Trương Khang Lạc đem ra hai lon bia lạnh, đưa cho Mã Bách Toàn một lon.
Cậu đưa tay nhận đồ uống, lại nhìn sang tay của Trương Khang Lạc, Mã Bách Toàn hỏi: "Ngày mai chú không đi làm à?"
"Có mà."
"Nhưng chú uống bia?"
"Uống một chút không sao."
Hai người ngồi bệt trên ban công ngắm đường phố về đêm.
Xe ôtô cứ một chiếc lại một chiếc lao nhanh về phía trước, đôi khi đèn chuyển đỏ sẽ có một đám xe dừng lại, vài người xách túi băng qua đường, có người dẫn thú cưng đi trên vỉa hè.
"Mã Bách Toàn, em muốn hỏi gì thì có thể hỏi!"
Mã Bách Toàn do dự mân mê lấy lon bia Trương Khang Lạc đưa cho, hai người hiện tại cách nhau rất gần, chỉ là không đối diện nhau.
"Chú đã từng có người thích chưa?"
Trương Khang Lạc lắc đầu: "Vẫn luôn thích, không có đã từng."
Mã Bách Toàn có chút nôn nóng: "Chú nói mình độc thân mà, vậy nên mẹ chú mới bắt chú đi xem mắt?"
"Hợp lý! Nhưng tôi thật sự có người mình thích."
Trương Khang Lạc uống vào một ngụm bia, chờ cho khoang miệng được lấp đầy bằng thức uống chứa lúa mạch mới từ từ nuốt xuống.
"Nhưng em ấy có lẽ không thích tôi."
Người bên cạnh gật gù, lại có chút thắc mắc: "Vậy sao chú vẫn luôn thích người đó, người ta cũng đâu có thích chú?"
"Bạn nhỏ, em đừng có quá thẳng thắng như vậy." Trương Khang Lạc bật cười vò tóc sau gáy cậu.
Mã Bách Toàn như biết mình lỡ miệng, cậu tiếp thu lời nói của Trương Khang Lạc, trong lòng có chút khó chịu, có thể vì bầu không khí hiện tại. Mã Bách Toàn cũng muốn uống bia.
Nhưng bị Trương Khang Lạc cản lại, anh đưa Mã Bách Toàn cầm cho có không khí vậy thôi, Trương Khang Lạc không thật sự muốn cậu uống.
"Ngày mai còn đi học!"
"Uống một chút không sao." Vị đắng tràn khắp cổ họng của Mã Bách Toàn.
"Nhóc con, học cũng nhanh lắm."
Mã Bách Toàn hỉnh cả mũi.
"Em nói đúng, thích một người mà không được thích lại là điều hết sức tồi tệ. Như em cố gắng ăn kem khi răng em cảm thấy khó chịu, cổ họng em khô rát." Trương Khang Lạc nhìn vào sườn mặt của Mã Bách Toàn, cậu cảm nhận được ánh nhìn ấy nên cũng quay lại.
"Kem rất ngon, cũng rất ngọt ngào. Em sẽ không ngừng muốn ăn nó, ý nghĩ ăn cả đời, hoặc muốn mình có cả một tủ kem đầy ấp, đôi khi chỉ cần một que kem em có thể vui cả ngày."
"Em có nhớ mình đã từng đến tìm tôi để khám răng không? Lúc đó tôi nghĩ tốt hơn là em nên đến bệnh viện để khám. Chỉ vì ăn quá nhiều kem mà mất cả giọng, răng hàm cũng sưng tấy lên."
"Thích mà không được đáp lại cũng vậy, chỉ cần người đó quan tâm một chút, nói chuyện nhiều thêm hai câu, thậm chí chỉ là hỏi thăm cho có lệ. Nhưng trong lòng đã tràn ngập hoa thơm, bỏ chút mật ngọt đã thu hút được cả chân tâm của bản thân trong đó. Dù có bị tổn thương, cũng không ngăn được bản thân làm điều trái ngược."
Đôi con ngươi trong suốt dường như có thể chứa đầy hình ảnh của thế giới bao la rộng lớn, nhưng giờ đây Trương Khang Lạc chỉ nhìn đến Mã Bách Toàn, hình ảnh phản chiếu trong mắt anh chính là gương mặt của cậu.
"Nếu người đó không thích, vậy sao chú không tìm cách?"
Dùng lon bia của mình cụng lấy lon bia của Mã Bách Toàn, Trương Khang Lạc quay lại nhìn lòng đường bên dưới: "Em không thích nhổ răng, vậy thử nói tôi có thể làm cách nào để em nguyện ý?"
Khói trắng bay ra theo hơi thở của Trương Khang Lạc, ban đêm mọi ngày vẫn lạnh; anh lấy cho Mã Bách Toàn một cái chăn nhỏ, để cậu đắp lên người.
"Dù có nhổ bao nhiêu lần thì tôi vẫn sợ, không có cách nào cả."
"Không có cách nào cả." Trương Khang Lạc thừa nhận là như vậy: "Em thử nghĩ lại một chút, xem có lúc nào em nhổ răng mà thấy không sợ không?"
Mã Bách Toàn nghe lời, nghiêm túc suy nghĩ, ký ức liên tục được rà soát từ cái một.
Bỗng bàn tay được người cầm lấy gỡ ra từng ngón một, vật thể mềm mềm được nhét vào tay.
Như cảm nhận được đồ vật quen thuộc, Mã Bách Toàn theo hơi ấm còn vươn lại trên tay nhìn xuống, lòng bàn tay đang bao trọn cá voi đồ chơi.
Món đồ làm cậu bớt sợ hãi.
"Việc cần làm đối với người mình thích chính là từ từ tiếp cận." Trương Khang Lạc chỉ vào cá voi: "Từ những điều nhỏ nhất."
"Đến một ngày, người đó có lẽ sẽ nhận ra."
Trương Khang Lạc mang cả bóng hình Mã Bách Toàn vào trong đáy mắt, đặt trong tim . . .
"Tôi thích em ấy!"
-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro