Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 116 oán hận triền miên


Thế nhưng hành động của cô ta bị một người bạn nữ biết được và thẳng thắn chỉ trích cô ta là kẻ giết người, và không muốn có bất kỳ liên quan gì đến cô ta nữa .

Bị người bạn thân thiết nhất bỏ rơi ,Hiền Thục mới thấy bản thân có lỗi và bắt đầu tự vấn lương tâm mình . Nhớ đến những con người đã bị cô ta hại chết ,cô ta mới thấy bản thân thật đáng sợ, chẳng khác nào là ác quỷ . Người có lỗi với cô ta là Tuấn Vũ, người cô ta ghét là Bảo Khanh .Còn những người vì những lời nói cay độc của cô ta mà tìm đường tự vẫn.Bọn họ nào có lỗi gì với cô ta? Tại sao bản thân lại hành động như vậy ?

Hiền Thục tiếp tục giam cầm bản thân trong bốn bức tường như một kẻ tự kỷ . Cứ không ngừng bảo bản thân là một kẻ tội đồ ,đã làm sai .Ba mẹ nhìn đến cô ta mà đau lòng,cứ nghĩ là vì người chồng mất tích nên cô ta đau khổ muốn phát điên mà không biết con mình đã vô tình hại chết nhiều người.

Cộng đồng mạng vô cùng phẫn nộ với hành động của cô ta và muốn tìm bắt cô ta cho bằng được , bắt cô ta phải tạ lỗi với những vong linh vì cô ta mà chết . Vì quá sợ hãi ,Hiền Thục xoá hết mọi tài khoản và càng giấu kín bản thân trong căn nhà .

Phải đến vài năm sau,khi mọi chuyện trở nên im ắng. Cô ta mới dám bước ra và quyết định rủ bỏ quá khứ, tìm cho bản thân một đối tượng phù hợp.Đó là Minh Hiếu .Thế nhưng bóng ma của quá khứ vẫn còn đeo bám cô ta . Gương mặt của Tuấn Vũ, người bạn trai lừa dối cô ta ,cô ta không còn nhớ đến nữa,thậm chí là bộ dạng Bảo Khanh như thế nào thì càng không nhớ rõ.Còn những người đã bị cô ta hại chết thì vẫn nhớ rất rõ từng chi tiết trên gương mặt .Cứ hễ nhắm mắt là nhìn thấy họ.

Bản thân cô ta cũng mắc bệnh nhưng lại không muốn điều trị . Lại xem đó như một sự trừng phạt và chờ đợi cái ngày bị phán xét. Và cái ngày ấy đến rồi sao? Cô không muốn như vậy, không muốn quá khứ lại tiếp tục tái diễn, không muốn bản thân rơi vào vết xe đổ năm xưa .

Nhìn ánh mắt ghét lạnh của Hiếu Hiền khi nhìn đến cô ta, nhắc nhở cô ta phải rời xa hai người càng sớm càng tốt.Đừng để quá khứ tội lỗi lại tiếp diễn . Nếu bọn họ thật sự yêu nhau thì không có chỗ nào để dành cho một người con gái như cô.

Quá khứ và hiện tại đan xen,xâm chiếm toàn bộ tâm trí của Hiền Thục. Minh Hiếu thành Tuấn Vũ còn Hiếu Hiền là Bảo Khanh. Cô ta không còn phân biệt đâu là hiện thực ?đâu là quá khứ?Hay chăng đây cũng là một trong ác mộng mà cô ta lo lắng bấy lâu nay. Là hiện thực hay mộng ảo cô ta không còn phân rõ nữa, chỉ còn nỗi sợ hãi xâm chiếm tâm trí cô.Cô ta không còn nhìn rõ được phương hướng chỉ biết chạy nhanh ra đường rời đi mà không nhận ra trên bầu trời mây đen nổi gió, sấm chớp từng chùm.

Từng cơn gió mạnh tạt vào như muốn thổi bay những chiếc thùng rác bên đường.Còn Hiền Thục chỉ biết bỏ chạy và chạy .

Người đi đường đã sớm tìm chỗ ẩn náo chỉ có Hiền Thục như một kẻ muốn tự vẫn, không sợ sấm chớp mưa giông trên bầu trời mà tiếp tục chạy đi . Mặc kệ Minh Hiếu từ phía sau đuổi theo, không ngừng gọi tên cô ta  .

"Hiền Thục !em quay lại! Vợ ơi em quay lại !"

Nghe thấy có người gọi,Hiền Thục quay lại nhìn ,và càng hoảng sợ khi nhìn đến Minh Hiếu,cô ta khua tay xua đuổi.

"Không! Anh đừng đi theo em ,anh ta nói sẽ đánh chết em ,em rất sợ,em rất sợ,em không muốn điều đó xảy ra nữa,anh tránh xa em đi !."

Hiền Thục càng chạy nhanh hơn đến cả đôi guốc cũng rơi mất từ khi nào? Đôi chân trần bước đi trên những vũng nước,cả cơ thể ướt đẫm toàn là nước mưa .Minh Hiếu bị cơn gió cản trở nên việc đuổi theo người gặp không ít khó khăn.Ấy vậy mà Hiền Thục cứ như bị ma xui khiến, chạy đi rất nhanh .Minh Hiếu làm sao cũng không theo kịp?

Đến khi bên tai nghe được một tiếng đùng!!! Sấm nổ. Mọi người sợ hãi la hét .Minh Hiếu cũng phải co đầu ngồi xuống.Rồi một tràn la hét kêu lên.

"Có người bị sét đánh chết rồi!!!!"

Minh Hiếu vội  chạy đến phía trước. Dưới gốc cây, Hiền Thục đã bị sét đánh chết nằm cứng đơ trên mặt đất .Đồng thời một nhánh cây to bị gẫy, từ trên cao rơi xuống đè lên trên thân người cô ta thêm một lần nữa. Gương mặt úp trên mặt đất giữa làn nước mưa dơ bẩn chính là một gương mặt vô hồn không còn huyết sắc. Cảnh tượng ấy đập vào mắt Minh Hiếu chính là đau đớn tột cùng.

"Hiền Thục! Vợ ơi!!!"Anh ta đau đớn chạy đến định ôm xác vợ yêu nhưng lại bị vài người chạy ra can ngăn, chỉ sợ trong cơ thể xác chết vẫn còn điện lưu thì nguy hiểm .

Mặc kệ những người có lòng tốt can ngăn,Minh Hiếu vì nỗi đau của bản thân quá lớn mà bất chấp đánh người đang giúp đỡ anh ta . Không cần biết là ai,chỉ cần đến gần là bị Minh Hiếu đánh,xô và đẩy ngã không cho những người tốt đến gần anh ta .

Hiếu Hiền bất ngờ khi nhìn đến cảnh tượng trước mắt. Nhìn Hiền Thục nằm chết,một cái chết vô cùng thê thảm. Anh không nghĩ đến, số phận của con người kết thúc nhanh đến như vậy, sống sờ sờ trước đó giờ lại nằm chết.

Bản thân anh còn đang sốc với những gì Minh Hiếu gây ra cho anh nay cái chết của Hiền Thục là sự trừng phạt dành cho Minh Hiếu rồi đi .Anh thấy vừa lòng hả dạ lắm .

Trong lúc Minh Hiếu không còn đủ tỉnh táo và lý trí,vô cớ tấn công những người ra sức giúp đỡ anh ta thì một cái nắm chặt bả vai của Hiếu Hiền cũng đủ sức ghì chặt Minh Hiếu làm anh ta phải quay lại đối diện với anh .

"Hiếu~ Hiền~~~"Minh Hiếu nghiến chặt hai hàm răng mà gọi tên anh .

"Cái giá phải trả cho việc em lừa dối tôi .Em đã thấy hối hận chưa ? " Hiếu Hiền mỉa mai đối phương ,làm cho Minh Hiếu càng thêm tức giận đến phát điên và thực sự anh ta đang phát điên .

"Hiếu Hiền! Mày đã hại chết vợ tao!tao phải giết mày! Tao phải giết mày!!!"anh ta hét lên ghì chặt cổ áo Hiếu Hiền và cho anh một cú đấm vào mặt .

Nhưng Hiếu Hiền nhanh chóng né được,anh tức giận xông vào đối phương đánh trả .

Bốp! Một cú đá vào bụng .

"Dám đánh tôi, chỉ có chết "

Bốp! Lại một cú đá nữa .

Mắt thấy Minh Hiếu yếu thế hơn , những người can ngăn trước đó cũng liều mình ra ngăn cản Hiếu Hiền , khuyên anh nguôi giận không đánh người . Vì sỉ diện của bản thân là người có văn hóa nên Hiếu Hiền dừng lại nào ngờ lại bị Minh Hiếu tấn công bất ngờ,một khúc cây mục bổ vào đầu anh .

Bốp!!! Khúc gỗ mục nát bét thành nhiều đoạn.

Máu chảy dọc xuống trên gương mặt của anh .Hiếu Hiền lúc này cũng bắt đầu phát điên lên rồi .Ngay lập tức xông lên đấm trả quyết liệt .

Những người xung quanh chứng kiến sững sờ .Bây giờ thì họ không biết nên can ai và bảo ai dừng lại bây giờ? khi nhìn đến Hiếu Hiền tức điên lên ,xông vào Minh Hiếu đấm tới tấp .Còn Minh Hiếu cũng chẳng yếu thế gì ? Chống trả quyết liệt còn muốn dồn đối phương vào đường chết .

Cả hai vờn nhau như hai con chó dại cắn đối phương tới tấp .Kẻ đấm người đá,thậm chí là ôm ấp nhau nằm lăn lộn trên mặt đường bóp cổ đối phương.

Minh Hiếu bóp cổ Hiếu Hiền "mày đã giết vợ tao!tao phải giết mày! chết đi thằng chó !"

Hiếu Hiền cũng xiết chặt vòng tay bóp cổ Minh Hiếu .

"Cô ta chết là do tai nạn sao lại bảo tao!"

"Là mày đã hâm doạ đánh em ấy khiến em hoảng sợ nên bỏ chạy , nếu không chạy ra ngoài thì Hiền Thục đâu có chết!là do mày , tất cả là do mày, chết đi!"

Cả hai bị bóp cổ đến gương mặt ghẹn đỏ ,hai vòng tay bóp chặt đến nổi cả gân tay .Minh Hiếu phản đòn bằng thiết đầu công,Hiếu Hiền phải buông tay ra.Thế trận cân bằng ,cả hai lại tiếp tục xông vào nhau ,kẻ đấm người đá . Tiếp tục màn chiến đấu dưới cơn mưa cùng con đường ngập ún nước lầy lội.

Những người xung quanh chứng kiến,họ đã sớm tản đi tìm chỗ trú .Không lâu sau đó thì có xe cứu thương cùng đội cảnh sát cơ động đến giải quyết hiện trường .Mang xác Hiền Thục lên xe cứu thương mà Minh Hiếu vẫn còn chưa biết .Thậm chí đội cảnh sát cơ động đến can ngăn hai người còn bị hai người liên thủ tấn công cảnh sát rồi tiếp tục cùng nhau vờn tiếp .

Thật khôi hài cho một cảnh tượng trước mắt . Những người chứng kiến tự hỏi nguyên do gì mà hai người lại oán hận nhau đến thế. Không chết không được.

Tại bệnh viện ,Trần Đình yếu ớt tỉnh dậy . Nhìn cánh tay còn đang truyền dịch.Em ngay lập tức muốn rút dây ra ,may mắn chị y tá chạy vào ngăn cản.

"Trần Đình em làm gì đó?"

"Em ~ em muốn đi gặp Hiếu Hiền ~"

Sự vô cảm với bản thân của em làm chị y tá đau lòng .

"Em không nghĩ đến bản thân thì cũng nghĩ đến con em chứ? Đứa nhỏ sắp bị sẩy em có biết không?"

"Đứa nhỏ~?"Trần Đình nhẹ nhàng đặt tay nơi bụng , cảm thấy bản thân có lỗi với con rất nhiều , nhưng mà?

Em không kìm được nước mắt rơi xuống trước mặt chị y tá làm chị lo lắng .

"Em sao thế? Chuyện gì lại xảy ra ?"

"Hiếu Hiền~ anh ấy đang gặp nguy hiểm,anh hai em nhất định sẽ không tha cho anh ấy "

Chị y tá cảm thấy kì lạ,Trần Đình nằm một chỗ ở đây thì làm sao biết được Hiếu Hiền xảy ra chuyện gì?

"Hiếu Hiền anh ta đang ở nhà , có bị sao đâu mà em lo lắng ?"

"Không~anh hai em hận anh ấy rất nhiều, sẽ không tha cho Hiếu Hiền đâu ,em đã chứng kiến toàn bộ cảnh tượng ấy , số phận nghiệt ngã đã khiến xui anh gián tiếp hại chết chị dâu và giờ anh trai em chỉ muốn giết chết anh để trả thù cho chị dâu "

Lời nói run rẩy hoà cùng những giọt nước mắt ,bi thương có, bất lực có .Chị y tá nhìn đến cũng tin những lời Trần Đình nói là thật .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro