Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 102. Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt

Dịch: Băng Di

Dù là hệ thống 333 hay là Ngụy Tô Thận, cả hai đều không có tuổi thơ với những câu chuyện cổ tích.

Phiên bản đơn giản hóa của chuyện nàng tiên cá mà Phương Sam kể, họ chỉ biết qua loa. Nhưng mà dù sao đó cũng là một câu chuyện đồng thoại nổi tiếng, Ngụy Tô Thận cũng từng nghe qua, nhưng vì bị nhầm lẫn với truyền thuyết về huyết mạch nhân ngư trong thế giới này, cộng thêm Phương Sam mỗi ngày ở bên tai lảm nhảm về những bộ phim tình cảm máu chó, anh tưởng rằng đối phương là đang ám chỉ chính mình, hai bên thật sự có duyên phận kiếp trước và kiếp này gì đó.

Hệ thống 333 đang nóng lòng muốn biết kết thúc câu chuyện, muốn tiếp tục mở miệng hỏi thì bất ngờ phát sinh một tiếng nổ ầm vang trong không khí.

Phương Sam giống như từ trên trời giáng xuống, phá vỡ không gian trấn áp, ánh mắt cực kỳ lạnh lẽo nhìn xuống phía dưới: "Cậu dám tổn thương anh ấy?"

Hệ thống 333 còn chưa kịp phản ứng đã bị một quyền đấm văng vào góc nhà. Thủ pháp tấn công của Phương Sam cực kỳ bạo lực, tận dụng sức mạnh va chạm từ không gian để phát động một đòn tấn công bất ngờ.

Công kích vật lý như này không đủ để làm tổn thương nghiêm trọng hệ thống 333, sau khi phục hồi tinh thần lại, hắn ta giận dữ nói: "Con mắt nào của cậu thấy tôi tổn thương hắn?"

"Còn dám cãi!" Phương Sam quát lên, ngón tay chỉ xuống đất nói: "Nhìn anh ấy bị thương thành thế kia, thật là tàn nhẫn."

Hệ thống 333, với đầu óc có lẽ cũng thiếu mất cầu chì, lại thực sự nín thở ngưng thần tìm kiếm trên mặt đất, không phát hiện bất kỳ vết máu nào.

Phương Sam lạnh lùng nói: " Lại nhìn kỹ một chút."

Lúc này hệ thống 333 mới để ý thấy có hai sợi tóc nằm cạnh đế giày của Ngụy Tô Thận.

Phương Sam tự cho mình đúng lý không chịu bỏ qua, ánh mắt hung ác: "Hai sợi tóc đen tuyền tỏa sáng, có thể nói là một tuyệt tác của thiên nhiên, vậy mà mi nhẫn tâm cắt đứt hai sợi cùng một lúc!"

Hệ thống 333 mặc dù biết hắn không nói lý lẽ, nhưng không ngờ hắn lại càn quấy đến mức này.

"Cậu vô lại như vậy, cậu... Cậu có phải là đàn ông hay không !" Hắn phẫn nộ hét lên.

Chỉ lo tập trung vào việc tăng cường sức mạnh, vốn từ vựng của hắn ta quá nghèo nàn, khiến hắn ta thất bại trong cuộc cãi vã.

Phương Sam nhếch mép cười khinh bỉ, quay sang Ngụy Tô Thận nói: "Nói cho tên ngu xuẩn này biết tôi có phải là đàn ông hay không đi."

Ngụy Tô Thận lựa chọn im miệng không nói.

Phương Sam chậc một tiếng: "Điều này ký chủ phải rõ nhất chứ?"

Ngụy Tô Thận thề với trời, nếu không phải hai người đang cùng một phe, anh đã đánh chết hệ thống này rồi.

Sự đối lập cực hạn này khiến hệ thống 333 đột nhiên cảm thấy Ngụy Tô Thận là một người vô cùng thuần khiết và thiện lương. Thậm chí, ánh mắt đầy sát khí của hắn ta khi nhìn anh cũng chuyển thành một chút thương hại.

Khanh bản giai nhân (nàng vốn là giai nhân), nhưng không may lại có một hệ thống như tặc vậy!

Phương Sam tiến lên một bước, dường như hạ quyết tâm làm lớn chuyện, định chiến đấu một trận sống còn.

Ngụy Tô Thận kéo hắn lại, lắc đầu một cái: "Giết cậu ta rồi, sẽ có kẻ khác đến."

Khách sạn mới đây vừa có một kẻ đến đòi mạng, bây giờ lại có một kẻ khác đến, giết chết cũng không có nhiều ý nghĩa.

Phương Sam giận, chỉ vào hai sợi tóc trên mặt đất: "Vậy là cứ để chuyện này qua đi sao?"

Hệ thống 333 chịu không nổi nữa, nhưng vì bận tâm đến hạt châu trong tay Ngụy Tô Thận, hắn ta không dám hành động thiếu suy nghĩ: "Đó là tự anh ta rụng xuống !"

Phương Sam muốn nói thêm gì đó, nhưng bị Ngụy Tô Thận ngăn lại, tự mình ra mặt: "Yêu cầu của phần thưởng là phải lấy mạng tôi ư?"

Hệ thống 333 lắc đầu: "Không phải, làm anh bị thương nặng cũng có thể nhận được một phần thưởng không nhỏ."

Ngụy Tô Thận lấy ra một cái lọ nhỏ từ trong túi, thả Lấp Lánh ra, rồi nói với hắn ta: "Đánh đi."

"..."

Ngụy Tô Thận: " Lấy được phần thưởng sẽ chia theo tỷ lệ 9:1, chúng tôi lấy chín phần, cậu một phần. Sau này có thể hợp tác thường xuyên."

Có Lấp Lánh ở đây, có thể chữa nội thương, dùng để đổi lấy một phần thưởng không nhỏ, không lỗ chút nào.

Hệ thống 333 lẩm bẩm: "Loại người này thật tàn nhẫn... Ngay cả bản thân mình cũng đem ra bán..."

Phương Sam đứng ở phía sau Ngụy Tô Thận, tâm trạng tụt dốc, cảm thấy mình đã thua trong cuộc thi vô liêm sỉ này.

Ngụy Tô Thận: "Thế nào?"

Hệ thống 333 liên tục lắc đầu: "Làm anh bị thương ở đây không có ý nghĩa gì."

Thân thể đối phương trong thế giới này không phải là bản thể, bị thương hay không chẳng quan trọng, trừ khi là giết chết, nếu không phần thưởng cũng không nhận được.

Ngụy Tô Thận "ồ" một tiếng, lui trở về nói với Phương Sam: "Cậu ta không còn tác dụng, ra tay đi."

"...!"

Phương Sam nhìn Ngụy Tô Thận với vẻ mặt phức tạp: "Anh đã trưởng thành rồi."

Giết chết một hệ thống không phải là nói đơn giản, Phương Sam đang suy nghĩ nên sử dụng đạo cụ nào, thì hệ thống 333 đột nhiên lên tiếng: "Muốn hợp tác với tôi không?"

Phương Sam không chút nghĩ ngợi từ chối.

Hệ thống 333 không vội, tiết lộ những gì hắn ta biết: "Nhiệm vụ bắt buộc là nhiệm vụ khó khăn nhất, ngay cả ký chủ mà tôi tìm thấy khi bước vào thế giới này cũng đã bị giết. Nếu các người muốn hoàn thành nhiệm vụ, không có sự giúp đỡ của tôi là không thể làm nên chuyện ."

Phương Sam nhìn chằm chằm vào hắn ta, chân mày dần dần nhíu lại: "Nói tiếp đi."

Hệ thống 333 khẽ thở phào nhẹ nhõm: "Nếu tôi đoán không sai, nhiệm vụ của các người không nói rõ điều kiện để rời khỏi."

Phương Sam không giấu diếm, gật đầu nói: "Chỉ nói là phải trốn thoát."

Hệ thống 333: "Bên ngoài khuôn viên trường có một lớp màng năng lượng, dựa vào sức mạnh của bản thân thì không thể xông ra được."

Ký chủ không có đầu óc mà hắn chọn đã cố thử một lần, không nghe hắn khuyên, xông ra ngoài và kết quả là trực tiếp phân hủy.

Phương Sam thầm nghĩ trong lòng, những điều Ngụy Tô Thận nói để lừa những học sinh kia lại chính xác: "Cậu muốn nuốt chửng tất cả mọi người trong sân trường, tăng sức mạnh để thoát ra ngoài."

Hệ thống 333 lạnh lùng nói: " Hoàn toàn chính xác, nếu không thì dù tôi có hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng cũng không thể ra ngoài."

Nghe xong, Phương Sam không tỏ ra bối rối, ngược lại còn cảm thấy hứng thú: "Cậu có thể bằng sức một mình xâm nhập vào vị diện nhiệm vụ trốn giết này, chắc hẳn có bản lĩnh không tồi."

Hệ thống 333 bị hắn nhìn chằm chằm cảm thấy không thoải mái, rất chắc chắn Phương Sam đang có ý định xấu, nhưng lại không thể xác định được nội tình cụ thể.

Phương Sam đi vòng quanh hắn ta hai vòng, như thể đang đánh giá một con gà trống trong chợ bán thức ăn đang chờ bị làm thịt: "Đã có một hệ thống đến gây rắc rối, tôi tưởng rằng có thể tạo hiệu ứng giết gà dọa khỉ, nhưng tiếc là..."

Người vì tiền mà chết, câu nói này áp dụng thực tiễn cho hệ thống còn càng thêm điên cuồng.

Phương Sam: "Vì vậy, tôi quyết định đổi chiến lược, lấy đức phục người."

Hệ thống 333 trợn to mắt: "Đức?"

Phương Sam gật đầu: "Không giết cậu, chỉ hút cạn sức mạnh của cậu, lấy đi bảo bối của cậu, để cậu mãi mãi quanh quẩn trong thế giới này."

Hệ thống 333 thét chói tai: "Cậu  không thể làm thế với tôi! Nếu tổng bộ biết..."

"Đừng quên ai là kẻ khiêu khích trước, mưu toan lấy mạng ký chủ của tôi."

Hệ thống 333: "Tôi còn chưa kịp làm gì mà!"

Hắn ta đã đề phòng từ trước, từ lúc bắt đầu đã không tự ra tay mà là xúi giục kẻ khác đi làm, để nhóm người này tự tàn sát lẫn nhau.

Phương Sam nhặt lên hai sợi tóc bị gió thổi vào góc phòng, nghĩa chánh ngôn từ nói: "Đây chính là bằng chứng."

"Cậu %...&"

Phương Sam chỉ có thể nhìn thấy khẩu hình miệng của hắn ta, thầm nghĩ chắc chắn câu mắng đó đủ bẩn, đến mức trình tự còn không cho phép phát ra.

Hắn cố ý chậm lại tiến độ, tiếp cận dần dần, từng bước làm tan rã phòng tuyến tâm lý của đối phương.

Ban đầu hệ thống 333 quyết tâm cá chết lưới rách, nhưng sau khi bị lăn qua lăn lại như thế, hắn đột nhiên cảm thấy lo lắng thêm vài phần: "Giết tôi rồi, cậu cũng không thoát ra được."

Phương Sam phá vỡ tia hy vọng cuối cùng của hắn ta: "Mượn lực đẩy lực."

Ngay khoảnh khắc phá tan sức mạnh của hệ thống 333, tận dụng năng lượng phân tán va chạm với lớp màng ngoài, hắn mang theo ký chủ xông ra ngoài là tốt rồi.

Khi hai người đối mặt một khắc, Phương Sam dùng giọng điệu ác liệt hỏi: "Còn gì muốn nói không..."

Lời còn chưa dứt, chỉ nghe một tiếng "bịch", hệ thống 333 vậy mà trực tiếp quỳ xuống ôm lấy bắp đùi của hắn: "Hảo hán tha mạng!"

Thân thể Phương Sam run lên, tay cứng đờ dừng tại giữa không trung, sau cùng đột nhiên sinh ra một cảm giác muốn thở dài.

Phương Tinh Hải là một người làm đại sự, năng lực cầu sinh rất mạnh, vì mạng sống không tiếc nhận giặc làm con. Chỉ mới đây không lâu, nhìn thấy nữ sinh Trần Lệ Lệ vốn văn tĩnh, điềm đạm lại bỏ bọn họ chạy trốn như gió, giờ đây hệ thống 333 lại vì mạng sống sẵn sàng từ bỏ lòng tự trọng.

Chẳng lẽ trong thời đại này, muốn làm nên việc lớn, trước tiên phải học cách không biết xấu hổ?

Phương Sam đang suy tư, còn hệ thống 333 lại cho rằng hắn đã mềm lòng, mở miệng gọi "hảo hán", ngậm miệng dùng mắt gọi đại ca, cầu sinh thật nhộn nhịp.

Hệ thống 333: "Chúng ta liên thủ lao ra khỏi khuôn viên trường, cậu cũng có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, chẳng phải đôi bên cùng có lợi sao?"

Hắn không sợ chết, nhưng sợ bị mắc kẹt mãi mãi trong một vị diện, theo lý thuyết bị hút cạn sức mạnh hắn sẽ không sống sót nổi, nói không chừng đối phương thật sự có thủ đoạn như vậy, chọc giận Phương Sam thì xui xẻo chỉ là mình.

Nghĩ đến đây, hắn ta càng hối hận vì đã tham chút phần thưởng mà nhận nhiệm vụ phải chết như thế.

Phương Sam và Ngụy Tô Thận liếc nhau, biến sắc mặt nhanh hơn lật sách, cười đến mức ôn hoà: "Hệ thống trước bị giết vì không có chút giá trị nào, nếu cậu biết ai đã phát lệnh treo giải thưởng, cậu có thể được tha mạng."

Lời này vừa nói ra, gương mặt hệ thống 333 liền xị xuống. Giao dịch trên chợ đen, hắn làm sao biết ai đứng sau màn.

"Dù tôi không biết là ai, nhưng có thể suy đoán một chút." Hắn ta liếc nhìn sắc mặt của Phương Sam, thấy hắn chưa có ý định lập tức lấy tính mệnh của mình, liền tiếp tục nói: "Đối phương đưa ra phần thưởng rất cao, chỉ nhắm vào ký chủ của cậu mà không phải cậu, điều này đã đủ để nói lên vấn đề."

Phương Sam tiếp tục theo lời của hắn: "Bởi vì quá yêu tôi nên không nỡ tổn thương, trong nỗi đau của yêu và không thể có được, trở nên biến thái?"

"..." Mạng nhỏ bị bắt bí ở trong tay người khác, hệ thống 333 không dám công khai nhổ nước bọt, thận trọng đáp: "Cũng có thể còn một khả năng khác, chẳng hạn như muốn khiến cậu thất bại trong việc dẫn dắt ký chủ, mất quyền lợi đổi đạo cụ cuối năm."

Phương Sam ngẩn người: "Chỉ có vậy thôi sao?"

Hệ thống 333 trầm giọng nói: "Tôi nghe nói lần này có một món hàng đấu giá đặc biệt."

Phương Sam cho rằng điều đó không thực tế, bán đấu giá thì ai cũng có có tư cách cạnh tranh, tại sao lại chỉ ghim mình hắn?

Hệ thống 333 dường như nhận ra sự nghi ngờ của hắn, mở miệng nói: "Có thể ngoài cậu ra không ai muốn mua."

Càng nói càng thấy có khả năng, một cái hệ thống tử tế sao lại có nhiều đạo cụ đáng ghét như vậy.

Phương Sam liếc mắt nhìn hắn, vẻ mặt nghiêm túc nói: "Tôi vẫn cảm thấy có một loại khả năng lớn hơn nữa, là vì yêu sinh hận."

"Cái gì là món đồ đấu giá đặc biệt?" Người hỏi là Ngụy Tô Thận, dùng ánh mắt ngầm ám chỉ hệ thống 333 không cần bận tâm đến sự tự luyến của Phương Sam.

"Đừng làm khó tôi nữa," hệ thống 333 cười khổ đáp: "Tất cả chỉ là suy đoán."

Thấy rằng không thể hỏi thêm được thông tin gì hữu ích, Ngụy Tô Thận nhìn về phía Phương Sam... giết hay tha?

Phương Sam đặt tay dưới cằm, rơi vào trầm tư, một lát sau mới nói: "Năm nay tôi không may mắn, đi qua mấy thế giới chỉ mang về được cổ trùng và khôi lỗi thuật, vị diện lần này lại tay không mà về thì coi như uổng phí chuyến đi."

Câu nói này rõ ràng là nói cho hệ thống 333 nghe, một dị năng giả không gian, nơi nào có bảo vật hắn ta không thể không biết.

Hệ thống 333 vắt hết óc suy nghĩ, bảo vật không ít, nhưng quan trọng là chưa phát hiện ra thứ có thể mang ra khỏi vị diện này. Dưới tình huống không cam lòng chịu chết, hắn trịnh trọng nói: "Tôi thì sao?"

Phương Sam sững sờ.

Hệ thống 333 nhìn hắn một chút trước, tiện đà liếc mắt sang Ngụy Tô Thận: "Tôi thấy hai người cực kỳ xứng đôi, cùng giới nhưng khác loài, tương lai chắc chắn không có con nối dòng. Chỉ cần hôm nay cậu tha cho tôi, sau này tôi sẽ coi hai người như cha mẹ mà phụng dưỡng..."

Chưa kịp nói hết câu, hắn ta đã bị đá ngã lăn xuống đất, bị dẫm lên mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro