Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🪷Chương 07🪷

Con ma tên là 'Chayot', ở kiếp trước là anh em ruột của Pharan.

Những ký ức của Pharan chợt ùa về nhưng một cách nửa vời.

Chayot nghe được lời chào hỏi, và cảm nhận được người đàn ông ở trước mặt đang nhớ lại những ký ức cách đây rất lâu. Đôi mắt sắc bén sâu thẳm của người đàn ông, anh ta giống như một con thú đang nhìn chằm chằm vào con mồi của nó. Không khí ma thuật lan rộng khắp khu vực giống như ngọn lửa từ địa ngục như thể đốt cháy được cả linh hồn.

Đôi mắt người đàn ông vẫn mở to, sợ rằng bản thân sẽ bị tiêu diệt nên anh ta lập tức ẩn náu vào không gian riêng của mình.

Pharan để Chayot rời đi, dẫu anh có rất nhiều nghi vấn về người đã từng là em trai của mình. Nhưng để hai đứa trẻ đứng chờ đợi dưới sương như thế này thì sẽ không hay chút nào.

Bóng dáng cao lớn rời khỏi cơ thể của chàng trai trẻ đã nhắm mắt được một lúc lâu và nhìn cậu học trò đang đứng đối diện với một nụ cười khô khan trước khi quay người bước trở lại nhà.

"Khem, linh hồn đã ra khỏi người mày chưa?" Jet vừa nói vừa vỗ nhẹ vào vai Khem, Khem quay lại nhìn bạn mình rồi mím môi như sắp khóc. Thầy đáng sợ hơn Khem tưởng tượng rất nhiều.

"Jet, mình muốn về nhà."

"Tao gõ cho phát đó, đi mau lên!"

Đi lên cầu thang lên tầng hai, thầy Pharan lấy một chiếc đèn dầu từ cây cột khác đưa cho Jet.

"Đi tắm đi, sau đó nhanh chóng đi ngủ và đừng rời khỏi phòng cho đến khi trời sáng." Pharan nói. Jet nhìn vào ánh mắt của thầy và có một linh cảm kỳ lạ. Nhưng cậu ấy nhanh chóng gật đầu nghe theo vì sợ thầy đổi ý.

"... Con chào thầy ạ!" Khem nhân cơ hội nhẹ nhàng chắp tay chào. Thầy liếc nhìn lại, đôi mắt đen tuyền của thầy phản chiếu lấp lánh dưới ánh sáng từ chiếc đèn dầu, rồi gật đầu đáp lại và bước đi. Khem nhìn vào tấm lưng rộng rãi, cảm thấy trống rỗng và chán nản mà bản thân chẳng thể nào diễn tả được.

"Khem, đi theo tao. Phòng của tụi mình ở bên kia." Khem mím môi, đưa mắt nhìn lại cầm đèn rồi bước theo Jet.

Căn phòng Jet dẫn đến nằm ở phía bên trái của ngôi nhà Thái này. Đó là một phòng ngủ có giường lớn, phòng tắm nằm ở tầng trệt. Về đến phòng, cả hai bỏ túi xách xuống, dọn giường rồi xuống tầng trệt đi tắm. Cả hai thay phiên nhau tắm tắp nhanh chóng, theo lệnh của thầy phải mau chóng đi ngủ.

Về phần Pharan, sau khi chia tay với hai chàng trai trẻ, anh bước trở lại khu vực trung tâm của ngôi nhà được dùng làm nơi thờ cúng, tế lễ.

Một bóng người cao lớn ngồi xuống tấm thảm tối màu gần bàn thờ tượng Phật. Đặt chiếc đèn vẫn đang sáng ở bên cạnh rồi đan tay vào nhau đặt lên đùi, ổn định tâm trí để thiền định và lần đầu tiên đưa bản thân trở lại quá khứ.

Vào năm 1939, một ngôi nhà sàn kiểu Thái được xây dựng giữa lòng thành phố. Đó là ngôi nhà của gia đình 'Wong Pradit' có bốn thành viên, người cha là quan chức quân đội, người mẹ là một giáo viên. Con trai lớn là bác sĩ và cậu con trai út cũng sắp trở thành giáo viên giống mẹ.

Người con trai cả trong nhà tên là 'Phawat', chính là Pharan ở kiếp này.

Còn người con út tên là 'Chayot', người hiện đã trở thành một hồn ma đi theo Khemjira.

Pharan muốn biết lý do của sự việc này. Bởi vì nếu họ là nghiệp chướng của nhau thì anh cũng có liên quan và từ đó sẽ tìm ra cách giải quyết vấn đề và giải thoát cho linh hồn của Chayot.

Hình ảnh đầu tiên hiện lên là cảnh bốn người họ cùng nhau ăn uống trong nhà. Không khí gia đình rất đỗi thoải mái và bình thường.

Hình ảnh bỗng cắt cảnh xuất hiện một người phụ nữ nhỏ nhắn với khuôn mặt giống Khemjira. Tên cô ấy là Khemmika, là con gái của Huyện trưởng, bạn thân của Chayot và là người yêu của Phawat.

Phawat và Khemmika gặp nhau lần đầu tại bữa tiệc sinh nhật của một công chức cấp cao. Bữa tiệc nhàm chán bí bách khiến cả hai đều muốn ra ngoài đi dạo ở sân sau cho thoáng và rồi họ đã vô tình gặp nhau.

Phawat nhớ Khemmika là bạn thân học cùng trường với Chayot, vì anh đã vài lần nhìn thấy khuôn mặt này từ đằng xa. Anh nhân cơ hội này để trò chuyện và làm quen với nhau.

Họ trò chuyện vui vẻ cho đến lúc quay lại bữa tiệc, trên đường đi, hai người nghe thấy tiếng mèo kêu rồi tiếng động lớn phát ra từ lùm cây.

Cô gái bên cạnh anh không ngần ngại cởi giày cao gót trèo lên cây trong khi bản thân còn đang mặc váy, Phawat phát hiện ra Khemmika là một cô gái tinh nghịch. Anh lên tiếng ngăn cô ấy lại nhưng cô gái trẻ không nghe lời mà quay người bỏ chạy.

Cuối cùng, một chú mèo con màu cam đã được giải cứu an toàn từ trên cây bằng cách giao nó cho Phawat, người đang chờ nhận nó ở bên dưới. Còn bản thân cô ấy thì bị mắc kẹt trên cây không thể xuống được.

Phawat cười lịch sự rồi đi tìm thang gỗ cho cô gái tự mình leo xuống. Bởi vì anh không thể tự tiện chạm vào một người phụ nữ.

Sau bữa tiệc, Phawat quay trở về nhà và nhớ nhung Khemmika đến mức không thể say giấc nồng. Anh nhận ra rằng mình đã yêu Khemmika. Thế là anh quyết định theo đuổi Khemmika một cách nghiêm túc.

Sau nhiều năm theo đuổi và tán tỉnh, cuối cùng Khemmika đã đồng ý làm bạn gái của anh và nhận lời đính hôn trong niềm hân hoan của người thân trong bữa tiệc sinh nhật mình. Pharan nhìn thấy ánh mắt đầy đau đớn của Chayot đang đứng nhìn trông từ xa. Đôi mắt đỏ ngầu nhìn Khemmika và Phawat như thể đang kìm nén một điều gì. Thế nên, anh đã tỏ tường.

Chayot yêu Khemmika... Có lẽ còn yêu trước khi Phawat xuất hiện và vô tình phá hỏng tình yêu đó.

Phawat và Khemmika ở bên nhau được sáu năm và sẽ tính đến chuyện kết hôn sau khi Khemmika tốt nghiệp Thạc sĩ. Bố của Phawat cũng rất yêu quý con dâu tương lai của ông, thậm chí còn đầu tư xây một ngôi nhà gỗ sơn màu vỏ trứng để tiện cho Phawat và Khemmika mỗi khi có thời gian rảnh rỗi thì cùng nhau đến đó. Những lúc như thế luôn có Chayot và một nữ giúp việc đi cùng họ để tránh bị dân làng bàn tán.

Chỉ còn ba tháng nữa, Khemmika sẽ tốt nghiệp. Giấc mơ được kết hôn với Phawat ngày càng gần hơn. Nhưng rồi một ngày, Phawat vốn là bác sĩ tỉnh lẻ nên nhận được lệnh chuyển công tác đến trại quân đội ở vùng biên giới. Vào thời điểm ấy đang diễn ra cuộc chiến tranh giành lãnh thổ với các nước láng giềng, Phawat không thể từ chối mệnh lệnh của cấp trên.

Đám cưới phải hoãn lại vô thời hạn.

"Yot, cậu hãy giúp anh chăm sóc cho Khemmika. Dù thế nào đi nữa, anh cũng sẽ quay lại sớm nhất có thể." Phawat nói với em trai mình.

"Anh Wat, đừng lo lắng. Chuyện này rất đơn giản. Em vẫn luôn chăm sóc Khem từ trước tới nay." Chayot mỉm cười đáp lại. Nhưng Phawat chẳng hề nghi ngờ ngụ ý của câu nói nọ. Tất cả những gì anh làm là ôm tạm biệt em trai mình lần cuối.

Sau ngày hôm đó, Chayot cũng bắt đầu tiếp cận Khemmika và chăm sóc cô ấy thay Phawat, Yot thú nhận với Khemmika rằng anh ta đã yêu thầm cô ấy từ khi còn học trung học. Nhưng Khemmika luôn kiên định với tình yêu của mình dành cho Phawat nên cô ấy không thể đáp lại tình cảm của Chayot, dù anh ta có làm tốt đến đâu thì Khemmika cũng không thay đổi tình cảm của mình dành cho Phawat.

Mỗi ngày Khemmika luôn chờ đợi những lá thư từ người yêu, cả Khemmika và Phawat đều thường xuyên liên lạc qua thư từ, cứ như vậy mà đã gần hai năm.

Nhưng sức khỏe của Khemmika lại rất yếu ớt, khác biệt với vẻ ngoài nghịch ngợm của cô ấy. Cô ấy lo lắng cho Phawat vì anh bặt vô âm tín khiến Khemmika bắt đầu ốm nặng, Chayot đau lòng khi trông thấy hình ảnh Khemmika ho ra máu.

Nhưng đã hai năm trôi qua, những lá thư gửi đi đều im bặt, dù Khemmika có viết bao nhiêu bức thư cho anh, cũng đều không nhận được hồi âm.

Cho đến khi bốn năm trôi qua, một lá thư từ quân đội gửi đến nhà Khemmika.

Kính gửi cô Khemmika, vợ sắp cưới của bác sĩ Phawat. Phía quân đội muốn báo cho cô một tin dữ là bác sĩ Phawat hiện đã qua đời vì một vụ ám sát bằng bom... Khemmika bèn ho ra máu khi đọc xong bức thư. Người giúp việc đang chăm sóc ở bên cạnh cô ấy hốt hoảng hét lên. Khemmika cuối cùng đã được đưa đến bệnh viện để điều trị.

Chayot vội vàng lái xe đến bệnh viện sau khi hay tin. Tình trạng của Khemmika xấu đi ngay khi cô ấy nhận được lá thư từ quân đội.

Chayot dự định nhân cơ hội này, hy vọng có thể lay chuyển suy nghĩ của Khemmika, nếu Phawat chết, Khemmika sẽ không phải chờ đợi trong đau đớn như vậy nữa và sẽ bắt đầu lại với mình.

Nhưng kết quả không ngờ đến là Khemmika bị cả kinh và lên cơn đau tim đột ngột rồi qua đời ngay tối hôm đó.

Chayot trông như thể vừa bị búa đập vào đầu ngay giây phút đầu tiên, anh ta bối rối và choáng váng rồi đau lòng khi bước vào và nhìn thấy xác của Khemmika. Chàng trai quỳ rạp xuống đất, gào khóc thảm thiết như thể bầu trời trước mặt sụp đỏ, vì trước đây anh ta chưa từng nghĩ sẽ có ngày này.

Anh ta chưa bao giờ nghĩ rằng bức thư đó sẽ khiến cho Khemmika qua đời.

Nhưng ai biết được rằng người đàn ông mà mọi người tưởng rằng đã chết lại quay trở về. Vào ngày cuối cùng của lễ tang Khemmika....

Pharan cảm nhận được nỗi thống khổ, u uất của Phawat, nhìn thấy sự tuyệt vọng và bất lực trong đôi mắt buồn bã của anh cho đến khi bản thân có một cảm giác lạ lùng đến nỗi không thể ngăn cản lại được.

Pharan duy trì sự tập trung của mình, vượt qua nỗi đau trong quá khứ để tiếp tục xâu chuỗi sự việc và hiểu ra rằng bức thư đó là do Chayot đã giả mạo. Yot đã lừa dối gia đình và Khemmika để anh ta có thể cưới Khemmika. Tất cả những lá thư mà Phawat gửi cho cô ấy, Chayot đã bí mật hối lộ các quan chức bưu điện để tiêu hủy nó trước khi nó đến tay người khác.

"Sao mày có thể làm điều xấu xa như vậy hả Yot? Tao là anh mày! Khem cũng là bạn của mày!" Phawat gào to, nước mắt lưng tròng. Trong tay anh nắm chặt lá thư giả, thân hình cao lớn tức giận run lên.

Nếu người trước mặt thực sự không phải là em trai cùng huyết thống của anh, thì chắc chắn Phawat đã tự tay giết chết người này.

Chayot quỳ xuống đất và khóc như một người điên. Anh ta chắp tay và liên tục xin lỗi nhưng giờ đây đã chẳng có ích gì.

Phawat nhìn xuống em trai với đôi mắt đỏ ngầu và nói bằng giọng điệu run rẩy.

"Tài sản của cha mẹ, những gì của tao, tao sẽ để lại hết cho mày, từ nay tao và mày sẽ không còn là anh em nữa. Tao sẽ quay trở lại căn cứ. Tao sẽ chết là một hồn ma không người thân, không cần phải đem xác về làm lễ. Ngôi nhà vẫn này phải tồn tại mà không có tao."

Phawat không thể chịu được việc phải nhìn mặt em trai mình nữa. Nhưng anh cũng không thể đuổi anh ta ra ngoài sống một mình được nên anh quyết định bản thân sẽ là người ra đi.

Trong đầu Pharan hiện lên hình ảnh mình trong quá khứ quỳ lạy để cầu xin sự tha thứ từ cha mẹ lần cuối. Trước khi cơ thể to lớn thu hồi tâm trí trở lại rồi từ từ mở mắt.

Giữa bóng tối chỉ có ánh sáng từ những chiếc đèn dầu. Xa xăm là bóng dáng một thiếu nữ mặc áo sơ mi trắng và váy xà rông ngồi im lặng chờ thầy tỉnh dậy.

"Chào thầy, tôi là Khaekai, mẹ của Khem. Cảm ơn thầy đã cho tôi lên đây." Linh hồn người phụ nữ cất lời. Một hồn ma có hình dáng của một cậu bé gọi bà tới đây, nói rằng đó là lệnh của chủ nhà.

Biểu cảm của Pharan dịu dàng đi đôi phần, bởi vì có thể đoán được đối phương là ai rồi gật đầu đáp lại lời chào. Linh hồn này tồn tại để bảo vệ con trai mình với một trái tim trong sáng, sức mạnh cực kỳ ít ỏi và không có gì nguy hiểm.

"Cô có biết có một hồn ma của một người đàn ông mặc khaki đang đi theo Khem không?" Anh hỏi bằng giọng điệu lịch sự. Đây là lý do tại sao anh lại đưa vàng xuống để mời cô lên.

Khaekhai gật đầu.

"Tôi biết. Trước đây người đàn ông đó luôn bảo vệ Khem khỏi hồn ma Rumphueng." Pharan không trả lời. Đôi mắt sắc bén nhìn người phụ nữ vẫn còn trẻ, ra hiệu cho bà nói tiếp.

"Ma Rumphueng là con ma từ quá khứ, bốn trăm năm trước. Ở thời kỳ mà chế độ nô lệ vẫn chưa được bãi bỏ. Những thứ khác thì tôi không biết, nhưng tôi biết rằng nó có ác cảm với những người trong gia đình bị nguyền rủa, nó sẽ chửi bới và tước đoạt mạng sống của đứa trẻ nào sinh ra là con trai, còn bắt chúng làm đầy tớ của mình."

"..."

"Tôi thấy có rất nhiều linh hồn đi theo Khem, trong số đó là những đứa trẻ đã chết." Pharan khẽ cau mày. Kể từ khi Khemjira đến đây, ngoài hồn ma của Chayot và mẹ của Khemjira thì anh không cảm nhận được linh hồn của những hồn ma khác.

Hồn ma Chayot không phải là hồn ma đã cướp đi mạng sống của Khemjira. Đó không phải là một con ma có sức mạnh đến mức triệu tập cả một rừng ma tham gia cùng chúng và khiến chiếc xe buýt du lịch mà Khemjira đang đi suýt gặp tai nạn. Hóa ra lại là một con ma khác không có ở đây.

Vậy nó đã đi đâu?

Pharan nhắm mắt lại và thiền định lần nữa, tập trung tâm trí để tìm kiếm những linh hồn ma quỷ, năng lượng của anh tỏa từ nhà ra khắp tám hướng. Bay vào khu rừng rậm rạp trước tiên, anh đột ngột mở mắt khi nhìn thấy thứ gì đó.

Pharan nhặt một chiếc bình đất sét đã được phù phép và đặt nó trước linh hồn của mẹ Khemjira.

"Trước tiên hãy trốn vào trong đi. Bên ngoài nguy hiểm lắm." Linh hồn Khae nhìn vào mắt chàng trai trẻ như thể bị anh bỏ bùa. Trong lời nói của anh chẳng có bất kỳ nỗi sợ hãi hay hoang tưởng nào, rồi bà dễ dàng bước vào chiếc nồi đất sét.

Pharan đóng nắp nồi lại và cầm nó bằng một tay. Mặt khác, thầy cầm lấy chiếc đèn dầu và thắp sáng nó, đi đến căn phòng nơi lưu giữ các hình ảnh và bình đựng hài cốt của tổ tiên, bước vào và đặt chiếc bình đất vào nơi trống. Thầy giơ hai tay lên quá đầu và cầu xin tổ tiên giúp chăm sóc linh hồn này trước khi quay lưng rời đi.

Pharan mang một cuộn dây thánh lớn xuống tầng dưới. Buộc nó vào thân cây cam tùng cao ngang đầu anh. Từ cây này sang cây khác cho đến hết cây cối bao quanh nhà, sau đó quay trở lại bàn thờ Phật thắp một ngọn nến lớn đặt ở phía trước.

Gió đột nhiên thổi dữ dội, một đàn cú lớn bay khắp bầu trời, một số đậu trên nóc nhà, tạo ra âm thanh chói tai, hy vọng sẽ làm xáo trộn sự tập trung của thầy.

Đôi mắt đen nhìn chằm chằm vào ngọn nến. Anh sử dụng kỹ năng của mình để buộc lửa giữ nguyên hình dạng và không bị rung chuyển trước sức gió. Khi đã ổn định tâm trí, anh chắp hai tay lại, mấp máy môi và niệm chú.

"Saratchang sasenang saphanthung narinthang..."

❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹End chap 07❤️‍🩹❤️‍🩹❤️‍🩹

Cuối tuần vui vẻ và tuần mới nhiều may mắn nhé mọi người❣️❣️❣️❣️❣️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro