Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Gặp lại

Đột nhiên Triệu Anh tỉnh dậy , nhẹ nhàng ôm Vương Nhật vào lòng , mở điện thoại gọi cho ai đó ...
" Wẩy?"
" Cám ơn cậu nhé Hạ Mĩ Kì ! Em ấy đã là của tôi rồi ! không ngờ cậu đóng giả tốt đến vậy "
--------------- Sáng hôm sau ----------------
Nắng vàng chiếu qua cửa sổ tại Vương Gia, Chiếu vào 2 thân thể ngọc ngà đang ôm nhau chìm trong giấc nồng , hưởng thụ sự bình yên khi trải qua 1 đêm mãnh liệt của cậu và anh .
Ánh nắng của Mặt Trời chiếu vô mặt đẹp của Vương Nhật khiến cậu tỉnh dậy .
" Ưm... " Trước mặt cậu là khuôn mặt nam tính của Triệu Anh , Cậu nhìn chăm chú khuôn mặt ấy , đưa tay chạm vào mặt anh ...
" Lâu quá đấy !" Triệu Anh mở mắt nhìn cậu con trai trong lòng mình .
" Á ... anh dậy rồi ! "
" Anh dậy lâu rồi !"
" Vậy là anh tính dọa chết em !" Vương Nhật tức giận quay sang chỗ khác , bĩu môi bất mãn .
" Đâu có !!! Vương Nhật à ~~ Anh chỉ là đợi em hôn trộm anh thôi ~~♥♥ " Anh nắm vai cậu , thuận tay kéo cậu vào lòng .
Cậu vui vẻ ôm cổ anh chu mỏ nói giọng ngọt
" Triệu Anh à ~~ Tỉnh mộng đi anh "
" Sao !!!!"
Cậu cười rồi nhanh chân đào tẩu chạy thoát vòng tay của anh .
" Á ..!.!!!!!!!" Cậu bỗng ngã xuống sàn nhà rồi kêu lớn , đau khổ xoa mông .
" Vương Nhật à ! Em không thể đi được đâu ... Phần dưới của em sẽ đau lắm ! " Anh đứng dậy bế cậu lên giường , cho cậu nằm trong lòng anh ( như e bé zậy đó )
" Ưm .... Quân xấu xa " Đáng ghét đánh vào ngực anh , hờn dỗi với cái tên dâm đãng này .
Bất thình lình , tiếng chuông điện thoại của Vương Nhật vang lên làm vỡ tan bầu không khí lãng mạn giữa 2 người .
" Wẩy?"
" Vương Nhật ! Anh đứng trước nhà em nè ! mở cửa dùm anh đi "
" Đợi e lát ha "
" Ai gọi vậy ?" Triệu Anh ghé sát vào tai cậu , giọng trầm vang lên
" Á ... Hả ? À là anh Lộc Hàm gọi ! anh ý đang trước cửa nhà đó anh "
" Cậu ta thích làm phiền mình vậy sao ? " Triệu Anh tỏ ra không vui , chuyển giọng hờn dỗi nói với cậu
" Anh ý đáng iu mò " Cậu ôm cổ Triệu Anh , Ý muốn anh bế vào phòng tắm thay đồ . Anh bất mãn đưa cậu đi ...
---------- Bên ngoài cổng Vương Gia -----
" la là lá la " 1 cậu bé chạy đến chỗ Lộc Hàm , cậu bé vừa chạy , vừa nhảy , mặt vui tươi y con nít . Lộc Hàm nhìn hồi lâu rồi bỗng tươi cười bắt chuyện với cậu .
" A ! Là em ..."
" Hihi ... Em nhận ra anh rồi nha !" Cậu bé cũng vui vẻ đáp lại câu hỏi của Lộc Hàm . Động tác dễ thương của cậu giống hệt Vương Nhật ...
" Mà em tên gì vậy ?" Hắn không hề quên hỏi tên cậu , vì câu hỏi này chính là câu hỏi mà Hắn hằng đêm ao ước muốn biết được ...
" Là Bạch Ngọc Hải , gọi em là Tiểu Bạch được rồi "
" Ừm ... Tiểu Bạch , Tên em thiệt hay "
Hắn nói xong câu mà toát hết cả mồ hôi và sự can đảm ...
" Cạch " Cổng nhà được Vương Nhật mở ra , Cậu thực sự bất ngờ kèm theo vui vẻ ôm trầm lấy Ngọc Hải
" Ahihi ... cậu cuối cùng đã về với mình rồi sao ? " Vương Nhật vừa khóc vừa cười hạnh phúc khi gặp lại được người bạn thân từ Mĩ về ..
" Ừ .. C...Cũng đã hơn 10 năm rồi ha .. Mình ...Mình nhớ cậu lém lun đọ " Hành động của cậu làm Ngọc Hải vui mừng khóc không ra tiếng , nghẹn ngào khó khăn nói ra từng chữ
" Hai người quen nhau sao ?"
End chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: