Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 115 Trần Minh Hiếu


Nhìn em nằm mê man trên giường bệnh,cơ thể băng bó chi chít như một xác ướp, bác sĩ và y tá đau lòng,để không ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng,họ hạn chế sử dụng thuốc giảm đau, nhìn bờ môi nức nẻ của em mím chặt vì đau đớn thân thể không ngừng run rẩy dù đang hôn mê,họ càng đau lòng hơn.

Họ không dám nghĩ rằng là Hiếu Hiền làm em ra nông nỗi này, nếu quả thật như vậy thì quá tàn nhẫn đối với em . Điều họ cần làm chính là ngày đêm bên cạnh chăm sóc em thật tốt ,cho em và đứa nhỏ trong bụng khoẻ lại.

Còn về phần anh,sau thời gian tìm kiếm Minh Hiếu,cuối cùng cũng có tin của đối phương. Đang trong giờ họp,anh ngay lập tức chạy đi chỗ người nhưng không ai dám nói cho anh biết rằng,Minh Hiếu hiện tại đã lấy vợ.Cả hai đang sống vô cùng vui vẻ và hạnh phúc.

Anh bất ngờ xuất hiện làm Minh Hiếu giật mình . Rời đi bao năm,Minh Hiêú như được giải phóng chính mình, không lưu giữ kí ức ngày xưa nữa,đối với anh nó vẫn còn là ác mộng hãi hùng,bị đàn ông sờ mó lạm dụng, áp đặt dưới thân khiến anh ngay cả nằm mơ cũng phải sợ hãi kêu la. Là vợ của anh đã ở bên cạnh ôm anh vào lòng và bảo rằng không sao đâu, không sao đâu,mọi chuyện qua rồi .Anh mới có thể bình tĩnh lại và tiếp tục yên ổn sống nhưng anh ta biết rõ nó đã trở thành căn bệnh mãn tính mà anh ta không thể nào dứt ra được .

Cũng chính vì bị người ta lạm dụng mà anh ta đã mất đi khả năng làm cha , cưới nhau mấy năm nhưng cả hai vẫn chưa có con , đó càng là nỗi đau đớn uất hận khiến cho anh ta càng căm ghét những người đồng tính trên đời này.

Anh nhìn vợ, người vợ tuy không xinh đẹp mỹ miều nhưng cô ấy hiền lành và không bao giờ hỏi đến quá khứ của anh. Cả hai quen nhau khi lần đầu xem mắt và ưng nhau cho đến hiện tại.

Cô ấy giản dị từ lần đầu tiên xuất hiện trước mặt anh, chỉ thoa một ít son dưỡng trên môi cho bớt khô,mái tóc cột đơn giản gọn gàng,quần áo tươm tất . Nhìn vợ,anh cảm thấy bản thân như được thanh tẩy bởi những quá khứ dơ nhuốc.

"Anh tìm tôi sao? " Minh Hiếu sợ hãi khi bị Hiếu Hiền nắm chặt tay , thời gian dài như vậy, tại sao lại xuất hiện giờ này ,ngay tại khu trung tâm thương mại sầm uất này.

"Em sợ anh?"Hiếu Hiền cảm nhận bàn tay Minh Hiếu run rẩy và vô cùng lạnh lẽo .

Anh ta rút tay ra và nói ."tôi không sợ anh mà là do bị dị ứng"

"Dị ứng?"Hiếu Hiền cảm thấy tức cười"từ trước tới giờ,mỗi khi tôi chạm vào người em ,em liền cảm thấy ớn lạnh đến run rẩy , tất cả là do em dị ứng hả?"

"Mày đừng sưng anh em với tao,tao vốn dĩ là anh vợ của mày "

Một câu anh anh em em,hai câu cũng là anh anh em em , lời sưng hô phát ra từ miệng Hiếu Hiền làm anh ta tởm lợm muốn chết chỉ muốn buồn nôn.

"Em nói cái gì hả? Em vốn dĩ là người yêu của tôi!" Hiếu Hiền tức giận bắt lấy tay đối phương nắm chặt lần nữa thậm chí còn ra sức bóp mạnh,anh không hiểu vì sao đối phương lại giữ thái độ muốn xa cách anh ,trong khi Minh Hiếu đã từng thề non với anh , với mối tình của hai người là thật lòng.

"Hai người~ hai người làm cái gì vậy?"

Trong tình cảnh giằng co này, vợ Minh Hiếu bước ra và sững sờ nghe Hiếu Hiền bảo Minh Hiếu là người yêu của anh .

"Vừa rồi anh nói cái gì? nói chồng tôi là gì của anh?"mặc dù không hỏi về quá khứ của chồng nhưng mà loại day dưa không rõ này khiến lòng Hiền Thục bất an, nhất là trong quá khứ cô đã từng bị người yêu lợi dụng cùng phản bội, xuýt bị người tình đồng tính của bạn trai đánh chết, khó khăn lắm cô mới thoát khỏi mớ hỗn độn đó,và tìm đến Minh Hiếu như một bến đỗ bình yên, vậy mà khi nhìn thấy chồng day dưa không rõ với một đàn ông khác,cô liền bị ám ảnh trong quá khứ, sợ hãi chỉ muốn chốn chạy.

"Cô là ai?"Hiếu Hiền quay sang hỏi Hiền Thục ,thái độ vô cùng cáo ngắt.

"Tôi~ tôi là vợ anh ấy~"Hiền Thục sợ sệt khi nhìn đến ánh mắt hung thần như muốn ghim chết người của Hiếu Hiền,cô ấy bắt đầu hoảng loạn.

"Còn tôi là người yêu của em ấy, chúng tôi quen nhau từ lâu rồi,cô hiểu chuyện thì hãy cách cho xa bằng không đừng trách tôi đàn ông sao đánh phụ nữ?"

Kí ức hỗn loạn một lần nữa xuất hiện trong đầu Hiền Thục , một kí ức cô đã che giấu bao lâu nay ngay cả Minh Hiếu cũng không biết.

Trong hôn lễ năm đó ,nhà gái hoan hỉ đã sẵn sàng chỉ còn chờ nhà trai đưa xe đến rước đón nàng về dinh . Ấy vậy mà giờ lành đã qua, chờ đợi gia đình cô dâu chính là sự cười chê từ quan khách .Chú rể không xuất hiện.Bên nhà trai báo rằng chú rể đã mất tích,mọi người tất cả đi tìm nhưng không thấy .

Hiền Thục sợ chuyện chẳng lành nên đi khắp nơi tìm kiếm chồng . Suốt mấy tháng trời cuối cùng lại nhìn thấy chồng đi với người đàn ông khác .Tay trong tay ,cả hai vô cùng tình tứ .

Như vậy là sao? Hiền Thục trong lòng tự hỏi.Mấy tháng trời tìm kiếm anh , tìm anh đến muốn phát điên lên rồi vậy mà anh ở đây nhưng lại không về gặp cô .

"Anh ~về ~ về nhà ~"

Hiền Thục đi đến nắm lấy tay Tuấn Vũ , thời gian dài tìm kiếm làm cô ta mệt mỏi,tinh thần không ổn định nên giọng nói có phần run rẩy .

Tuấn Vũ giật mình nhìn cô ,trong lòng vừa xấu hổ vừa bất an.Anh ta líu ríu rút tay về .

"Hiền Thục~ anh đã định đến chỗ em ~ anh muốn nói là anh không thể lấy em làm vợ,anh xin lỗi~"

"Như vậy là sao hả anh? Anh nói như vậy có nghĩa là gì? chẳng lẽ anh~ anh chỉ muốn đùa giỡn gia đình em ,khiến cho gia đình em mất mặt rồi anh lại bảo là không thể kết hôn với em .Anh làm như vậy? Làm như vậy không thấy tội cho em sao? Mấy năm trời quen nhau,em nào có lỗi lầm gì?" Gương mặt Hiền Thục giàn giụa nước mắt nhìn anh ta ,giọng nói yếu ớt có phần run rẩy có chút tủi thân khiến người qua đường nhìn đến hai người cũng bắt đầu đồng cảm cho cô gái.

Tuấn Vũ cũng xót thương cho Hiền Thục nhưng anh chẳng biết phải làm sao để an ủi cô gái. Kẻ sai là anh ta.

"Hiền Thục,em không có lỗi, người sai là anh ,là anh đã kéo em vào để rồi khiến cuộc đời của em vì anh mà đau khổ .Anh yêu người con trai khác nhưng vì bị gia đình ngăn cấm nên anh phải giả vờ quen em .Anh xin lỗi ."

"Vậy thì tại sao anh còn có ý định lấy tôi làm gì? Trong ngày đón dâu,anh có biết là gia đình tôi đã xấu hổ với người ta như thế nào không? Người ta xem thường gia đình tôi,và cười chê tôi là hạng gái gì ? nên mới bị nhà trai vứt bỏ !"nghe được nguyên nhân của Tuấn Vũ ,Hiền Thục sốc nặng nên không giữ được bình tĩnh gào to.

"Anh xin lỗi , thật ra ngày hôm đó anh cũng đã sẵn sàng đến đón em nhưng vì Bảo Khanh , người yêu của anh cắt cổ tay tự tử ,nên anh phải đành bỏ em đi cứu người yêu .Vì xấu hổ với hành động của bản thân nên với cả gia đình cũng không biết anh đã ở đâu ? "

"Tôi giờ không muốn nghe anh xin lỗi " Hiền Thục khóc lóc thảm thương vì phát hiện người yêu lừa dối, mấy tháng trời như điên như khùng chạy khắp nơi tìm kiếm chồng mà giờ lại bắt cô ta nghe nguyên nhân này đây. Trời đất như muốn đổ sập trước mắt cô ta khiến cô ta không đứng vững nữa ngã vào người Tuấn Vũ .

Tuấn Vũ lo lắng ôm chặt cô ta vào lòng an ủi"anh xin lỗi ,anh xin lỗi"chỉ có hành động như vậy cũng chẳng biết làm sao hơn .

"Tôi không cần anh xin lỗi, hãy bù đắp lại cho tôi ,bù đắp lại cho tôi đi, tôi cần anh bù đắp ,hu~ hu~"Hiền Thục khóc lóc thảm thương,van xin người đối diện quay lại với cô ta nhưng chờ đợi cô ta chỉ là sự lạnh lùng thờ ơ từ Tuấn Vũ và từ hành động đẩy ngã người ra một cách thô bạo của Bảo Khanh .

Nhìn Hiền Thục bị Bảo Khanh kéo người ra đến té ngã về sau . Tuấn Vũ cũng chỉ biết đứng lặng nhìn.Bảo Khanh tức giận đe doạ Hiền Thục .

"Tôi nói cho cô biết người Tuấn Vũ yêu là tôi , chúng tôi quen nhau đã lâu rồi . Nếu gia đình em ấy cho phép thì chúng tôi cũng đã kết hôn luôn rồi .Cho nên đừng chạy đến làm phiền em ấy . Bằng không tôi gặp cô ở đâu là đánh ở đó ,cô nghe rõ chưa ?"

Lời đe doạ của Bảo Khanh có sức nặng quá lớn đối với Hiền Thục .Ánh mắt hung dữ của Bảo Khanh như muốn ăn tươi nuốt sống cô ta .Tâm hồn Hiền Thục đang bị tổn thương nay càng nhạy cảm và mỏng manh như viên pha lê bị vỡ, không có rào chắn bảo vệ nào cả . Một cô gái yếu đuối rất sợ hãi khi đối diện một người đàn ông đe doạ đánh.Cô ta cụp người lại , sợ hãi và lùi bước . Cuối cùng là bỏ chạy không dám quay đầu lại nhìn.

Thời gian sau đó,Hiền Thục sống như người mất hồn . Càng bị nhận lại nhiều nhèm pha từ mọi người thì bản tính cũng vì thế mà thay đổi .Hiền Thục bắt đầu hận ,hận người đàn ông đã lừa dối tình cảm của cô ta và càng căm ghét hơn người tình đồng tính của anh, Bảo Khanh .Cô ta muốn làm gì đó để trả thù . Nhưng cả hai đã chạy ra nước ngoài sinh sống . Không làm được gì bọn họ .Cô ta liền đổ trên người khác .Thành lập nhóm anti ,công kích cộng đồng LGBT.Cô ta nguyền rủa, chửi bới họ thậm tệ .Thậm chí nếu có bạn nào trong cộng đồng LGBT có ý định tự tử vì bị kì thị  .Cô ta không ngần ngại khuyến khích cho đối phương sớm đi chết .

Nếu họ không chết thì cô ta lấy cớ cười nhạo đối phương ,tập trung công kích đối phương bị người đời nhèm pha đến không chịu nổi chỉ muốn chết mới thôi . Sự độc ác và lạnh lùng ấy đã lấy đi mấy mạng con người trong cộng đồng. Cô ta mới hả hê dừng lại.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro