Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

21. Kế hoạch lại thay đổi.

"Unnie, kế hoạch lại thay đổi rồi."

"Chị biết. Mới vừa sáng nay."

"Hiazzz.... Hai đứa nhỏ chắc hẳn sẽ buồn lắm."

Jennie thở dài không biết là lần thứ mấy trong ngày. Jisoo đặt ly nước đang uống dở xuống bàn, tay nhẹ nhàng xoa vai em an ủi.

"Không sao đâu mà, tụi nhỏ buồn một chút rồi cũng thôi. Có phải lần đầu tiên đâu, em đừng lo."

"Đành là vậy, nhưng cứ đà này, sẽ dễ nản lòng lắm. Nếu không debut làm ca sĩ, một đứa sẽ làm nhiếp ảnh gia, một đứa sẽ làm luật sư, tương lai rộng mở. Đâu như hiện tại, cái gì cũng không thể xác định."

"Còn em? Nếu không debut làm ca sĩ, em sẽ làm gì?"

"Làm gì? Hẳn là vẫn sẽ hoạt động nghệ thuật? Nhưng mảng nào thì em chưa nghĩ tới."

"Ừ. Còn chị, chị sẽ học diễn xuất, rồi làm diễn viên."

Jennie nhìn vào ánh mắt chị, trong đó, lấp lánh ánh sáng hy vọng và sự tự tin. Jennie chớp chớp mắt, giọng nàng nhẹ bẫng.

"Vậy sao Soo lại tham gia tuyển chọn làm ca sĩ nhóm nhạc?"

"Chị chỉ là muốn thử sức mình một chút, đậu thì tốt, không đậu cũng không sao. Nhưng may mắn là đậu, như vậy mới có cơ hội gặp mấy đứa, được trở thành một phần của nhóm mình. Không phải rất tuyệt sao?"

Jennie gật đầu, nhưng rồi lại lắc đầu.

"Cũng không biết debut lúc nào nữa này...."

"Lại đây với unnie nào."

Jisoo ôm vai em, xoa nhè nhẹ. Chị cũng có phần khó chịu, nhưng không thể hiện ra mặt. Đã là một nhóm, thì ít nhất phải có một người mạnh mẽ, một bờ vai vững chắc cho những thành viên còn lại.

Chị lớn nhất.

Không phải chị thì sẽ không là ai cả.

"Nếu không được debut nhóm thiệt thì sao đây unnie? Em... em không muốn debut làm ca sĩ solo đâu..."

"Rồi lúc đó, nhỡ đâu Lisa bỏ về Thái Lan, Rosie thì về Úc, em sẽ nhớ hai đứa lắm..."

"Jen..."

"Unnieeeeee!"

"Tụi em về rồi nèeeeee!"

Jennie nghe giọng hai đứa em mình, nhanh chóng tách ra khỏi người chị lớn, ngồi ngay ngắn trở lại, hít hít mũi, cố gắng nở một nụ cười thật tươi chào đón.

Jisoo nhận lấy túi đồ mà Chaeyoung đưa cho, vuốt ve đầu nhóc em đang sà vào lòng mình, hỏi han.

"Đi chơi có vui không?"

"Vui lắm unnie! Unnie mở ra xem xem, nãy tụi em đi ngang qua tiệm dimsum mới mở ở Myeongdong, thấy ngon nên mua về cho hai người đó."

"Vậy là tụi chị có lộc ăn quá rồi."

"Mau ăn, mau ăn."

Chaeyoung thoát ra khỏi vòng tay của chị lớn, luôn miệng hối thúc hai chị mở ra ăn, còn mình thì ngồi bên cạnh thèm thuồng dòm ngó.

Lalisa đáng ghét! Lalisa khó ưa!

Nàng vẫn chưa ăn được bao nhiêu, vậy mà cậu ta đã lôi kéo nàng về, còn dám nói cái gì mà nàng ăn nhiều, ăn không ngừng nghỉ, bụng bự bự phình phình.

Tức quá trời tức, nên ăn xong miếng cuối cùng trong dĩa rồi thì nàng cũng không thèm ăn tiếp nữa luôn!

Nàng quyết định mua về cho hai chị, tất nhiên là mua nhiều một chút.

Hehe, hai chị thấy nhiều sẽ bảo nàng ăn cùng.

Là Chaeyoung 'miễn cưỡng' ăn cho hai chị vui thôi đó nha. Chứ người ta không có tham ăn rồi ăn đến bụng bự bự phình phình đâu!~~~~

Lisa liếc nhìn người đang trôi dạt suy nghĩ vào đống đồ ăn trên bàn. Môi cô giật giật tính nói gì đó, nhưng rồi cũng thôi, mặc kệ nàng, chỉ xoay sang nói với hai chị.

"Em đi tắm đây."

"Ừ. Đi đi."

Jisoo phẩy tay tiễn nhỏ em đi tắm, trong khi bản thân không thể ngẩng nổi đầu lên từ hộp dimsum.

"Đợi tớ với.~~"

"Rosie đi đâu vậy, chưa ăn được bao nhiêu mà?"

"Còn nhiều lắm, tụi chị không ăn hết đâu."

"Này!"

"Em no rồi.~~"

Nói rồi nàng chạy ù theo người đang xách ba lô đi chậm rãi phía trước, nắm lấy cánh tay Lisa, bám víu theo người ta đi vào phòng. Nàng lúc lắc cái đầu nhỏ, dụi dụi vào vai Lisa.

"Tớ ăn thêm có một cái à, vậy mà cũng xụ mặt nữa. Khó tính giống bà cụ non!"

"Đi đi, ăn tiếp đi. Một lát no quá đau bụng đừng kêu tớ xoa cho."

"Chaeyoung không ăn nữa, Chaeyoung cũng đi tắm nè."

"Đi lấy đồ đi."

"Cậu vào xả nước nóng trước đi."

"Có khi nào cậu là người xả nước nóng trước không mà sai với bảo?"

"Đi đi, đi đi, nói nhiều quá à."

"Hừ. Tớ không mặc đồ màu hồng đâu đấy, lấy màu vàng cho tớ."

"Màu xanh nha, tớ mặc màu hồng."

Chaeyoung thích cả hai màu. Nàng mặc màu hồng rồi, nhưng cũng muốn Lisa mặc màu xanh - màu còn lại mà nàng thích nữa.

"Ừm, cũng được."

....

Chaeyoung mặc bộ đồ ngủ màu hồng đúng sở thích của mình, vui vẻ tung tăng bước chân sáo ra ngoài, quẹo qua phòng bếp, mở tủ lạnh lấy bình nước ướp lạnh ra. Tự rót cho mình một ly nước, sau đó chu môi nghĩ ngợi, rồi rót thêm một ly nữa đem ra ngoài phòng khách.

"Nè, uống nước."

"Cảm ơn cậu."

"Chaeyoung ngồi xuống đây, chị thông báo cho hai đứa cái này."

"Gì dợ, gì mà nghiêm túc quá dợ???"

Lisa thấy Chaeyoung lóng ngóng đứng ở bên cạnh ghế, phân vân giữa việc ngồi thành ghế sofa nhỏ tý hay là ngồi dưới sàn nhà lạnh lẽo, cô cũng dành một phút rảnh rang ra để cùng nàng nghĩ ngợi.

Sau đó hai mắt Lisa sáng bừng lên, vui vẻ kéo nàng ngồi lên đùi của mình.

Nhanh gọn lẹ, khỏi suy nghĩ.

Ôi, con của mẹ Chitthip thông minh quá!

Chaeyoung cứng ngắc người một lát, mặt đỏ lên đáng nghi, rồi rất nhanh thả lỏng người, thoải mái tựa lưng vào lồng ngực người phía sau. Không dấu vết cầm ly nước lên che khuất mặt, hớp lấy một ngụm nước nhỏ, nàng trưng ra khuôn mặt nghiêm túc lắng nghe chị nhỏ nói chuyện.

"Ừm. Ngày debut đã định trước đó của chúng ta..."

"Ngày 23/05 hí hí, em nhớ rõ ràng. Còn chưa tới một tháng nữa. Hồi hộp quá trời luôn á unnie!"

Nhắc đến ngày debut của nhóm, Chaeyoung chồm về phía Jennie mà liếng thoắn không ngừng, nàng cười đến híp cả hai mắt lại, còn đung đưa cả chân cả tay, đến nỗi mất trớn mà xém chút nữa thì ngã đập mặt xuống sàn.

"Ối!!"

Lisa trợn trắng mắt, nhanh tay chụp lại tay của nàng, tay còn lại thì vòng qua eo nàng ôm siết lấy.

"Ngồi cho vững chứ. Dưới sàn lạnh lắm, té ra đó thì lại than."

"Ai... ai than đâu..."

"Cậu chắc chắn sẽ."

"Tớ chọc lét cậu bây giờ, tin không?"

"Không."

"Rồi, đừng giỡn nữa, nghe Jennie nói tiếp đi."

Jisoo nhìn hai đứa em rồi lại nhìn sang Jennie, ra hiệu cho em nói hết ý còn đang dang dở. Jennie hít một hơi thật sâu.

"Ngày debut của chúng ta không còn là ngày 23/05 nữa, anh quản lý nói sẽ thông báo lại sau, ngay khi có quyết định mới."

"Sao ạ?!?!?"

"Tại sao?!?!?!?"

Hai em út ngạc nhiên bật thốt lên, nhìn nhau sau đó đồng loạt xoay đầu nhìn hai chị.

Không phải đã có ngày debut chính thức rồi, sao giờ lại thông báo dời?

"Chị cũng không rõ lắm. Nghe nói là Chủ tịch cần cân nhắc một số vấn đề, nên là..."

"Lại cân nhắc? Lần này là muốn loại ai? Em? Chị? Hay là giải tán luôn?"

"Lisa à..."

"Bình tĩnh nào Lisa. Không phải loại ai cả, cả bốn chúng ta sẽ cùng debut mà."

"Đúng đó, cậu đừng kích động."

"Cậu có ngây thơ quá không? Đây đã là lần thứ ba rồi đấy, cậu thực tập bao nhiêu năm, các chị, tớ, cộng lại nữa là bao nhiêu năm. Vất vả lắm mới xác định được ngày debut, giờ đùng một cái lại bảo dời? Lần trước dời là hai năm, lần này chắc ba năm, nhỉ?"

Lisa lớn tiếng hỏi. Nhưng thật ra là do bản thân cô lo sợ, lồng ngực cũng cảm nhận được sự khó chịu đang lan tràn. Đưa mắt đảo quanh, thấy tâm trạng của mọi người cũng không khá khẩm hơn gì mình, Lisa mấp máy môi, sau đó lại im lặng không nói gì nữa. Tự mình bực bội với chính mình.

"Li..."

Chaeyoung muốn trả lời lại, nhưng nàng cũng chẳng biết phải nói như thế nào.

Bởi lẽ, Lisa nói đúng.

Điều Lisa sợ, nàng cũng sợ.

Kiếp idol thì có bao nhiêu cái hai, ba năm để mà đợi chứ. Nàng đã làm thực tập sinh hơn ba năm rồi, các chị và Lisa thì còn sớm hơn nàng tận một đến hai năm nữa cơ. Hiện tại nàng mới mười bảy, mười tám. Nhưng hai chị đã mười tám, mười chín rồi. Vài năm nữa đã hơn hai mươi. Mà độ tuổi đó, trong giới debut đã được xem là khá muộn.

Rồi chưa chắc khi ra mắt, nhóm sẽ nhanh chóng bật lên và đứng vững gót chân trong môi trường khắc nghiệt này. Nếu may mắn thì một phát ăn ngay. Còn nếu nằm trong số không may mắn, thì...

Với lại, còn một việc Chaeyoung vẫn chưa thể xác định được, nàng chỉ mới phát hiện gần đây thôi. Vẫn đang cân nhắc và tìm hiểu sâu hơn.

Nhưng ngộ nhỡ việc debut làm ca sĩ thất bại, phần lớn khả năng là nàng sẽ đóng gói bản thân trở về Úc, học tiếp lên cao để theo đuổi nghề luật sư truyền thống của gia đình. Có thể sẽ không quay lại Hàn Quốc, nếu không phải là dịp đặc biệt nào đó.

Và đến Thái Lan lại càng không thể nào.

Vậy thì Chaeyoung mãi mãi sẽ không thể nào biết được đáp án.

Nàng cắn cắn môi, kéo lấy hai cánh tay đang để hờ xung quanh vòng eo của mình, siết chặt lấy. Cảm nhận hơi ấm từ phía sau, mới khiến nàng thoáng yên tâm hơn được ít nhiều. Sau đó hai mắt trông mong nhìn hai chị, chờ xem còn điều gì đó sót lại mà hai chị chưa nói không, nàng cũng cần một cọng rơm để bấu víu vào, trước khi bản thân nản lòng mà từ bỏ ước mơ của chính mình.

"Chị không thể chắc chắn điều gì cả, Chaeyoung à."

Jennie lắc nhẹ đầu, nhưng trông thấy ánh mắt đầy thất vọng của bé em, ngọn lửa bức xúc của chị bỗng dưng bùng lên mạnh mẽ hơn bao giờ hết.

"Ngày mai chị và Jisoo unnie sẽ lên công ty, gặp trực tiếp Chủ tịch. Đã hoãn thì phải nói rõ lí do như những lần trước. Lần này quá mập mờ nước đôi. Chị cũng không muốn cứ ngồi một chỗ đoán mò rồi khó chịu như thế này nữa."

Lisa sau khi bình tĩnh trở lại, vẫn luôn gác một bên má vào lưng Chaeyoung, không buồn hó hé nửa lời, mặc cho người phía trước lôi kéo tay chân của mình như thế nào cũng chả thèm phản ứng. Lúc này, nghe Jennie nói sẽ đến gặp Chủ tịch hỏi cho ra lẽ, dù vẫn còn hơi bực dọc, nhưng không muốn chị gái đi một mình, cô ló đầu ra, nói với chị.

"Cùng đi."

"Em nữa."

"Ừ, bốn người cùng đi."

~~~~~

Đã beta
2023.03.01
K.L

~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro