Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 103. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt

Dịch: Băng Di

Phương Sam giẫm đến mức có thể nói là không lưu tình chút nào, với một tư thế nghiền ép, từ trên cao nhìn xuống dưới: "Tôi không có đứa con trai nào như cậu vậy".

Hệ thống 333 đau đến mức cầu xin tha thứ. "Là tôi sai rồi, tôi không nên đánh giá mình quá cao".

Phương Sam: "Vừa bất hảo vừa vô sỉ, làm sao xứng đáng làm con trai của tôi".

Hệ thống 333 gật đầu lia lịa.

Giả sử Phương Sam thật sự có con, nhất định đứa con đó sẽ còn vô liêm sỉ hơn nhiều, chắc chắn là loại con nhà giàu quần áo lụa là!

Phương Sam không ngừng giẫm hắn ta, trong khi đầu óc cũng không ngừng suy nghĩ xem giữ lại hệ thống 333 có tác dụng hay không. Qua một lúc lâu, hắn nói với Ngụy Tô Thận. "Ngoài việc canh cửa giữ nhà, không tìm thấy tác dụng nào khác".

Hệ thống 333 vội vàng chỉ vào Nguỵ Tô Thận nói: "Cậu có thể dùng đạo cụ tạo ra một thi thể giống anh ấy, để tôi mang về lĩnh thưởng. Lúc chạm mặt, tôi sẽ nhân cơ hội thăm dò diện mạo thật sự của người kia".

"Ý kiến hay!" Phương Sam vẻ mặt không đổi vỗ tay khen ngợi, sau đó thờ ơ hỏi: "Nhưng trước hết, đạo cụ như vậy tìm ở đâu ra?"

Hệ thống 333 thử dò xét nói: "Cậu không có sao?"

Thật ra là do Phương Sam có quá nhiều thứ ly kỳ cổ quái, cho nên trong tiềm thức hắn ta luôn cho rằng đối phương là vạn năng.

"Nhảm nhí". Một câu nói của Phương Sam đập tan giấc mộng của hắn ta.

Đạo cụ vốn là để cứu mạng hoặc giết người, huống chi cái thứ đồ chơi như điểm số này, kiếm đã khó mà còn bị xóa định kỳ, làm sao dễ tích lũy như vậy?

Hệ thống 333 từ bỏ đấu tranh, nằm thẳng cẳng dưới đất, để mặc Phương Sam giẫm đạp. "Mau cho tôi một cái chết nhanh gọn".

Cuối cùng Phương Sam giao quyền quyết định vào tay Nguỵ Tô Thận, người sau lại hỏi một vấn đề không liên quan chút nào. "Cậu không cần phải làm việc à?"

Hệ thống 333 có ấn tượng với anh tốt hơn rất nhiều so với Phương Sam, chủ động trả lời: "Những ký chủ được tôi mang điều không ngoại lệ toàn quân bị diệt, tạm thời bị cưỡng chế hạ lương và đình chỉ công tác".

Thật ra hắn ta rất có năng lực, chỉ là ánh mắt chọn người không được tốt, lần nào cũng chọn trúng ký chủ thuộc phái ngu ngốc.

Trong tình huống không có thu nhập, hệ thống 333 đành phải tự mình tìm việc làm thêm, đây là lý do mà hắn ta nhận nhiệm vụ trên bảng treo thưởng.

Ngụy Tô Thận trầm mặc một lúc. "Toàn bộ đều chết à?'

Hệ thống 333 gật đầu. "Phàm là những người có khí vận lớn, sẽ không dễ dàng chết đi, chứng minh bọn họ không phải là chân mệnh thiên tử".

Ánh mắt Ngụy Tô Thận nhìn Phương Sam đột nhiên trở nên tế nhị... So sánh sẽ sinh ra tổn thương, so sánh cũng mang lại hạnh phúc, đó là một đạo lý mãi mãi không thay đổi.

Có hệ thống 333 làm vật tham chiếu, có thể nói Phương Sam là một tiên thống hạ phàm.

Hệ thống 333 dường như nhận ra anh đang suy nghĩ điều gì, liền giải thích thêm một câu. "Cũng không hoàn toàn là lỗi của tôi, bọn họ không ai sống được quá ba tháng, có thể trách được ai đây?"

Ngụy Tô Thận khẽ gật đầu một cái, sau đó, ánh mắt nhìn Phương Sam càng thêm dịu dàng.

Thấy không có cách nào thay đổi quan niệm sai lầm của anh, tâm trạng của hệ thống 333 rất phức tạp, đúng là chân lý thường không được số đông chấp nhận.

"Giữ lại cậu ta trước đã". Cuối cùng Nguỵ Tô Thận cũng không muốn lấy mạng của hệ thống 333. "Mang về để làm linh vật".

Phương Sam không có ý kiến gì, liền đá hệ thống 333 đến bên cạnh micro. "Tập hợp tất cả mọi người đến trước cửa trường học".

Hệ thống 333 không tình nguyện. "Quan tâm đến bọn họ làm chi, tự chúng ta ra ngoài là được rồi".

Ánh mắt của Phương Sam quét tới, hệ thống 333 thông minh ngừng hỏi lải nhải, dựa theo lời hắn phát thanh.

Sau khi đọc xong chữ cuối cùng, hệ thống 333 tắt micro đi, hơi bất mãn nói. "Nếu để tôi nuốt chửng những người còn lại, tôi có thể trực tiếp phá vỡ lớp phòng ngự, đỡ đi được không ít phiền phức".

Phương Sam không cho hắn có thời gian tiếp tục phàn nàn. "Lát nữa ba người chúng ta hợp lực, phá vỡ lớp màn chắn bên ngoài khuôn viên trường".

Hệ thống 333 lưỡng lự vài giây, đột nhiên hỏi. "Thật sự có sấm sét từ lòng bàn tay sao?"

Từ khi tiểu đội ba người bị tiêu diệt, hắn ta vẫn luôn nghi ngờ trước đó ở phòng phát thanh, hắn đã bị Phương Sam lừa.

Phương Sam lạnh lùng nói. "Cậu nói xem?"

Hệ thống 333 lắc đầu cười khổ. "Vậy thì là giả, hai người các người một người có thể làm người khác tê liệt thần kinh, một người lại làm người khác động dục. Hai loại sức mạnh này hoàn toàn vô dụng khi cần phải sử dụng đòn tấn công vật lý, trừ khi..."

Liếc mắt nhìn hạt châu trên tay Nguỵ Tô Thận: "Mượn sức mạnh từ đạo cụ".

"Đừng có mơ tưởng". Phương Sam ngắt lời hắn.

Thứ đồ để bảo vệ tính mạng này dùng một cái là mất một cái, sao có thể tùy tiện sử dụng.

Hệ thống 333 nghiêm túc nói. "Dù cho cậu tập hợp tất cả những học sinh còn lại cũng không có ích gì".

Muốn phá vỡ phòng ngự cần phải tập trung tất cả sức mạnh công kích vào chỗ yếu nhất, lực lượng phân tán như sao trên trời thì hoàn toàn vô dụng.

Ngụy Tô Thận: "Tôi có huyết mạch giao nhân, sức mạnh không yếu."

Phương Sam: "Tôi cũng rất mạnh về công kích vật lý."

Hệ thống 333 ước lượng sơ bộ một chút: "Đến lúc đó, ba chúng ta đồng loạt ra tay, tôi sẽ tập trung sức mạnh vào một không gian."

Phương Sam nhíu mày: "Ý cậu là gì?"

Hệ thống 333 trầm giọng nói: "Tầng màng chắn đó nằm trong một chiều không gian khác, theo tính toán..."

Phương Sam xua tay: "Đừng lắm lời, đi thôi."

"..." Hắn thật muốn đánh Phương Sam một trận!

Cổng trường lục tục có một số người đi đến, nhưng đây không phải là tất cả, vẫn có người trốn ở gần đó, lén lút quan sát tình hình.

Khi nhìn thấy hệ thống 333, có người lập tức chửi: "Triệu Tiền Tôn, mày đúng là đồ cháu rùa!"

Nói rồi xông lên, dường như muốn đánh chết hắn.

Dù không biết hết nội tình, Triệu Tiền Tôn không thoát khỏi việc hại bọn họ tự giết lẫn nhau.

"Không được ngăn cản tôi!" Nam sinh quát to một tiếng, nhưng không có người nào lên kéo hắn, mọi người còn đồng loạt lùi về sau một bước, một nữ sinh trong đó thậm chí còn yếu ớt nói. "Anh Nam, anh là anh hùng của tụi em!"

Nam sinh nhìn hệ thống 333 đã sắp đi tới trước mặt, nuốt nước miếng, rồi lùi lại vào trong đám người.

Hệ thống 333 không ra tay đánh người, ngược lại khẽ gật đầu, ra vẻ rất tán thưởng tính cách này. "Người thức thời mới là trang tuấn kiệt".

Nam sinh chân chó nói: "Ngài nói đúng".

Hệ thống 333 mới vừa bị Phương Sam làm cho tức giận, thật vất vả cũng tìm lại được chút cảm giác tồn tại, sĩ diện nói: "Mọi người tránh ra, tôi muốn mở một lối thoát."

Mọi người hai mặt nhìn nhau... Cuối cùng cũng có một người dũng cảm bước ra, nghiêm túc nói: "Một giây trước bảo chúng tôi chém giết nhau để lấy một danh ngạch rời khỏi, giờ lại muốn chủ động giúp đỡ. Cậu nghĩ chúng tôi là kẻ ngốc, sẽ tin vào phần 'hảo tâm' này sao?"

Trước đây kẻ địch ở trong tối còn họ ở ngoài sáng, vì không biết mà sợ hãi, giờ thì không còn nữa, nhiều người như vậy chẳng lẽ không đối phó được một người?

Hệ thống 333 từ trước đến nay co được dãn được, giọng the thé nói: "Thực ra tôi là phụ nữ."

"?"

"Cho nên trở mặt còn nhanh hơn lật sách."

"......"

Ở thời khắc vô cùng xấu hổ này, Phương Sam đứng dậy, dàn xếp nói. "Tôi đã dùng một số thứ để giao dịch với hắn, đã thỏa thuận hợp tác, các vị bạn học có thể yên tâm tạm thời chờ đợi".

Trần Lệ Lệ cũng đứng trong đám đông, cảm giác áy náy vì vừa rồi vứt bỏ bọn họ chạy trước quấy phá, cô hỗ trợ đem bọn họ đẩy về phía đỉnh cao của đạo đức. "Có thể khiến cho một kẻ điên rồ như vậy chịu hợp tác, chắc chắn thầy Ôn đã hi sinh thứ gì đó rất quý giá".

Phương Sam nhẹ nhàng bâng quơ nói. "Không có gì, chỉ là giao dịch thân thể thôi".

Lời nói vừa dứt, không khí vốn đã không tốt lại tăng thêm một trăm lần xấu hổ.

Không ai ngờ tới cuối cùng lại là hệ thống 333 lên tiếng chữa cháy. "Nếu không tin, các người có thể tự mình thử đi ra ngoài, tôi sẽ không cản trở".

Nói rồi hắn triệu hồi đám u linh đang lơ lửng ở vòng ngoài trở về, dọn sạch một con đường.

Nhưng ngược lại không ai dám tiến thêm một bước nào.

Lại vài phút trôi qua, thấy hắn không có ý định ngăn cản, có người thử thăm dò bước ra, Phương Sam vốn định nhắc nhở một câu, Nguỵ Tô Thận nhẹ giọng nói. "Đó là một kẻ có dị năng tà ác, đã giết không ít người trong phòng học".

Phương Sam nuốt lại lời muốn nói, để mặc cho hắn đi.

Mọi người nhìn người nọ bước ra cổng trường chằm chằm không chớp mắt, thấy hắn ta một bước bước ra ngoài mà không xảy ra chuyện gì thì mọi người đồng loạt thở phào nhẹ nhõm. Nhưng mà, đúng lúc này biến cố đột nhiên phát sinh, thân thể của nam sinh như bị đóng băng tại chỗ, xương cốt kêu răng rắc, nửa cái đầu bị ép tới biến dạng, cậu ta thậm chí không thể mở miệng kêu cứu, tiếng hét thảm nghẹn lại trong cổ họng, cả người trở nên vô lực.

Mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, mới vừa rồi những người còn đang tranh chấp ở cổng trường học tức khắc im ắng lạ thường.

Hệ thống 333 phát ra một tiếng cười nhạo không đúng lúc. "Giờ còn ai muốn thử nữa không?"

Không có gì khắc sâu hơn so với bài học kinh nghiệm xương máu, trong sự im lặng đó, hệ thống 333 gật đầu với Phương Sam, ý bảo có thể hợp lực ra tay.

Ba người hợp sức, một luồng lực khủng khiếp lập tức hướng về một điểm nào đó trên bầu trời, hệ thống 333 nghĩ đến một thời gian rất dài sắp tới sẽ phải làm trâu làm ngựa cho Phương Sam, quyết định nhân cơ hội này thể hiện uy phong lần cuối, hào tình vạn trượng hô lên. "Hãy xem ta một quyền đập ra con đường sinh tử cho các người!"

Nói xong, dồn toàn lực đấm vào màn chắn vô hình, không khí rung lên tạo thành từng đợt sóng.

Bức tường vô hình rung chuyển dữ dội rồi lại trở về trạng thái ban đầu.

Hệ thống 333 khiếp sợ nhìn Phương Sam: "Thân thể mạnh mẽ?"

Tiện đà nhìn sang Ngụy Tô Thận: "Huyết mạch giao nhân?"

Hắn rõ ràng cảm nhận được, sức mạnh của hai người này cộng lại ngang với sức mạnh của mình.

Phương Sam nhanh chóng giấu đi vẻ ngượng ngùng trên mặt, thâm trầm nói: "Có lẽ tôi hợp với tấn công tinh thần hơn."

Hệ thống 333 hít vào một ngụm khí lạnh: "Vậy vừa rồi làm sao phá được không gian giam cầm  của tôi?"

Phương Sam: "Đạo cụ."

Vẫn là câu châm ngôn kia, người chơi thổ hào không sợ gì.

Hệ thống 333 cố hết sức nhẫn nhịn, không đấm thẳng vào mặt hắn.

"Làm sao vậy?" Những người còn lại không nhìn thấy màn chắn vô hình, nhưng thấy sắc mặt ba người này không tốt, cũng biết đã xảy ra chuyện chẳng lành.

Phương Sam thối lui đến phía sau Ngụy Tô Thận, chỉ vào hệ thống 333 nói: "Hắn thất bại rồi."

Hệ thống 333 trừng mắt... Có còn liêm sỉ không?

Phương Sam khinh bỉ nói: "Ai là người hét to nhất?"

Bị đội nồi vô căn cứ, hệ thống 333 tức giận nhưng không dám nói gì, chuyển ánh mắt sang đám học sinh: "Trong các người, ai mạnh nhất?"

Mọi người theo bản năng nhìn về phía Phương Sam và Ngụy Tô Thận, dù sao trên bảng xếp hạng thứ tự của bọn họ là cao nhất.

Hệ thống 333 âm lãnh nói: "Ngoài phương diện tinh thần, có ai mạnh về thể chất không?"

Có người không nhịn được nói: "Không phải bảng xếp hạng do cậu lập sao?"

Hệ thống 333 ngẩn ra, nghiến răng nghiến lợi... Đều bị tức đến chập mạch rồi.

Hắn lại gọi ra hai học sinh khác, chỉ dẫn vài điều, hít sâu một hơi chuẩn bị thử lại.

Dù trong lòng các học sinh hận hắn xúi giục bọn họ tàn sát lẫn nhau, nhưng lúc này bọn họ đều hy vọng thử nghiệm thành công. Nếu không thoát ra được, sớm muộn gì cũng chết trong trường.

Chết rồi mà còn chôn thân ở trường, nghĩ thôi cũng đủ khủng bố.

Hệ thống 333 khinh bỉ liếc Phương Sam: "Mở to mắt nhìn cho thật kỹ."

Phương Sam gật đầu, nắm tay cổ vũ cho hắn: "Cố lên, con trai ngoan."

"…!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro