
Chương11: Mua siêu thị/ Chương 12: Tính kế
Chương 11: Mua siêu thị
Thẳng đến khi kí xong hợp đồng, tài khoản có thêm hai trăm vạn hoa tệ hàng thật giá thật, bà chủ vẫn không thể tin được, cô vốn dĩ đã chuẩn bị để bán rẻ siêu thị.
Trong khoảng thời gian ngắn bán đi, giá cao dường như không có khả năng, nan đề này lại bị Cao Hàn người cô vẫn luôn cho là học sinh nghèo giải quyết, hóa ra cô vẫn luôn nhìn lầm phải không?
Cao Hàn không buồn giải thích cho bà chủ, y cũng mới quyết định mua siêu thị này hôm nay, tiễn bà chủ tựa như đang nằm mơ, y lại thuê đám người Trương Tử San, quét tước những nơi bị phá hỏng, thẳng đến khi thái dương xuống núi mới sửa sang lại hoàn toàn.
"Cao, Cao Hàn, cậu tính toán tự mình mở siêu thị sao?" Trương Tử San bị mọi người đẩy ra, ánh mắt nhìn Cao Hàn rất phức tạp, người đã từng bình đẳng với họ, bây giờ người này không biết từ khi nào đã đứng ở độ cao mà bọn họ không nhìn lên được.
"Tôi không mở siêu thị, đồ trong siêu thị các vị có thể lấy bao nhiêu thì lấy bấy nhiêu." Cao Hàn mua nó không phải vì mở siêu thị, mà là nhìn trúng chỗ này.
Trương Tử San yên lặng thu hồi tâm tư còn chưa hoàn toàn trầm luân xuống, hiện tại bọn họ, đại khái đã là người của hai thế giới rồi.
Mấy bác gái nhận được tin chính xác, không chỉ lấy hết vật phẩm trên kệ để hàng, ngay cả kho hàng cũng không buông tha, càn quét tiếp, mỗi người lấy đồ chứa đầy ba xe mua sắm, có một hai chiếc xe chứa toàn đồ vật đắt tiền, giá trị hiển nhiên đã vượt qua tiền lương mỗi tháng của các bà.
Trương Tử San cảm thấy ngượng ngùng, cũng không lấy quá nhiều, bị một bác gái nói có lời không lấy là đồ ngốc, cô cũng chỉ là cười cười, không đáp lời.
"Xong hết rồi sao?" Cao Hàn đi tới, ánh mắt liếc qua một cái túi to trên mặt đất, đột nhiên tầm nhìn dừng trên mép túi.
"Làm sao vậy?" Phát hiện y đang nhìn túi của mình, bác gái hơi căng thẳng, cho rằng y muốn đổi ý.
Cao Hàn đi qua, cầm lấy một bao kẹo sữa đại bạch thỏ lung lay sắp rơi khỏi miệng túi, y cũng không biết vì sao muốn lấy, chỉ là đột nhiên nghĩ đến nam nhân kia, "Loại kẹo sữa này không phải bán hết rồi sao?"
"Thấy trong một góc kho hàng, đại khái trước kia lúc đăng ký nhập kho bị rơi ra." Bác gái thở dài nhẹ nhõm, bao kẹo sữa này vốn tính lấy về nhà cho cháu trai ăn.
Cao Hàn ừ một tiếng, cầm kẹo sữa đi, nhìn nhìn một đống đồ dưới chân các bà, "Cần tìm người đưa các bác trở về không?"
"Không cần không cần, chúng tôi đã gọi người nhà tới hỗ trợ, cảm ơn Tiểu...... ông chủ." Các bác gái cũng không có câu oán hận, đối với các bà mà nói, bây giờ người có lợi chính là họ.
Rốt cuộc tất cả mọi người đều rời đi, Cao Hàn dạo quanh một vòng, chỉ chốc lát, siêu thị to như vậy chỉ còn lại một thân xác trống không, đồ vật đều bị y nhét vào ô đựng đồ trong di sinh giới.
Đóng cửa siêu thị, trên đường Cao Hàn đi về nhà, từ máy truyền tin lục ra tên một người, ngón tay do dự một lúc phía trên, trước sau không ấn xuống, cuối cùng vẫn tắt đi, thôi, chờ giải quyết xong nguy cơ bên Đường gia, mới nói chuyện này cho cha mẹ nuôi nguyên chủ đi.
Sở dĩ Cao Hàn mua siêu thị Thiên Thiên, nguyên nhân lớn nhất là vì cha mẹ nguyên chủ.
Sau khi Cao gia phá sản, cha Cao vì trả nợ bắt đầu đi làm từ sáng đến tối, sau đó Đường gia thay Cao gia trả hết nợ nần, cha Cao cũng không bỏ việc, trừ nuôi gia đình, còn có một nguyên nhân chính là muốn thử Đông Sơn tái khởi, trả tiền cho Đường gia, để nguyên chủ trở lại bên người họ.
Nửa năm trước, cha Cao tích cóp một khoản tiền trinh, thử buôn bán, kết quả tiền vốn toàn bộ mất sạch, cha Cao vẫn luôn nghĩ mình không may mắn, kỳ thật không phải, là Đường gia âm thầm hạ độc thủ, ý đồ chặn bất cứ cơ hội Đông sơn tái khởi nào của Cao gia.
Đường gia giúp cha Cao trả nợ với yêu cầu duy nhất là Cao gia không thể tiếp tục liên lạc với nguyên chủ, nguyên chủ cũng không được liên hệ với Cao gia, cho nên nguyên chủ cho tới nay cũng không biết, tình huống bi thảm của Cao gia là do một tay Đường Chấn Bình thúc đẩy, đến bây giờ cũng không ngừng.
......
Ngày hôm sau, Cao Hàn sắp xếp hành lý rời khỏi thành phố Thanh.
Y vừa đi, Đường Chấn Bình đã biết, đập nát một cái cái ly.
Đối thoại bị Đường Minh Hạo nghe được, rốt cuộc bất chấp những thứ khác, xông vào thư phòng, "Phụ thân, con nghe được Cao Hàn rời khỏi thành phố Thanh, đây là sự thật? Hắn có phải đã biết cái gì hay không, muốn trốn khỏi thành phố Thanh?"
"Ai bảo con không gõ cửa tiến vào?" Đường Chấn Bình không vui nhăn mày.
"Con không quản được, mẹ nó người cũng đi rồi." Đường Minh Hạo gấp đến độ phun mấy từ bậy bạ.
"Đường Minh Hạo!" Mặt Đường Chấn Bình trầm xuống.
Mặt Đường Minh Hạo cứng đờ, ý thức được phụ thân thật sự bực mình, một chữ cũng không dám nhảy ra.
"Sao ta lại sinh đứa con trai ngu xuẩn như con vậy, dùng đầu óc con ngẫm lại, vợ chồng Cao gia còn ở thành phố Thanh, hắn sẽ vứt bỏ cha mẹ nuôi mình đào tẩu sao, trừ phi hắn không muốn tính mạng vợ chồng Cao gia nữa." Đường Chấn Bình hừ lạnh một tiếng.
Đường Minh Hạo nhất thời rối loạn, sau khi bình tĩnh lại cũng nghĩ đến, "Vậy vì sao hắn đột nhiên rời khỏi thành phố Thanh?"
Đường Chấn Bình nâng chén trà Lý quản gia vừa đưa vào, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, định liệu trước: "Mặc kệ là nguyên nhân gì, trong vòng nửa tháng, nếu hắn còn chưa trở lại, hắn sẽ biết rõ hậu quả."
Nửa tháng sau, chính là thời gian Cao Hàn ước định với hắn về Đường gia ăn cơm.
"Vậy, sự kiện kia......" Đường Minh Hạo muốn nói việc Cao Hàn thay hắn đến chủ gia.
"Hắn không đi cũng phải đi, không phải do hắn quyết định." Đường Chấn Bình lạnh lùng nói.
Đường Minh Hạo vui vẻ, có những lời này của phụ thân, hắn an tâm rồi.
Chương 12: Tính kế
Trong rừng cây rậm rạp, dã thú phủ phục, nơi nơi dấu diếm sát khí và nguy hiểm, hơi ẩm và mùi máu tươi, cho dù là chỗ nào cũng có thể ngửi được.
Cao Hàn ở trong hoàn cảnh như vậy, chỉ tốn ba ngày đã đột phá một bậc, nhanh hơn so với dự tính là năm ngày, ít nhiều là nhờ có rừng rậm nơi này.
Càng là rừng rậm nguyên thủy, linh khí càng nồng đậm, hơn nữa y dùng phù trận, linh khí tập trung hết mức, không chỉ đột phá cấp một mãn cấp, còn củng cố tu vi cấp hai, y thậm chí có dự cảm, nếu ở chỗ này tu luyện thêm một tháng, thì đột phá cấp hai cũng không phải vấn đề, nhưng không được.
Thời gian hẹn Đường Chấn Bình chỉ còn lại mười ngày, y cần chạy về thành phố Thanh trước thời gian đó, nếu không y hoàn toàn không nghi ngờ Đường Chấn Bình sẽ xuống tay với cha mẹ nuôi nguyên chủ.
Cao Hàn thổi hết tro tàn xung quanh, một lần nữa bày phù trận, lại tốn thêm năm ngày để tăng tu vi lên, thời gian còn lại toàn bộ dùng để luyện khí.
Sau khi đột phá đến cấp hai, thực lực của y tăng lên, rốt cuộc có thể luyện chế pháp khí trung cấp, lúc trước y đã lên kế hoạch xong, bởi vậy mua lượng lớn nguyên liệu luyện khí từ ông chủ Chu, các loại thuộc tính đều có, mười bộ nguyên liệu luyện khí, cuối cùng thất bại hai lần, tám lần thành công luyện chế ra tám thanh pháp khí trung cấp.
Cao Hàn đứng lên, trên người lập tức rớt xuống một đống bụi đen lớn, đây tất cả đều là luyện chế thất bại, còn có tạp chất loại bỏ từ nguyên liệu, có một phần là do sau khi tu vi đột phá tạp chất bị ép ra bên ngoài cơ thể, dính lên quần áo, bốc mùi hôi khiến dã thú xung quanh chạy hết, trong phạm vi trăm mét, không có một con dã thú nào dám tới gần.
Trở lại xã hội nhân loại, đã xảy ra một sự kiện nhạc đệm nho nhỏ, Cao Hàn tìm khách sạn để tắm, bị ông chủ khách sạn đầu tiên đuổi đi, nguyên nhân là y quá hôi thối, sợ khách hàng khác bị huân đến khiếu nại.
Ở khách sạn thứ hai có bà chủ, nhìn giá trị nhan sắc của y, mới để y vào tắm rửa, lúc trả phòng liền hỏi y có bạn gái hay không, nhà ở chỗ nào, thiếu chút nữa lôi kéo y không cho đi, nếu không phải da mặt con gái bà chủ quá mỏng, Cao Hàn cảm thấy đối phương thật sự sẽ dùng thủ đoạn gì đó giữ y lại.
Trên đường ra sân bay, Cao Hàn đăng một thanh pháp khí trung cấp do mình luyện chế lên linh võng, đây là một thanh pháp khí thuộc tính thiên hướng thổ, có hai phù đương, một phù đương hạ cấp, có thể dán phù chú hạ cấp, nhưng chỉ có thể là phù chú hệ thổ, một cái khác là phủ đương trung cấp, bất luận phù chú thuộc tính tự nhiên gì cũng có thể.
Cao Hàn không phải mua bán định chế*, bây giờ y luyện chế pháp khí chủ yếu thiên hướng không thuộc tính, dùng cho đại đa số khách hàng, càng dễ bán.
*Định chế là hàng đặt làm riêng
Còn phần định giá, sau khi tham khảo giá thị trường, y không chút do dự định giá 600 vạn, sau khi đăng lên thì không quản nữa, sau đó nhìn xuống tin nhắn.
Thái Tinh Hỏa gửi cho y vài tin nhắn, đều là thăm hỏi bình thường, Cao Hàn trả lời xong, mở tin nhắn khác ra, ánh mắt dừng ở một người gọi là Tam Điểm Thủy, đã gửi một tin nhắn cho y.
"Chủ quán ngài khỏe chứ, nghe nói chỗ của ngài bán pháp khí không tồi, tôi nghe danh mà đến, muốn mua mấy kiện pháp khí, không biết chủ quán còn pháp khí mới không, đương nhiên, tiền không phải vấn đề."
Cao Hàn hơi suy tư, trả lời: "Cậu muốn pháp khí dạng gì?"
Trong một căn phòng cách đó rất xa, máy truyền tin của một thanh niên vang lên tiếng nhắc nhở, mở nội dung thông báo, đúng là khung chat với Cao Hàn, để biết khi nào có câu trả lời, sau khi thanh niên dò hỏi đã bật thông báo, nhìn thấy y nhắn lại, có tia sáng lóe lên trong mắt.
Thanh niên không lập tức trả lời Cao Hàn, mà gọi vào một số liên lạc, khi đối phương nhân cuộc gọi thì nói một câu, "Hắn đã trả lời."
"Rất tốt, chuyện trả lời hắn giao cho cậu, ngàn vạn lần đừng làm vớ vẩn, chuyện này có thể thành hay không, bây giờ trông cậy vào cậu." Thanh âm đối phương khàn khàn, giống như là dùng công cụ biến thanh.
"Tôi biết, ngài yên tâm." Thanh niên trả lời.
Kết thúc liên lạc, người thanh niên, cũng chính là Tam Điểm Thủy mới trả lời Cao Hàn, "Nếu có pháp khí thuộc tính phong thuỷ hỏa thì quá tốt."
Chỉ chốc lát, đối phương cũng đáp lại hắn, "Vậy chỉ sợ không có."
Tam Điểm Thủy thiếu chút nữa chửi ra tiếng, đệt con mẹ, người này đang chơi khăm hắn sao, nếu không có còn hỏi hắn muốn pháp khí gì cái rắm, ngoài miệng mắng chửi tàn nhẫn, trả lời lại dùng vẻ mặt ôn hoà, "Vậy ngài có những pháp khí nào, chủ quán không ngại nói với tôi, xem có loại tôi muốn hay không."
"Vũ khí hạ cấp, hay là vũ khí trung cấp?"
Mắt Tam Điểm Thủy sáng ngời, "Chủ quán có vũ khí trung cấp?"
"Ừ, mới vừa nhập thêm vài thanh."
Tam Điểm Thủy lập tức nắm được lỗ hổng trong lời y, khi nhắn lại lại bất động thanh sắc, "Chủ quán có thể giới thiệu một chút pháp khí ngài nói không?"
"Tôi vừa đăng lên, tự cậu đi xem đi."
Tam Điểm Thủy lập tức bỏ khung chat, nhưng chờ khi hắn tìm được thông tin pháp khí, còn chưa kịp xem, pháp khí này đã bị người ta chốt đơn trước, Tam Điểm Thủy hộc máu, không phải vì người khác giành trước hắn một bước, mà là vì giá của pháp khí, một thanh pháp khí trung cấp mà bán 600 vạn, đây là giật tiền trần trụi!
Tam Điểm Thủy do dự, theo kế hoạch của bọn họ chỉ cần tốn 600 vạn, nhưng bây giờ một thanh đã phải 600 vạn, ba thanh pháp khí gần hai ngàn vạn, đây cũng không phải số lượng nhỏ, hắn không làm chủ được, mở máy truyền tin gọi cho đối phương, bên kia lập tức truyền đến thanh âm không kiên nhẫn, "Lại làm sao vậy?"
Tam Điểm Thủy lập tức nói tình huống cho hắn, "1800 vạn, có thể quá nhiều hay không?"
Đối phương cười lạnh một tiếng, "1800 vạn hèn mọn, tính là cái gì, chờ chúng ta nắm giữ được con đường phía sau của hắn, tiền muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, 1800 vạn so với lợi nhuận của con đường này, chính là chín trâu mất sợi lông, hiểu không?"
"Được được được, tôi đã biết." Tam Điểm Thủy liên thanh đồng ý, sau khi lui ra ngoài lập tức tìm Cao Hàn, "Chủ quán, tôi đã nhìn thấy thông tin pháp khí của ngài, đây là pháp khí tôi muốn, chỉ là chuôi pháp khí này bị người đoạt trước mất rồi."
"Ở đây tôi vẫn còn."
"Thế thì tốt quá, trên tay chủ quán bây giờ còn có mấy kiện pháp khí, tôi đều muốn." Tam Điểm Thủy cho rằng nhiều nhất sẽ không vượt qua ba kiện, có bốn kiện pháp khí trung cấp đã không tệ.
Tài xế nhắc nhở Cao Hàn đã tới sân bay rồi.
Cao Hàn xuống xe mới nhìn thấy câu trả lời của hắn, dừng một chút, "Bảy kiện."
Tam Điểm Thủy thiếu chút nữa từ ghế trên ngã xuống, đôi mắt cực độ tham lam nhìn chằm chằm hai chữ bảy kiện, bảy kiện theo giá y bán, chính là 4200 vạn, khó trách Phạm Nhân theo dõi người này, con đường lập tức có thể cung cấp tám kiện pháp khí trung cấp, quy mô tuyệt đối không nhỏ, tựa như Phạm Nhân nói, nếu bọn họ thật sự có thể nắm bắt được con đường cung cấp này, ngày kiếm trăm triệu cũng không thành vấn đề.
Tam Điểm Thủy càng nghĩ càng hưng phấn, rất muốn vung lên tay lên nói muốn hết bảy kiện, lại sợ tài chính bọn họ không đủ, nhịn đau nói: "Tôi muốn ba kiện pháp khí."
"Không được."
Leng keng một tiếng, đối phương trả lời lại làm hắn ngây ngẩn cả người, "Vì sao không được?"
"Nhiều nhất hai thanh pháp khí, nhiều hơn không được."
Tam Điểm Thủy cắn răng một cái, nghĩ thầm hai thanh ba thanh đều giống nhau, dù sao đều có thể đạt thành mục đích của bọn họ, lập tức đồng ý, "Tuy nhiên tôi có một điều kiện."
"Cậu nói đi."
"Hai thanh pháp khí không thể gửi chuyển phát nhanh, đồ quý như vậy tôi sợ đánh mất, không bằng tôi chỉ định địa chỉ, chủ quán chỉ cần mang pháp khí tới nơi đó, tôi lại đến lấy, ngài thấy thế nào?"
Cao Hàn nhìn thấy vậy, không tỏ ý kiến nhướng mày, sợ y không đáp ứng, Tam Điểm Thủy lại nhắn tiếp.
"Chủ quán bán món hàng này, nói vậy cũng biết pháp khí này quý trọng như thế nào, mong ngài thứ lỗi."
Cao Hàn mở mục tin nhắn của mình, nhắn cho Thái Tinh Hỏa, dò hỏi tình huống của Tam Điểm Thủy.
Thái Tinh Hỏa trả lời lại rất nhanh, "Người này tôi biết, là người sử dụng lão làng trên linh võng, danh tiếng mua bán cũng tốt, nếu nhân phẩm đối phương có vấn đề, động tay chân khi mua bán, thanh danh ở linh võng sẽ thối hoắc, linh võng cũng không cho phép thay vỏ bọc bên ngoài, hoặc có nhiều vỏ bọc, trừ phi là thân nhân."
"Tôi đã biết."
Cao Hàn trả lời Tam Điểm Thủy có thể, "Tuy nhiên giao dịch vẫn làm trên linh võng, chốt đơn trước đi."
Tam Điểm Thủy ở một bên mắng gian thương ở một bên nói lời hay, kỳ thật hắn không muốn bỏ ra một ngàn hai trăm vạn này, còn muốn lấy lại số tiền này, tốt nhất chính là giao dịch offline, nhưng nếu đối phương đã đề cập, nếu hắn cự tuyệt, ngược lại sẽ làm đối phương cảm thấy khả nghi, thật vất vả mới thúc đẩy được đối phương đáp ứng giao dịch vật thật offline, cũng không thể xử lý lung tung, nếu không Phạm Nhân sẽ không tha cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro