CHAP 4
GĂP GỠ...
Giờ ta đã chính thức bước vào cổng trường Kiến trúc với tư cách là tân sinh viên rồi nhé...Nghe thật oai chết đi được. Ta học được một tuần ở đây rồi nhưng vẫn còn lâng lâng với cảm giác của một cậu học sinh mới. Chỉ có thể diễn tả băng từ Vui.... ta đang tung tăng với đống giáo trình mới, cái đầu quay điên đảo, tận hưởng cảm giác" ngày đầu tiên đi học ". Sầm. Thôi rồi mama ơi...trời " rụng "... thấy đống sách rơi vãi trên đất mà xót quá, ta cuống quýt xin lỗi, chẳng biết là ai, nhặt vội sách. Người kia đặt lên tay ta 3 quyển sách nữa, ta lại xin lỗi lần nữa
- Không có gì đâu!
-Ủa -ta ngẩn đầu lên thì thấy một tên con trai, nhưng sao quen mắt quá( au: Cục Thiên sao trí nhớ kém vậy nờ!!)
Bất giác hai đứa đưa tay chỉ vào nhau. Sầm. Lần này không phải trời " rụng " mà sác rơi tập hai ạ.. Đừng nghĩ ta mê trai đẹp nên vụng về nhé. Tuy rằng hắn có tí ngoại hình..khụ..khụ..nhưng ta cũng chẳng phải kẻ háo sắc như thế...
Hắn cầm giúp ta chồng sách tương đối nặng. Hai đứa thong thả. Ta định mở lời trước nhưng may quá, hắn kịp làm điều đó hộ ta rồi...
-Anh nghĩ sẽ khác cơ?
-Dạ?-Khác cái gì mới được chứ?
- Ang tưởng lúc gặp lại em chẳng biết anh là ai cơ
- Thì em có biết anh là ai đâu- Ta tỉnh bơ.
- Hả?
- Hì, thì ngoài tên anh ra em còn biết gì nữa đâu- Hắn vẫn ngơ ngơ như trước nhỉ-Nhưng anh có nghĩ tới sẽ gặp lại à?
-Ừ- Hắn nhìn ta cười cười. Chết tiệt. Lại lộ răng khểnh..- Mừng ngày gặp lại, đi ăn kem nhé Tiểu Thiên ?- Hắn đề nghị
-Được a~~ Lòng ta hân hoan khi nghe hắn gọi tên ta.
-Mà này, có thật là em nhớ tên anh thật không đấy?-Hắn hỏi thật nhanh , má hồng lên khiến ta chỉ muốn phá bỏ hình tượng mà lăn ra cười.
-Không nhớ, chỉ nhớ từng gặp một người giống anh như hai giọt nước, tên Vương Tuấn Khải-Ta thè lưỡi nghịch ngợm quay lại nhìn hắn
-Thế à!-Hắn bước dài một bước đi song song với ta
Đến bây giờ ta cái gì cũng chưa biết điều gì khiến hai con người tưởng chừng xa lạ, chỉ gặp nhau, nói chuyện vu vơ một lầm khi gặp lại...lại thấy thân qen đến vậy...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro