16 : tạm biệt anh !
Nửa đêm khi Tuấn Khải đã ngủ rồi , cậu đứng dậy khỏi sofa ngắm nhìn gương mặt anh thật lâu bỗng cậu bật khóc nhưng cậu không dám khóc lớn sợ làm anh thức giấc . viết lên giấy hai chữ Tạm Biệt .
Chúng ta gặp được nhau thật tốt nhưng kiếp này coi như không duyên . Và nếu như em nói em rất mến anh có phải anh sẽ không tin , tình cảm em dành cho gia đình anh có thể là rất nhiều . Anh vẫn sẽ sống rất tốt , vẫn là 1 chàng trai có rất nhiều người theo đuổi , vẫn là người mà em luôn kính nể .
Chiếc xe đỗ ở cổng , vé máy bay cũng đã được đặt trước . Rời khỏi nơi đây , quên đi tất cả , làm lại từ đầu . Em sẽ tìm kiếm bố mẹ của mình , học tập thật tốt , để sau này cho anh tự hào Tiểu Khải.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro