Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Khi đối tượng của ngươi muốn ôm kiểu Vân Tịch (thượng)

Giả thiết nhất kỳ sinh sau khi tốt nghiệp còn sống ở trung tâm

"Ngũ Chiết!"

Mới vừa xuống máy bay Hứa Giai Kỳ liếc mắt một cái liền thấy được Ngô Triết Hàm trong đám người, đã lâu không thấy tiểu tình lữ gặp mặt có rất nhiều lời muốn nói, bận tâm là đang ở sân bay hơn nữa bên cạnh còn có fans, ra bên ngoài cửa hình tượng vẫn là phải có, liền không có giống dĩ vãng ở trung tâm như vậy tự do.

Cái giá của sự nổi tiếng thường thường đi kèm với mất đi một thứ gì đó.

Chẳng hạn như tự do.

Ngô Triết Hàm thân hình vẫn như cũ cao, lại so với dĩ vãng muốn gầy đi không ít, chủ động giúp nàng xách rương hành lý, đưa tay tự nhiên vuốt đầu tóc bị gió thổi có chút hỗn độn.

Ngô Triết Hàm dùng bàn tay nhàn rỗi nắm lấy tay Hứa Giai Kỳ tay trong tay, vừa mới chuẩn bị nhấc chân lại bị người bên cạnh này kéo lại ống tay áo, khó hiểu quay đầu lại, đối diện đôi mắt hồ ly sáng long lanh.

"Ngũ Chiết ~ tớ muốn một cái ôm theo kiểu Vân Tịch ~"

Tiểu hồ ly thanh âm mị hoặc lại câu nhân, sóng mắt lưu chuyển, liêu nhân mà không tự biết.

Ngô Triết Hàm hít sâu một hơi, nhìn một vòng xung quanh, vây quanh là một đám fans hâm mộ đang cầm camera nhìn không chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Này không tốt đi, còn có fans đang nhìn, ảnh hưởng không tốt."

"Không thể sao?"

Tiểu hồ ly đôi mắt khép lại một tầng hơi nước, này một bộ dáng đáng thương khiến người xem không thể nhẫn tâm nhẫn tâm cự tuyệt nàng.

Ngô Triết Hàm thở dài, cô xác thật là không đành lòng cự tuyệt nàng.

"Đến đây đi"

Hứa Giai Kỳ đôi mắt sáng lên, nhanh chóng chạy đến địa phương cách đó hơn 10 mét, kêu fans chung quanh tránh ra, động đậy cổ chân vài cái mới chuẩn bị chạy.

Ngô Triết Hàm mở rộng cánh tay, nghênh đón tiểu hồ ly nhà mình đang chạy tới với vẻ mặt thẹn thùng.

Đến trước mặt, uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy lên, khuôn mặt Ngô Triết Hàm nháy mắt trở nên dữ tợn.

Ôm Hứa Giai Kỳ xoay vài vòng sau buông xuống, lúc này tiểu hồ ly mới cảm thấy mỹ mãn, cánh tay ôm cô khuôn mặt nàng lộ ra vẻ vui mừng.

"Đi, chúng ta trở về trung tâm đi ~"

Camera phía sau đang quay, một màn vừa rồi phát đến siêu thoại bảy mươi lăm, một đám người bị đánh gục.

Cái gì đang bay trên bầu trời?

Bảy mươi gay!

Ở một góc không người chú ý tới, Ngô Triết Hàm sờ sờ chính mình eo, địa phương này vừa rồi phát ra một tiếng giòn vang.

Mặt khác, cô kỳ thật muốn nói KIKI, cậu có phải nặng lên không?

Nhưng nhìn đến vẻ mặt của Hứa Giai Kỳ, lại yên lặng mà đem lời nói đến bên miệng nuốt xuống.

Quên chuyện đó đi, nàng vui vẻ liền dược.


Mạc Hàn vốn dĩ ở trong phòng ăn đồ ăn vặt lướt Douyin, đột nhiên trước mắt xuất hiện một đoạn video ôm theo kiểu Vân Tịch ở sân bay của đồng đội nàng, tâm huyết dâng trào muốn thử xem.

"Đới Manh!"

Cạnh cửa đột nhiên thò ra một cái đầu

Leng keng ~ tiểu sói con của nàng đột nhiên xuất hiện

"Chuyện gì vậy Momo"

"Em xem cái này"

Mạc Hàn đưa cho Đới Manh xem đoạn video vừa rồi đem vừa rồi.

Khó có được Momo chủ động, đi qua thôn này liền không có cửa hàng, về sau nếu muốn ôm liền không có cơ hội.

Đới Manh thực dứt khoát đáp ứng, "Được, trước tìm cái địa phương trống trải đi, phòng không lớn chạy cũng không dễ dàng."

"Không cần, liền ở nơi này. Momo kiên quyết lắc lắc đầu.

Tuy đã chủ động một lần nhưng rốt cuộc vẫn cần thể diện, nếu bị người khác nhìn đến thì hình tượng nàng sẽ bị huỷ hoại.

"Kia em đem đồ vật đều dọn sang một bên, thời điểm chị chạy lại đây nhớ cẩn thận."

Chờ hết thảy đều chuẩn bị thỏa đáng, Mạc Hàn thong thả chạy tới. Nói là chạy cũng không đúng, không gian phòng có hạn, nhiều nhất cũng chỉ là bước nhanh, hai ba bước liền đến trước mặt Đới Manh, tay dùng sức chống đỡ bả vai để lấy đà nhảy lên người Đới Manh, đôi tay câu lấy cổ cô.

Đới Manh ôm lấy người thỏ con để tránh nàng ngã, vui vẻ xoay vài vòng thẳng cho đến khi bả vai bị vỗ vài cái mới dừng lại.

Nhưng cô quên rằng thỏ con không thể xoay vòng, chân vừa đặt xuống dưới liền mềm nhũn kéo theo hai người cùng nhau ngã trên mặt đất, khoảng cách bất quá chưa đến một mét, trong hơi thở đểu là mùi hương trên người của đối phương.

Ngô

Thật thơm

Đới Manh không nhịn được hôn xuống người Momo một cái, thấy nàng không phản ứng lại liền hôn thêm mấy cái nữa.

Thỏ con vừa rồi còn choáng váng đã hồi phục tinh thần, nhưng đã quá muộn.

"Đới Manh! Em mát não tránh ra...... Ngô........

"Momo........."

Tiểu sói con có thể có cái tâm tư gì xấu đâu, chẳng qua là muốn ăn thịt thỏ con thôi.


Chuyên gia ăn tôm hùm đã lột vỏ đặt ở trong chén, Khổng Tiếu Ngâm nhàn tới không có việc gì lướt di động, không thể không nói cái video này rất nổi, khả năng là đương sự kéo hỏa video, cái video này nàng cũng xem rồi.

"Tiền Bội Đình! Chị cũng muốn chơi cái này!"

Bị âm thanh bất thình lình làm cho hoảng sợ, Tiền Bội Đình một tay run run, thịt tôm hùm đã lột vỏ rớt trên mặt đất, bình thường thì Khổng Tiếu Ngâm khẳng định sẽ hùng hùng hổ hổ, nhưng nàng một lòng chuyên chú vào cái ôm theo kiểu Vân Tịch,  giờ phút này nàng không có dư thừa tinh lực đi quản sự tình râu ria này nọ.

Tiền Bội Đình cầm di động Khổng Tiếu Ngâm đưa qua, vừa thấy một cái tiêu đề lớn "Sốc! Thần tượng nổi tiếng thế nhưng ở sân bay làm ra loại sự tình này!" Cái tiêu đề không biết còn tưởng rằng sự tình là làm cái gì đồi phong bại tục* đây.

(*) Lối sống suy đồi, xấu xa làm mất hết thuần phong mỹ tục của dân tộc và gia phong lễ giáo.

Buông tôm hùm đất lột được một nửa, đứng dậy đi phòng vệ sinh, "Chờ em rửa tay trước."

"Được rồi, đến đây đi."

"Chờ đã!"

"Sao?" Tiền Bội Đình cau mày nghi hoặc, thực mau cô liền biết vì cái gì.

Tìm một cái trống trải địa phương, tầm nhìn trống trải, có ít người qua lại, có thể cho các nàng tự do phát huy.

Đặc biệt còn mời tới khách quý Tôn Nhuế tới đảm đương nhiếp ảnh gia ghi lại khoảnh khắc này.

"Ai ma trời nóng tớ còn phải tới cấp hai ngươi quay phim."

Tôn Nhuế cầm máy ảnh giơ ngón tay út lên ấn, ngoài miệng là lời nói oán giận nhưng động tác là thành thật.

"Nhanh lên đi tớ còn chưa có ăn cơm xong đâu"

Khổng Tiếu Ngâm đứng cách địa phương khoảng 10 mét, một bộ tư thế thục nữ chạy qua.

Kia động tác ôm theo kiểu Vân Tịch kia liền cùng MC trên công diễn lần đó giống nhau như đúc.

Tôn Nhuế ngồi xổm ở địa phương ánh sáng chiếu không tới, trên đầu đội một cái mũ không biết từ khi nào lấy tới, vẫn là màu đen, ánh mặt trời chiếu xuống cảm giác tóc như muốn bị thiêu cháy.

Hôm nay thời tiết thật sự rất nóng.

Trong màn hình, Tiền Bội Đình nửa ngồi xổm mở rộng hai tay, ôm lấy Khổng Tiếu Ngâm đang hướng cô chạy tới.

Đón ánh nắng, bế lên toàn bộ thế giới của cô.

Tôn Nhuế: Rõ ràng có ba người, mà ta chỉ là người giúp các nàng ghi hình.

Chính là nói, thời điểm đem lên sân khấu phải tính phí một chút, không có khổ lao cũng phải thông cảm cảm thụ một miệng cẩu lương tràn đầy.


Nhìn đoạn video Khổng Tiếu Ngâm phát trong group, Trương Ngữ Cách hâm mộ xem đi xem lại nhiều lần.

Nàng cũng muốn được ôm như vậy a... Chính là cái kia người sủng nàng đã không còn ở nơi này.

Không biết cô hiện tại đang làm gì, còn đang phát sóng trực tiếp sao?

【 Em đang phát sóng trực tiếp sao?】

Tin nhắn được gửi đi, cùng đá chìm đáy biển giống nhau, đã qua rất lâu cũng không có đáp lại.

Quả nhiên là đang bận sao..........

Nghĩ như vậy, trong lòng khó tránh khỏi có chút mất mát, Trương Ngữ Cách thở dài, vừa vặn đồ ăn đặt ở ngoài vừa mới gọi tới, liền đứng dậy đi xuống câu thang để lấy đồ ăn.

Mở cửa, một cái người quen thuộc cầm theo một cái túi, đối chính mình hơi hơi mỉm cười.

"Đã lâu không gặp Tako"

Trương Ngữ Cách sửng sốt, ngay sau đó câu lấy cổ cô, đem đầu vùi ở cổ cô.

Từ Tử Hiên nửa ôm nửa bồng nàng đi đóng cửa, sau lại ngồi xuống ghế sô pha, một chút một chút vỗ về người trong lòng ngực.

"Vì cái gì trở về không nhắn cho chị"

Trương Ngữ Cách chôn ở trong lòng ngực Từ Tử Hiên, rầu rĩ nói.

"Kia không phải vì cho chị một kinh hỉ sao, cho nên mới không có trả lời tin nhắn của chị, đừng tức giận a."

"Ngô......"

Từ Tử Hiên khóe mắt dư quang liếc đến di động đặt trên bàn, chính là đang phát đi phát lại nhiều lần một cái video, cầm nó lên xem thử, là video ôm theo kiểu Vân Tịch của Tiền Bội Đình cùng Khổng Tiếu Ngâm quay chụp.

"Tako, chúng ta cũng tới chụp cái này được không?"

"Ngô?" Trương Ngữ Cách kinh hỉ lại lo lắng nhìn cô, "Chính là thân thể của em..........."

"Không quan hệ, đã tốt hơn rất nhiều rồi, chị có muốn không?"

"Muốn........"

Vẫn là vừa rồi cái kia địa phương, vẫn là cùng một nhiếp ảnh gia Tôn Nhuế, vẫn là cùng một chiếc mũ, chẳng qua đổi người chụp.

"Đến đây đi!"

Băn khoăn đến thân thể Lạc Lạc, Trương Ngữ Cách thả chậm tốc độ, chạy vội đến trước mặt cô, cơ hồ là tại chỗ nhảy lấy đà, động tác nhẹ nhàng nhảy lên.

Từ Tử Hiên ôm lấy Trương Ngữ Cách bế lên, dán bên tai nàng nhẹ giọng nói: "Người khác có chị cũng phải có, thích không Tako?"

"Thích."

Vẫn là cái tư thế kia, vẫn là cẩu lương quen thuộc đánh vào mặt.

Thế giới chỉ có Tam Ca bi thương. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro