10
" việc thảm hại nhất trên đời này mày có biết là gì không? "
" cái mẹ... "
" mày phải biết và phải hiểu rằng, bạo lực chỉ có thể giải quyết bằng bạo lực. càng không phải mày châm lửa câu chuyện nhưng chỉ việc gẩy tay là người ta sẽ dọn gọn gàng sạch sẽ cho mày, trên đời làm đéo có chuyện tốt như thế "
" m-mày đang tự nói chính mình sao hự jeon jung k...k..ook "
" ồ, đừng nói vậy chứ tao sẽ buồn lắm đấy, chó con à "
jeon jungkook cao cao tại thượng nhấc bàn chân đạp thẳng lên đầu người kia không thương tiếc. càng nói càng xoáy sâu mặt người nọ xuống nền đất đá.
người nọ đau đớn cầu xin jungkook hãy nhấc chân hắn ra, tay hoảng loạn bấu víu ống quần một cách thảm hại.
thấy vậy càng làm cho hắn chướng mắt hơn, chẳng kiêng nể cái mẹ gì cả mà sút thật mạnh vào mặt cũng như bụng hay ngực ngừoi nọ.
người nọ càng co quắp thu người thì lực của hắn lại càng mạnh, lại càng kích thích dây thần kinh của hắn hơn.
mãi cho đến tận lúc người nọ hai tay run rẩy ôm chặt lấy đầu mình mà cuộn tròn người lại như một con tôm, thật thì không thể tìm thấy sự lành lặn trên cơ thể người nọ.
khắp nơi không máu thì là vết thương đang rách toạc, không chết thì cũng phải nói cái mạng người này lớn.
" nhưng mày biết vì sao tao vẫn nhởn nhơ như này không? vì tao tự biết dọn rác do chính bản thân tao tạo ra, vẫn đủ nhận thức để nhân biết vấn đề tao đang gặp phải là cái mẹ gì "
" c-hứ hức k-hôn...g ph-ải mày...cậy gia thế-nhà mày sao... aaaa "
" đúng, mày nói không sai. quả thật phải có chỗ dựa bền vững như thế tao mới càng tự tin. cộng tất cả những điều trên, tao lại càng đéo biết kiêng nể một ai. tao vừa có tiền vừa có quyền lại vừa có cả năng lực thì mày nói xem là người ta phải sợ thằng jeon jungkook này hay thằng điên này mới là người phải sợ đây hửm? "
" mẹ n-nó hức "
" thực tế lên, mày có năng lực có tố chất nhưng mày lại không có lực lượng hậu hĩnh phía sau thì mày vẫn chỉ là số không trong mắt người đời thôi chó con ạ "
" thằng chó jeon jungkook AAA tao giết mày, nhất định tao sẽ giết mày "
" đéo có thằng điên nào luôn nâng niu yêu thương một con chó chỉ biết phản chủ. chỉ cần mày mở miệng ngoặm một lần thôi,những việc tốt đẹp nhất mày đã từng làm cho họ cũng rơi vào dĩ vãng hết. đến lúc đấy người ta luôn luôn chỉ nhớ tới mày, là một con chó cắn chủ "
" con mẹ nó nếu tao không giết được mày thì tao sẽ để pháp luật trừng trị mày thằng bệnh này "
nghe được câu chuyện cười, jeon jungkook không thể nào không cười khanh khách. ngỡ rằng nó thật sự mang yếu tố hài hước đến hắn.
người nọ thấy hắn cười thì chỉ thấy rằng hắn như một tên điên bệnh hoạn thật sự.
" mày làm tao buồn cười thật đấy thằng chó rách chết tiệt này. thôi thì kĩ năng sống ngoài xã hội của mày còn kém, va chạm chưa đủ sâu nên tao sẽ đặc cách để giảng đạo cho mày hiểu "
hắn đứng dậy đi về phía chiếc ghế da đắt tiền hoàn toàn đối lập với căn phòng tối tăm ẩm ướt lúc nào cũng chỉ có mùi máu hiện hữu.
đưa điếu thuốc lên miệng, rít một hơi thật sâu nhìn người đang gục trên đất thở hổn hển.
càng thấy người khác đau khổ dằn vặt, hắn lại càng thấy vui.
" sống trong cái cuộc đời rách nát này, làm cái đéo có chuyện luật pháp luôn luôn đứng về phía mày kể cả mày có là người bị hại đi chăng nữa. người có tiền, có quyền, có tiếng nói, có chỗ đứng và có địa vị mới chính là thẩm phán đưa ra kết quả cuối cùng. còn đâu tất cả chỉ là phù du, chỉ là bề nổi của tảng băng chìm. là cách cuộc đời này vận hành đấy "
nghe được câu nói của jungkook, càng khiến người nọ phát điên lên được. gắng gượng đứng dậy nhưng mới được một chút lại ngã xuống, chiếc chân đã bị jungkook đánh gãy từ bao giờ lệch sang hẳn một bên.
trên đầu từng giọt máu vẫn đang chạy xuống ngày càng nhiều, tựa như vết thương càng về sau càng trầm trọng hơn. nhìn chẳng khác nào đám thây ma ăn thịt người trên nền tảng game.
" sau ngày hôm nay mày lại có thêm bài học sâu sắc, đã đủ hiểu và đủ nhận thức để sống trong cái cuộc đời này chưa? đừng vì bản thân mà làm liên luỵ tới người khác. shhh chỉ cần cái búng tay của tao thôi - luật pháp hay công lý cũng chả là cái vẹo gì đâu, lòng người gì ở đây? có giúp cho cuộc đời chúng nó đủ ấm no không? "
" tao vốn không định làm gì mày, vốn đã tính sống ẩn dật về sau. ấy vậy mày lại động chạm, khiêu khích vảy ngược của tao. mày tự tay chôn cất chính bản thân mình, là chê sống đã đủ hiểu biết về đời đúng chứ? hay thấy sống như vậy là đã đủ cho một kiếp người? "
jeon jungkook khép mình lại có phải đã khiến nhiều người quên đi mất rồi phải không? jeon jungkook này mới chính là luật! động đến hắn thì ngay cả việc chết đi cũng không thể xóa rửa hết được tội!
———
" tại sao mày có thể ngồi được lên vị trí này được thế min yoongi? kĩ năng sống của một người cầm đầu là như thế này sao? "
" ... "
" này, trên đời này cái đéo gì cũng có thể xảy ra hết. là một người cầm đầu cái quản cả cái thành phố thì mày lại càng phải hiểu rằng không phải bất kì bố con thằng nào cũng là anh em tốt của mày hết cơ mà? "
" kim taehyung, tao hiểu cũng như đủ nhận thức để biết vị trí của mình hay cả những việc đã và đang làm của bản thân tao ra sao. thế cho nên đừng có trèo lên đầu lên cổ tao mà phán! mày thì biết cái đéo gì về tao và cả cuộc đời tao chứ "
càng về phía xong tông giọng của min yoongi càng trầm xuống.
min yoongi cũng từng tinh ý nhận ra chỗ hở, cũng từng đem những chứng cứ ra đối chứng thẳng thừng với nhau. nhưng chưa kịp lôi người kia ra vạch trần thì hết lần này đến lần khác người nọ đều cứu cậu khỏi mớ hỗn độn hay cách khác cứu cậu khỏi cái chết cận kề của những nhát dao và mũi súng.
vì lẽ đó cậu đã không mảy may mà nghĩ đến chỉ vì sự sai sót của mình mà dẫn đến sự việc đau đầu như này...
" địt mẹ nếu mày biết thì tao đã đéo phải người nói ra rồi. mày vẫn nghĩ là mày đủ thông minh đủ bình tĩnh để giải quyết vấn đề đấy à?
" đủ hay không thì con mẹ nó cũng chỉ tao biết? mày đang cáu bẩn cái đéo gì về tao? "
" việc gì tao phải cáu nhặng bởi câu chuyện xoay xung quanh cuộc sống của mày? chỉ thấy mày quá ngu ngốc khi tin vào mấy cái thứ tình cảm anh em đó của mày, chính vì mày như thế nên mới để bản thân hết lần này đến lần khác rơi vào tay tử thần "
" tin ở đâu cho là mày không nói láo? à phải rồi càng phải nói cho mày rõ này, không phải tao hết lần này đến lần khác sơ xuất rơi vào tay tử thần. mà là chính bản thân tao, cố tình rơi vào tay tử thần. tao chơi đùa với chính chúng nó, chứ không phải nó được phép chơi đùa tao!! hiểu chứ? "
" min yoongi m-mày... "
kim taehyung lúc này đứng hình ngờ nghệch không thể ngờ min yoongi lại là người bạo dạn như thế. cậu ta đúng điên rồi khi tự đặt cược chính mạng sống của mình lên bán cờ này...
" biết rồi thì tem tém cái miệng lại, đây không phải là lúc mày bới móc câu chuyện ra để khiêu khích tao. những việc từ trước đến nay tao làm chưa bao giờ là thừa thãi, tao lại càng không phải loại người ngu ngốc nhu nhược luôn đặt những thứ tình cảm khác lên trước bản thân! bản thân tao phải là nhất, rồi mới được phép đến người khác!!? "
min yoongi quả thật rất biết cách gây bất ngờ cho người khác. sao hắn lại không biết điều đó nhỉ?
" được, hay lắm. vậy mày đoán xem từ đâu mà tao có thông tin này? chả lẽ trong giới lại không có lấy nổi một ai biết kẻ muốn giết mày sao? người muốn giết mày thì nhiều vô kể, cũng như những người muốn giết tao thôi "
" là cùng một người? "
" bingo "
27.02.2024
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro