài.

"Vì vậy, chúng ta hãy kết thúc thôi."

"...... Anh đang nói gì vậy, Ryan?"

"Xem đi, Ines?"

Ryan đưa một tài liệu cho Ines.

"Cô không còn là nữ bá tước Brierton nữa."

"Sao cơ?"

"Cô chỉ là một kẻ tâm thần mà thôi."

Tài liệu do một bệnh viện tâm thần lớn cấp đã ghi chép đầy đủ tiền sử bệnh tâm thần của Ines.

Tự tin quá mức, ám ảnh, hoang tưởng, ảo giác.... Vấn đề duy nhất là Ines còn chưa bao giờ đặt chân đến bệnh viện tâm thần đó.

"Thủ tục nhập viện đã hoàn tất. Bệnh viện tâm thần sẽ sớm đến đón cô thôi ".

"Em không thích điều đó, không Ryan...!"

Ines lắc đầu dữ dội lùi lại.

Ryan nhíu mày.

"Ines?"

Cùng lúc đó, Ines chạy ra khỏi nhà.

'Phải chạy thôi. Mình không thể nhốt mình trong bệnh viện tâm thần suốt phần đời còn lại!'

Cô thở hổn hển.

Cô ấy muốn thoát ra khỏi sự kìm kẹp của Ryan.

Và.

Bùm!

"Này, chuyện gì đang xảy ra vậy?"

"Có người đâm vào toa tàu!"

Xung quanh náo loạn.

Ines nằm trên sàn, bất động.

Nhưng không có bất kì cảm giác đau đớn nào cả. Cô chỉ thấy bối rối.

'Sau đó, tôi nghĩ rằng đó giờ tôi chỉ sống cho Ryan.'

Kể cả danh dự, sự giàu có, danh hiệu mà Ryan gây dựng được từ trước đến nay.

Tất cả những thứ này đều là những thứ Ines đưa cho anh ta.

'Tôi muốn lấy lại tất cả.'

Tận cùng của nỗi ân hận sâu thẳm trong tim, Ines từ từ nhắm mắt lại. Đó là một cái chết không có gì đặc biệt và không còn được ai nhớ đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro