Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4

"Ngươi xác định ?"

Híp híp mắt , nàng cười phá lệ sáng lạn làm Giang Dĩ Ly không cấm run rẩy:"Ta ......, ta đi tắm rửa."

Không thể đối nữ nhân này nói lý, quả thực chính là con cọp mẹ .

Hắn không tình nguyện mở vòi nước ra , bắt đầu tắm rửa .

Thật lâu sau , đằng sau mành mới cang lên không tình nguyện âm thanh của hắn:" Ta tắm xong rồi."

Kéo mành ra , lộ ra Giang Dĩ Ly mặt , mặt Vũ Tử Hạ mặt tối sầm :" Mặt ngươi đâu ?"

Giang Dĩ Ly : ??

"Mặt ta không phải ở trên đầu ?"

Vũ Tử Hạ : ......

"Đem mặt ngươi cùng đầu tóc rửa sạch !"

Nói xong đi ra phòng tắm , lau mắt kính hộ hắn .

Giang Dĩ Ly : .......

Hắn hảo ủy khuất , vì cái gì rõ ràng là hắn bỏ tiền thuê trợ lý lại lọt vào  cực kỳ bi thảm đãi ngộ như thế này ?

Lại một lát sau, Giang Dĩ Ly mới từ phòng tắm đi ra .

Thời điểm Vũ Tử Hạ lấy lại tinh thần là một trận kinh diễm .

Khuôn mặt trắng nõn tuấn tú , mày kiếm mắt phượng màu hổ phách, môi mỏng màu hồng gắt gao cắn chặt cho thấy chủ nhân của nó giờ đang rất rối rắm.

"Sách , lôi thôi như thế quả là lãng phí một khuôn mặt tuấn tú soái phá chân trời ."

"Hiện tại ta có thể đi thư phòng sao ?"

Thanh âm bất mãn là Vũ Tử Hạ cười , đưa kính cho hắn:"Có thể."

Trở lại thư phòng , lần thứ hai Giang Dĩ Ly lâm vào trạng thái tập trung tinh thần , ngón tay gõ nhanh, xem xét một ít tư liệu về cổ mộ .

Bỗng một cỗ mùi hương bay vào phòng làm hắn không cấm hít hít cái mũi .

"Ột ột __"

Bụng reo vang làm hắn không cấm bực bội , muốn tiến vào tập trung trạng thái nhưng đói khát làm cho tập trung trạng thái không thể xuất hiện được .

Bực mình , hắn đẩy ghế ta đi xuống phòng bếp, hắn nhớ vừa rồi Vũ Tử Hạ có mua rất nhiều đồ cất vào tủ lạnh.

Đi vào phòng bếp , liền thấy Vũ Tử Hạ đeo tạp dề nấu ăn.

Nữ nhân này cũng biết nấu cơm ?

Hắn không cấm đến gần Vũ Tử Hạ vào phần , ngửi được vừa nãy mùi hương .

Hắn đã bao lâu rồi không được ăn đồ ăn do người nhà nấu ?

Vũ Tử Hạ quay đầu lại , vừa vặn nhìn thấy hắn nuốt nước miếng hình ảnh , không cấm buồn cười :"Ngươi dọn bát ra bàn đi , ta mang thức ăn lên bây giờ."

Ngước mắt, đối diện mang ý cười đôi mắt của Vũ Tử Hạ , ma xui quỷ khiến thốt ra một câu:" Ngô, người còn tính không đáng ghét như vậy ."

Nàng trừng mắt nhìn hắn , nàng nấu cơm dọn nhà cho hắn , hắn lại chê nàng chán ghét ?

"Hiện tại , lập tức ra ngoài , nếu không tối nay sẽ không có cơm ăn!"

Giang Dĩ Ly không hiểu vì sao nàng bỗng dưng lại tức giận , nhìn tản ra mùi thơm trong nồi đồ ăn , chậm rì rì đi ra ngoài .

Thật là một cái nữ nhân kì quái! Vì đồ ăn tối nay , hắn sẽ nhịn nàng.

(Vậy sau này anh lấy cớ gì để nhịn chị vậy ạ? <nhìn khinh bỉ>😒😒)

Rốt cục , hắn ngồi chờ được mười phút sau, Vũ Tử Hạ mới mang đồ ăn ra ngoài .

Nhìn đến đồ an trong tay nàng , ánh mắt hắn sáng ngời :"Cảm ơn ."

Thỏa mãn bộ dáng của hắn lấy lòng Vũ Tử Hạ , nàng cong khoé môi:" Ân , nếm thử tay nghề của ta."

Giang Dĩ Ly không ngừng gật đầu:"Ân ân"

Không chờ nổi lấy đũa gắp một ngụm , vừa đưa đồ ăn vào miệng , mắt hắn sáng ngời:" Đúng là đã lâu chưa ăn đồ ăn ngon như vậy , ta quyết định . Khó hiểu mướn ngươi!"

"Đừng ăn, không cho ngươi ăn!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro