
days, hours, mins, seconds
Bây giờ đang là mùa xuân, trời thật sự rất đẹp.
Hoa anh đào rơi kín cả một mảng đường.
Tôi và em cùng bước trên con đường ấy, tay trong tay...
Những bình yên nho nhỏ bên cạnh em...
"Khẽ đếm lại từng ngày, đôi ta còn hạnh phúc..."
---
"Anh yêu em."
"..."
Đáp lại tôi chỉ là sự im lặng, gương mặt của em thật lạnh lẽo...
"Anh yêu em."
"Ừ."
Lần này em quay sang nhìn tôi, nở một nụ cười mỉm...
Nó thật gượng gạo, không giống em bao ngày...
Tôi thầm lặng quay đi...
"Khẽ đếm lại từng giờ, tình yêu dần rạn nứt..."
--
Tuyết trời lạnh lẽo, em đứng trước mặt tôi.
Gương mặt em thật nhợt nhạt...
Em gầy đi nhiều.
"Chúng ta chia tay đi..."
"..."
Tôi chỉ biết lặng im...
Từng câu nói của em khắc sâu vào tim tôi...
Bóng lưng em dần rời xa, thật nhỏ bé!
Khiến tôi chẳng thể níu kéo em lại được nữa!
Tất cả đều là vô vọng!
"Khẽ đếm lại từng phút, em bước rời xa tôi..."
--
Tôi diện cho mình một bộ vest, trên tay cầm bó hoa Pansée trắng...
Hôm nay là một ngày đặc biệt.
Chẳng phải là lễ kết hôn hay gì cả...mà là đám tang của em.
Em như một cơn gió, lặng lẽ đến bên tôi và cũng lặng lẽ rời đi...
Chỉ vì căn bệnh ấy.
Em biết không?!? Hoa Pansée tượng trưng cho nỗi nhớ.
Và tôi cũng vậy! Tôi nhớ em, nhớ em rất nhiều...
Nhưng...chẳng còn lại gì cả...
"Khẽ đếm lại từng giây, chỉ còn là cát bụi..."
--
Tiếng đàn piano vang vọng khắp cả căn phòng. Đôi tay của anh cứ như vậy, cứ điên cuồng lướt trên chúng. Các âm thanh trầm bổng khác nhau được phát ra, đôi khi lại tạo nên vài hợp âm thật là chói tai.
Anh chợt dừng lại, nhếch một bên mép môi của mình... Bất giác, anh gục người xuống ngay trên những phím đàn trắng đen. Nước mắt từ khóe mi ấy khẽ tuôn rơi, tuôn rơi vì nhớ một người... Làm ướt cả bản nhạc bị vò nát ở bên cạnh, kèm theo một bông hoa Pansée trắng.
"Khẽ đếm lại từng ngày, đôi ta còn hạnh phúc...
Khẽ đếm lại từng giờ, tình yêu dần rạn nứt...
Khẽ đếm lại từng phút, em bước rời xa tôi...
Khẽ đếm lại từng giây, chỉ còn là cát bụi...
Bài hát dành riêng cho em_Min Yoongi"
The end.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro