Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Chuyện tình cầu thang=)


Đi tới cầu thang , Long giở trò trêu chọc Nhiên khi cô đang đi phía sau.

" Ái! Đằng sau lưng m có cái gì kìa."

" Á,  c- cái gì?"

Cô quay đầu lại thì Long bỏ chạy lên lầu.

" Bị lừa rồi, haha." - Anh vừa đi vừa nhìn lại.

" C-chờ với."

Nhiên chạy nhanh theo , vẻ mặt bực tức pha  thêm chút hoảng sợ : RẦM.

Cô không cẩn thận vấp chân vào nhau mà ngã , cú ngã rất mạnh làm Nhiên không thể đứng dậy nổi. Đầu cô đập vào bậc thang , chân thì va mạnh vào lan can.

Long hoảng hốt , anh chạy xuống lầu rồi vội vàng đỡ cô dậy , chiếc thùng rác tội nghiệp cũng bị vứt sang một bên.

" Có sao không?"

" Nhiên , này Nhiên."

Nhiên mở mắt dậy , đôi mắt đỏ ngầu ngấn lệ mà nhìn Long.

" Đồ ngốc , tại mày , tất cả là tại mày , đau quá."

" Thôi t xin lỗi , xin lỗi."

Anh vừa dỗ vừa vỗ vào lưng cô , kiểm tra xem có bị trầy xước ở đâu không.

Nhưng chiêu này không có tác dụng với Nhiên , càng dỗ cô càng khóc to hơn.

" Hức hức , đau quá , tên ngốc , đáng chết."

TRÊN LỚP.

" Tụi bây nghe tiếng gì không?" - Khoa lên tiếng hỏi.

" Nghe , tiếng khóc đó , tao nghe nãy giờ rồi." - Thành cẩn thận nói , ánh mắt hướng ra ngoài.

" Êy , trường mình trước đó bị đồn là xây trên bệnh viện tâm thần đó." - Linh run rẩy nép vào góc tường

" Nó là linh hồn ai oán của các bệnh nhân đóoo." - Thành hù doạ với vẻ mặt đáng sợ.

Bọn con gái thi nhau chửi anh , Thành cũng bất lực mà cười khổ.

" Êy , nãy giờ không để ý , thằng Long với Nhiên đi đổ rác lâu vãi." - Thành bỗng cất tiếng nói.

" H- hay hai người đó bị ma bắt rồi." - Nhi hoảng sợ , không phải là vì Nhiên , mà là vì Lòng

Tiếng khóc ngày một rõ hơn , Thành quyết định dẫn đám con trai đi trước , con gái theo sau. Long và Nhiên đang ở tầng 2 , nhóm của Thành thì đang ở cầu thang tầng 3.

" Thôi đừng khóc nữa , để t cõng về lớp."

Long ngồi xuống , nhẹ nhàng dìu cô vòng tay lên vai mình rồi đứng dậy.

Nhiên khá nhẹ nên cõng khá dễ dàng , nhưng cô nàng đâu có dễ tha cho anh. Cô ở trên lưng vừa lấy tay đập vào lưng anh vừa chửi.

" Tên đáng ghét , tên xấu xa ngu ngốc , tất cả là tại ngươi , hic."

" Thôi được rồi , tại tao , đừng khóc nữa , tao cõng qua phòng y tế."

Thành ở đằng này đã nghe hết cuộc trò chuyện đầy sướt mướt của hai người , chỉ muốn cười sống cười chết ngay tại chỗ. Thằng bạn cậu hùng hổ , dữ dằn đến đâu thì cũng phải có lúc thua hàng trước chân gái thôi.

" Thành nghe gì không? Tụi tui đứng mỏi chân quá nè." - Linh cau có phàn nàn , cô vừa nhắn tin vừa cầm cây quạt trên tay.

" Đúng rồi đó , Huyền đang mệt kìa , về lẹ đi." - Nhi vừa nói vừa cười trêu chọc Huyền.

" Hớ , ai mệt cơ? Tớ không mệt nhé." - Huyền không chịu thua bĩu môi nói.

" Được rồi , chúng ta về nào , cũng đã trễ rồi."

" Ủa , chứ mày không đi xem nó là gì à?" - Thông lên tiếng thắc mắc

" Không cần , chỉ là  tiếng chuột kêu thôi."

" Áa , có chuột hả." - Linh nhảy cẫng lên , ôm lấy Huyền đang đứng bên cạnh.

" Không cần phải sợ , nó đi rồi." - Thành đi vào lại trong lớp.

" À , Huyền có xe không , tui chở về cho."

" À , tui về chung với Nhi á." - Huyền cười mỉm.

" Vậy thôi , giờ về nào , cũng quá trễ rồi." - Thành nhìn chiếc đồng hồ trên tay , cũng đã 9:18 , anh vào trong lớp , xách ba lô đi về.

" Thông với Khoa ra đây với tao tý."

Thông , Khoa vội vào lớp lấy cặp rồi đi ra.

" Chuyện gì?"

" Ừ ,nãy mày thấy gì mà đi luôn vậy , rõ là tiếng khóc chứ có phải tiếng chuột đâu nhờ." - Thông vừa đi vừa quay sang nói với Thành.

" Ừ, là tiếng khóc."

" Hả , v-vậy nó là c-của ai?" - Khoa đứng yên , gương mặt hoảng sợ nhìn qua Thành.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #16#hocduong