nhận ra lẫn nha
❤😂❤_______❤😍❤
N: Đúng r một lúc nữa tôi muốn đi mua đồ một trong hai người theo giúp tôi đi
T: Tôi đi cùng cậu.......
D: "Thiên Tỉ ...."
K: *Chủ động như thế là để ý Vương Nguyên rồi sao... Cứ tưởng cậu ta ko quan tâm chứ *
N: Được, vậy cậu đi cùng đi
____phân____cách___
T: " Thiên Dương em giỏi lắm...tốt nhất đừng về nữa"
Khải trên lầu bước xuống
_Cậu ko phải theo Vương Nguyên mua đồ sao tôi nhớ nó đi từ nữa tiếng trước rồi mà
* Thật mình *
T: Cậu......... biết tôi là ai
K: Chúng ta vừa gặp nhau nữa tiếng trước tôi cũng ko phải não cá vàng sao lại ko nhận biết cậu Dịch Dương Thiên Tỉ
T: "............................."
Về phía Vương Nguyên
D: " Thiên Tỉ em biết anh lo lắng cái gì...nhưng em biết rõ mình phải làm gì mà. Em ko dễ dàng giao tâm mình cho bất kỳ ai nữa đâu...trái lại là anh...để mềm lòng như thế ..... "
Nguyên liếc sang Thiên Dương
* Hoán đổi sao? Đây là đang muốn đùa giỡn mình?"
❤Bỗng từ đâu một cô gái chạy tới ôm Vương Nguyên làm nũng_
_Vương Nguyên anh đến trễ em chờ anh nãy giờ rồi ~
N: Xin lỗi anh có chút việc.Giờ chúng ta đi được rồi
D: " Bạn gái sao ? Xinh đẹp thật "
* Bạn gái Vương Nguyên nhìn về phía
Thiên Dương *
_Người này là.......
N: Cậu ấy theo cùng chúng ta
Thiên Dương hiểu ý trả lời
_Tôi sẽ ko quấy rầy nên tiểu thư cứ yên tâm
_là người làm nhà sao...vậy cũng được em mua nhiều lắm có cậu ta theo xách phụ cũng tốt:Cô nói
Nguyên nghĩ :" Cách nói chuyện này. Quả thật là cậu ta......"
••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••••
D: "Đúng là nhà giàu có thật mua nhiều quần áo sang trọng như thế...chỉ một cái áo ở đây cũng bằng cả tháng tiền lương của Mình và Thiên Tỉ lúc trước "
Vương Nguyên quay sang Thiên Dương nói :
_Cậu đi theo tôi nữa ngày cũng vất vả rồi...Cậu thích có thể chọn một bộ xem như thù lào đi
D: Nguyên thiếu gia cậu hào phóng thật, vậy xin cảm ơn
N: Ko cần khách sáo...
" Đúng là những thứ đầy cám dỗ thường sẽ khiến người khác dễ sa ngã nhỉ "
Quay về phía Khải
_tôi biết rồi ngày mai tôi sẽ trực tiếp cùng anh bàn về kế hoạch đó
* Nhìn Khải *
T: " Mình đag mặt quần áo của Thiên Dương lúc ság sao cậu ta có thể phân biệt được mình là ai "
K: Bọn người đó đúng là gian xảo...Hừ cứ chờ xem.
T: " Khi nghiêm túc cậu ta trông khác hẳn "
Đang suy nghĩ bỗng nghe tiếng Khải gọi mk
_Thiên Tỉ lại đây một chút
* Bước đến *
T: Có chuyện gì
K: Tôi cũng ko ăn thịt cậu...Cậu đứng xa vậy làm gì
T:.......,....,.........
K: Cậu biết sử dụng máy tính ko ( Khải quay sag hỏi Thiên Tỉ )
T: Biết một chút
K: Vậy cũng được rồi...tôi có việc ra ngoài Cậu giúp tôi đánh phần văn bản này vào máy... Trước lúc tôi về nhớ hoàn thành xong tôi tin tưởng cậu đấy
T : người này lời lẽ rõ ràng dịu dàng lại khiến người bên cạnh cảm thấy vô cùng áp lực
K : Nhờ cậu vậy... Trở về sẽ mag quà xem như cảm ơn cho cậu
T : " Nơi này có lẽ ko nên ở quá lâu, những người tâm sâu khó đoán như thế rất nguy hiểm
____p_h_í_a____N_g_u_y_ê_n__________________
N : Dừng ở đây đi ... Cậu xuống xe bắt taxi mag đồ của tôi về nhà trước đi , tôi còn có việc.
D : Đây là giữa đường cậu muốn tôi tìm xe ở đâu. Cậu ko phải muốn bỏ tôi ở đây tự sinh tự diệt chứ
(Thiên Dương bày bộ mặt nhăn nhó nói)
N : Bản năng thích ứng của cậu nhanh như thế chuyện này chắc ko làm khó được cậu đâu nhỉ
Bạn gái của Vương Nguyên thấy thế ko vui, liền lên tiếng
_Cậu kì lạ thật đấy... Đã là người làm còn ở đó khiếu nại chủ sao
D : Đành chịu vậy ai bảo cậu là thiếu gia cơ chứ
N : Đừng nói như tôi đag ức hiếp cậu vậy .Ko phải hôm nay đi cùng tôi cũng có lời sao, đúng rồi trở về ko cần nói với anh cậu là được tôi tặng quà nếu ko cậu ta sẽ thấy rằng cậu chiếm mất phần tốt của cậu ta đây Thiên Dương a~ nguyên nhếch môi, nhìn Dương nói~
D : Bị phát hiện rồi... Cậu lợi hại thật đến cả những người thân của chúng tôi còn ko phân biệt được tôi và anh mình,.. cậu nhận ra lúc nào
N : Vừa lên xe tôi đã cảm giác đó là cậu... Dù sao cậu đã cất công diễn tôi cũng ko muốn vạch trần. Được rồi cậu trở về đi nhớ giữ đồ của tôi cẩn thận một chút
~ Thiên Dương bất ngờ bởi câu nói của Nguyên ~
D : " Vừa lên xe đã nhận ra mình sao..."
Quay lại Vương Gia nào
Tiểu Soái Ca vừa về thấu liền chạy vào nhà thì thấy Thiên Tỉ đag làm gì ở phòng khách liền vui vẻ chạy tới hỏi
Tiểu Soái Ca : Thiên Thiên, Ca về rồi nè Ca nhớ anh quá. Anh đang làm gì vậy
T : " là di truyền về giác quan sao... Nhóc con này cũng dễ dàng phân biệt mình và Thiên Dương. Lúc ở chung chỉ là nghĩ vì là trẻ con nên giác quan nhạy bén " ~Thiên trầm mặc nghĩ ~
Tiểu Soái Ca : Máy tính này hình như của Khải Khải mà... Anh nghịch máy tính của Khải Khải hả.
T : Cậu ta bảo anh làm việc giúp
Cùng lúc đó Thiên Dương cũng từ bên ngoài trở về, vừa về đến đã lập tức nằm dài trên ghế sopha khẽ rên
_ Mệt chết đi được
Tiểu Soái Ca : Dương Dương anh mang cái gì nhiều thế.....
D : Đồ của Nguyên Nguyên nhà em... Anh trai em đúng là hào phóng số tiền mua quà cho bạn gái đủ để anh mua cả căn nhà ở Bắc Kinh này
Tiểu Soái Ca : Hừ... Người của Ca mà hai người họ xem như giúp việc thật, Ca phí công giúp họ họ lại gây ứng tượng xấu như thế đúng là ko tiền đồ
________Hết rồi_________
Mai thi rồi
Đăg để có động lực thi tốt
Chayo Chayo
#chap_này_hơi_ngắn
Thông cảm
❤😍❤ Jackson ❤😍❤
Tym_TFBOYS_tym
____________________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro