chương 109 anh ép buộc em
Chỉ mới hơn một tháng trước ,sau khi ăn thử món ăn dân quê do em làm ,anh liền thích, ngày nào cũng muốn em làm những món này ,1 canh ,1 mặn,1 xào hay luộc ,càng đơn giản càng tốt miễn ngon và no bụng,anh đã ăn được rất nhiều cơm và luôn khen em nấu rất ngon .
Nhưng hiện tại,anh không còn tồn tại một phần kí ức nào hết về những món ăn này .
"Bò bít tếch và mì ý làm ngay!!!"anh đùng đùng tức giận bỏ đi sau khi để lại cho em câu này .
Nhìn những món ăn chứa đựng tình cảm yêu thương cùng những kí ức ngọt ngào của hai người lại khiến trái tim em đau nhói ,anh à~ hạnh phúc còn bao xa nữa ?
Không gì có thể làm khó được em, chỉ cần tra mạng nhìn vào công thức,nguyên liệu cũng đã có sẵn,sắn tay áo và làm ngay thôi ,bò bít tếch 5 phần chín,5 phần sống,lần đầu tiên anh đưa em đi chơi là thời điểm em mới dưới quê lên,cả hai đã có cơ hội ăn những món ăn này,anh gọi 5 phần chín,5 phần sống và em đã ăn qua thử, nó ngon, ngọt mềm.
Hiếu Hiền tắm rửa xong đi ra liền thấy bữa tối đã sẵn sàng, theo đúng yêu cầu của anh ,món ăn lại đẹp mắt nữa,anh thích những người thông minh và nhanh lẹ , không ai chỉ cách mà em đã biết làm những món ăn này lại còn rất nhanh ,tính tình đối với em vì thế cũng dịu lại nên anh vui vẻ ngồi xuống ghế ăn bữa tối, món ăn rất hợp khẩu vị của anh , trong thời gian chờ đợi anh ăn ,em chỉ lẳng lặng đứng nhìn anh và dọn dẹp bếp.
Thời gian trước hai người đã cùng nhau vui vẻ ăn cơm trên cái bàn này ,lúc đó anh ăn cơm rất ngon, ăn nhanh như chưa từng được ăn vậy, làm hột cơm dính miệng mà cũng không quan tâm đến ,em đưa tay lấy hột cơm ra giúp anh,anh nhìn thấy liền nhanh đớp lấy ngón tay của em , mút lấy hột cơm vào bụng và mút luôn cả ngón tay em , cái lưỡi mềm mại ấm áp của anh làm ngón tay em tê dại ,em e thẹn rút tay ra lại bị anh kéo cả người lại hôn môi ,anh tham lam liếm mút,bàn tay to lớn vuốt ve cơ thể mềm mại nhỏ nhắn của em,cả hai xuýt làm nhau nơi bàn ăn này, là vì em xấu hổ , sợ người giúp việc đi ngang nhìn thấy nên đẩy anh ra.
Em thở dài,kí ức cuồng nhiệt nay còn đâu? hiện tại chỉ còn em lẻ loi, người ở đó em ở đây nhưng khoảng cách là xa cả vòng trái đất.
Anh ăn xong liền dặn dò .
"Ngày mai làm món bò kho,và đừng bao giờ cho tôi nhìn thấy mấy món ăn nhà quê vừa rồi nữa , bằng không thì đừng có trách tôi "
"Hôm nay, cậu làm việc bằng cả 10 mấy người giúp việc, cũng giúp tôi tiết kiệm được cả trăm triệu tiền lương hàng tháng,xem ra cậu cũng có hữu dụng nên từ giờ trở đi cứ tiếp tục như vậy đi "
"Anh à~ anh ở thành thị, từ nhỏ đến lớn chưa một lần về quê , nhưng sao anh lại ghét mấy người dân quê như vậy? "Em không chịu nổi nữa sự khinh miệt của anh nên lên tiếng hỏi.
"Chỉ cần nhìn thấy những con người nhà quê đó lội sông tắm bùn , mặc quần áo ố phèn còn thua cả giẻ rách nhà tôi thì tôi làm sao để họ cùng với tôi đẳng cấp "
"Xin đừng xem thường họ như vậy , cơm chúng ta ăn là do họ làm ra !"em tức giận phản bác lại ý nghĩ sai của anh .
"Ồ ~ cậu không thấy là tôi không ăn cơm à ?"
Hiếu Hiền luôn xem thường những con người sống lam lũ ,làm việc tay chân nặng nhọc mà không biết vận dụng đầu óc , cái thời buổi này chỉ có những người thông minh mới biết cách kiếm tiền nhanh chóng và làm giàu mà không cần phải vất vả như vậy ?
Trần Đình không muốn cùng anh đôi co, vừa rồi anh chỉ ăn bò bít tếch với mì ý mà không hề có hột cơm nào ? Như vậy là anh đã hành động theo đúng bản tính ích kỷ trước kia . Để thay đổi cách nghĩ của một người cố chấp là anh luôn nghĩ bản thân là đúng là trên hết thì trước tiên phải khiến anh yêu em , nhưng hiện tại điều đó hình như rất khó khăn .
Anh quay lại mở tivi ra xem ,em dọn chén bát đồng thời múc ra một chén cơm và ăn với món ăn dân quê lúc đầu em nấu cho anh ,trong lúc đang ăn ,em nghe anh nói chuyện điện thoại.
"Đến giờ này mà các người vẫn chưa tìm thấy người à ?"anh tức giận.
"Tôi không cần các người nữa ,tôi sẽ tìm người khác , các người hãy lo bồi thường hợp đồng đi"anh tắt máy.
Anh gọi cho đội thám tử,yêu cầu họ tìm tung tích của Minh Hiếu,họ không cung cấp thông tin nên phải bồi thường hợp đồng và họ đã tính trước rồi, số tiền em mua lại tin tức cũng dư sức bồi thường cho anh nên em vẫn im lặng ngồi ăn cơm và nhìn biểu hiện của anh .
Anh ngồi xem tivi chừng 5 phút , nhưng lại tức giận đứng lên,đá cái bàn trà bên cạnh rồi bước lên cầu thang trở về phòng .
"Minh Hiếu !!!!!!"5 phút sau anh tức giận kêu tên anh hai làm em run người sợ hãi , việc anh hai lợi dụng anh ,lừa dối tình cảm của anh rồi rời đi, hành động đó cũng giống với hành động của ba anh đối với mẹ anh khi xưa , một lần nữa lại khơi lại nỗi đau trong anh và anh tức muốn phát điên, có lẽ đối với anh hai ,anh không còn gì là cảm giác yêu thương chỉ còn mối hận muốn trừng phạt đối phương bằng mọi giá , nếu là như vậy em phải kiên quyết không cho anh biết được tung tích gia đình anh hai đang ở đâu?
Ăn uống xong em lại ra vườn rau nhà kính,âm thầm thu hoạch các mớ rau trong hôm nay,rửa sạch sẽ và đặt vào các khay , sáng thức dậy sớm nhờ người vận chuyển đến bệnh viện là xong ,thu hoạch xong thì em lại chăm chỉ xới lại đất chuẩn bị hạt mầm để gieo lại cho đợt sau ,cứ luân phiên như vậy,vốn nghĩ thời gian trước em có nhiều thời gian, có thể đến bệnh viện thăm mọi người, đọc sách kham khảo nhưng hiện tại chỉ có thể duy trì vườn rau này , cũng may công nghệ tự động tiến triển, tới giờ thì nước tự phun sẽ tưới cho rau mà không cần em đi ra chăm sóc .
Xong hết mọi việc trong ngày cũng là gần nửa đêm ,em vào nhà cũ của em tắm rửa một lượt sạch sẽ rồi mới quay lại vào nhà lớn ngủ với anh,lúc này anh đã ngủ rồi,dù ban chiều đang tức giận vì anh Minh Hiếu nhưng anh là người sống và làm việc theo quy tắc,tuân theo giờ giấc ổn định, đến giờ là lăn lên giường ngủ ,em nhẹ tay nhẹ chân đi vào phòng, bước lên giường và ngủ ở một bên .
Cả một ngày làm việc mệt mỏi, rất nhanh em cũng thiếp đi , nhưng kì lạ là trong lúc ngủ , cơ thể hai người lại tự động sáp lại gần nhau ,trong vô thức anh ôm em vào lòng,để em gối đầu lên tay anh ngủ ,em giật mình nhìn anh ,nhìn hành động trong vô thức của anh khiến em xúc động lại rơi nước mắt , những giọt nước mắt nóng hổi về đêm lặng lẽ rơi xuống làm ước vai áo anh .
Anh thấy bức rức người tỉnh dậy và kinh hãi khi nhìn thấy em đang ngủ trong lòng của anh .Anh tức giận,lạnh lùng đẩy em ra .
"Sao cậu lại ngủ ở đây??"
"Em là vợ anh, không ngủ với anh thì ngủ ở đâu ?"
"Lăn xuống giường mà ngủ!! "anh chỉ tay xuống sàn nhà lạnh lẽo , không thương tình em một chút nào ?
Em im lặng cúi đầu ,ôm lấy gối đầu của em và lấy ra tấm chăn khác trong ngăn tủ , trải xuống mặt sàn và nằm xuống ,hồi nhỏ em đã từng ngủ trên mặt đất cả mấy năm trời lạnh lẽo, mặt sàn nhà sạch sẽ này thì có vấn đề gì ?
"Anh ~ ngủ ngon ~"em chúc anh ngủ ngon rồi nhanh chóng thiếp đi,anh không đuổi em ra phòng khác ngủ là may rồi , ngày mai và những ngày sau này còn nhiều việc cần phải làm , không có thời gian để suy nghĩ nhiều cần phải nhanh chóng nghỉ ngơi để dưỡng sức.
Trong ánh đèn vàng mờ nhạt ,phủ lên làn da trắng mịn như sứ ấy , từ góc nghiêng sau lưng em nhìn thấy cần cổ xinh đẹp cùng bờ mông nhỏ tròn trịa , nó lại quyến rũ đến không chịu nổi ,ban ngày em mặt quần ka ki cùng với áo thung rộng thùng thình nên nhìn em rất tầm thường,nay em mặt một bộ pijama màu xanh da trời nhẹ nhàng và thanh thoát ,đồng thời phô ra hình thể cùng làn da non mịn của em qua cần cổ cùng thắt lưng đó , đường cong mỹ miều gọn nhẹ xinh đẹp đó khiến anh chỉ muốn ngay lập tức ôm người vào lòng ôm ấp .
Chẳng sao cả, cậu ta là vợ của anh thì không có quyền từ chối đòi hỏi của anh ,anh nhanh chóng bước xuống giường và lột quần em xuống , nhìn đến bờ mông nhỏ nhắn căng mịn thật sự rất hấp dẫn con mắt,anh không ngần ngại đặt ngón tay tại nơi khe rãnh kiểm tra ,mềm mại, ướt và rất sạch sẽ .
"Ưm~ anh ~ em muốn ngủ~"em ngủ mớ và hành động như theo thói quen .
Anh không chấp nhận, vẫn tiếp tục hành động của mình, đặt em nằm sấp ,tuột quần em xuống và banh mở hai bờ mông tròn trịa của em để nhìn , cúc động đỏ hồng ướt át lại liên tục co bóp làm anh thèm thuồng ,anh lạnh lùng lôi ra thằng nhỏ đã trướng cứng của anh đặt nơi cửa động và chậm rãi đẩy sâu vào .
"Ư~ "cảm giác trướng quen thuộc làm em giật mình hoảng sợ ,em nhanh chóng quay người lại ,đôi mắt lộ vẻ lo lắng nhìn anh .
"Anh ~ mấy ngày nay trong bụng em không được khoẻ , để lần khác có được không?"
"Im miệng và nằm xuống đi ,tôi chỉ làm một nháy là xong "
"Nhưng mà~ nhưng mà~"bác sĩ bảo giai đoạn con còn non này không nên quan hệ , sẽ rất nguy hiểm cho đứa nhỏ,em không dám nói ra cho anh biết"em thật sự thấy trong bụng không khoẻ thật mà ,em chỉ lo chỉ lo làm anh mất hứng "
Anh không nghe những lời em nói ,mở ra hai chân em tiếp tục đẩy sâu vào .
"Không~ anh~ "cảm nhận nơi đầu khất từng chút một ép đến và chạm đến đầu tử cung thông với đường ruột nơi trực tràng càng làm em khiếp sợ ,anh rất mạnh mẽ ,chỉ sợ sau vài cái nhấp thô bạo của anh cũng sẽ khiến con rụng rớt mất ,em nắm chặt lấy vạt áo anh cầu xin .
"Anh à ~ chỉ lần này thôi ~xin anh cho em thư thả chút vì thật sự bụng em không được khoẻ"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro