Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khi tình yêu của em là một giấc mơ

     Biên soạn: Châu Giang
   Thuật lại: Di

   Ngày quen anh là ngày mưa, ngày nhận lời quen anh cũng là ngày mưa, và.. ngày anh quay lưng đi cũng vẫn là một ngày mưa. Mưa tầm tã, trắng xoá mặt đường ..

   Mới đó mà gần năm năm, vậy mà vết thương trong em vẫn không cách nào lành lại được, thật là lạ, đã lâu như vậy rồi, lúc đó em cứ tự nhủ với lòng "rồi sẽ quên nhanh thôi, 2 ngày, 3 ngày, cùng lắm là 2 tháng em sẽ lại quên anh, sẽ lại coi như là chưa từng có anh ở bên cạnh". Anh đã chẳng nói gì cả mà cứ thế quay lưng ra đi, em cứ nghĩ rằng tại em không tốt, tại ở bên cạnh em anh sẽ chỉ mãi đau khổ nên anh mới ra đi.
Em đã rất đau lòng anh biết không ?
   Suốt thời gian dài, dù chỉ là vô tình gặp anh trên con đường quen thuộc em cũng chẳng đủ can đảm ngẩng mặt lên nhìn anh vì em sợ, em sợ em sẽ nói những điều không nên nói, hỏi anh tại sao lại rời xa em, em sợ em sẽ làm những điều không nên làm - chạy đến bên anh, em sợ em sẽ khóc trước mặt anh.. em thật sự rất sợ.

   Ngày anh đến em là một đứa trẻ không có gì cả, anh mang cho em rất nhiều thứ, niềm tin, hy vọng, tự tin, và cả cái gọi là hạnh phúc. Anh là mối tình đầu trong sáng, đẹp hơn cả cổ tích, khiến bạn bè em ai cũng ghen tị. Chưa từng có một ai phát hiện ra em đang khóc, em đang buồn khi mà em cứ cười mãi như thế, cũng chưa từng có ai ngồi khóc cùng em, chưa từng có ai lo lắng xem em đã ăn chưa, đã ngủ chưa, đi đường có nhìn trước ngó sau hay không, chưa từng có ai nói với em cho dù có làm ma cũng muốn được ở bên cạnh em, càng chưa từng có ai dám thách đố em đi cả một vòng trái đất tìm sáu tỷ người xem có ai thương em nhiều hơn anh hay không. Anh cho em nhiều hơn cả một bờ vai, nhiều hơn cả một nụ cười, là hạnh phúc, hạnh phúc từ tận trái tim, là sự bình yên, và cả niềm tin nữa.. Em đã tin rằng cho dù cả thế giới này quay lưng lại với em thì ít nhất em vẫn còn có anh.

   Rồi anh ra đi, không một lời giải thích, không một lý do, không một lời từ biệt, chỉ một câu lửng lơ  "anh không xứng đáng". Em đã không khóc trước mặt anh, em đã mong rằng anh chỉ nói đùa và mọi thứ sẽ lại bình thường vì đã bao giờ anh giận em được quá 5 tiếng đồng hồ. Em đã nghĩ như thế và cứ âm thầm chờ đợi đến khi em biết anh đã thật lòng muốn rời xa em. Trái tim đau đến mức tưởng chừng vỡ nát ra trăm mảnh nhưng em đã không khóc, em không muốn anh phải lo lắng cho em. Đêm nào em cũng mơ thấy anh đi bên cạnh người khác và nhìn em như một người xa lạ nhưng em vẫn không khóc, vì em thấy anh, lúc đó anh cười rất hạnh phúc..

   Một ngày anh quay lại, anh nói anh sai, sau này sẽ không bỏ em một mình như thế nữa, anh ôm em rất chặt nhưng sao em lại không cảm thấy hơi ấm của anh như lúc trước, em rất sợ, nhưng em cười vì em thấy anh, vì anh ở bên cạnh em, chúng ta lại vui đùa như lúc trước, là chơi đuỗi bắt, em chẳng thể đuổi kịp anh, em đã cố, em gọi anh không trả lời, em bị vấp ngã anh cũng không quay lại, em đã gọi đến khan cả cổ, anh vẫn cứ đi.. tự nhiên nước mắt lại chảy dài, khi tỉnh dậy thì đã ướt gối hết cả rồi. Mãi đến tận lúc đó em mới biết là em cần anh như thế nào, lẽ ra em nên nhận thấy điều đó sớm hơn anh nhỉ. Nếu thế ít nhất em cũng kịp nói với anh ba từ "em yêu anh" ..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro