Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Cháp 21 : Làm lành

Hôm nay siêng siêng nên làm liền 2 chap trong một ngày cho mọi người ! hihihi !






Chap 21 : Làm Lành

Khi đang ở thang máy nghe Vương Nguyên kêu nhiệm vụ hoàn thành thì anh cũng nhanh chân đến phòng 275.

Đến nơi anh đi thẳng vào phòng nhìn tư thế của cả Vương Nguyên và Doãn Kiệt liền thấy có chút ừm..không đúng nhất là ánh mắt của Doãn Kiệt nhìn Vương Nguyên thật không giống Vương Nguyên nhìn Doãn Kiệt đầy sát khí.

" Được rồi em bỏ dao xuống đi "

Vương Nguyên nghe Vương Tuấn Khải thu dao về. Doãn Kiệt nãy giờ chưa hề quay sang nhìn Vương Tuấn Khải mà mắt vẫn cứ dán lên Vương Nguyên.

" Anh cũng thật mê cánh tay phải của tôi nhỉ ! Nhưng hiện tại tôi không rãnh để cho anh liếc mắt đưa tình đâu." Vương Tuấn Khải nhìn là biết Doãn Kiệt hắn ta chắc đã bị Vương Nguyên thu hút chỉ là biết có đến mức như anh mê Thiên Tỉ không thôi.

" Được thôi ! Tôi chắc chắn có việc rất quan trọng để nói với anh." Doãn Kiệt bây giờ mới quay sang nhìn Vương Tuấn Khải nói rồi quay sang Vương Nguyên ý nói chuyện này có liên quan đến cậu.

Cả 3 người cùng nhau ra phòng khách, Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên ngồi đối diện Doãn Kiệt bây giờ đã ăn mặc hoàn chỉnh.

" Chắc anh cũng biết tại sai chúng tôi đến đây nhỉ. Tôi không muốn là người thiếu suy nghĩ mà đi đánh nhau với khi chưa hiểu rõ sự việc cho nên anh nên là cho tôi một cái lý do chính đáng để tránh xảy ra những đáng tiếc không có." Vương Tuấn Khải hiện giờ không khác gì ác ma dùng giọng nói mang theo quần đe doạ và nhắc nhở Doãn Kiệt .

" Tôi muốn em ấy !" Doãn Kiệt nói rồi đưa mắt sang Vương Nguyên.

" Em ấy làm gì Doãn Kiệt anh đây sao ?" Vương Tuấn Khải nhìn thấy ánh mắt của hắn dán lên người Vương Nguyên liền hỉu vấn đề.

" Không đơn giản là tôi muốn em ấy !" Doãn Kiệt nãy giờ vẫn giữ giọng bình đạm nói chuyện với Vương Tuấn Khải .

" Vậy sao ! Chắc tôi cần 50 người của anh để vui chơi nhỉ. Tôi không biết Doãn Kiệt anh đây bao nhiêu tuổi nhưng chắc chắn lớn hơn tôi và Vương Nguyên, lớn hơn thì chắc suy nghĩ cũng trươngr thành rồi nhỉ? Không ngờ anh chỉ giống một đứa nhóc đòi kẹo mà đánh phá đồ trong nhà nhỉ. Còn về việc anh muốn cánh tay phải của tôi thì không lẽ anh đây thiếu người đến nỗi cầu xin người của người khác đến vậy sao ?" Vương Tuấn Khải nghe anh ta trả lời với lý do trẻ con như thế liền tức giận muốn phát hoả nhưng anh không muốn bơir vì đây không phải cách tốt.

" Về việc đàn em anh bị bắt tôi sẽ trả về và đền bù cũng có thể cho anh 50 người của tôi nhưng anh cũng nên đưa em ấy cho tôi và nếu thảo thuận thất bại thì tôi không muốn thương lượng nữa. "

" Cách anh dễ dàng cho đi những người đã theo mình thì anh nghĩ tôi giao cánh tay phải của tôi cho anh sao. Xin lỗi thoả thuận thất bại. " Vương Tuấn Khải nói xong liền đứng lên bước ra khỏi phòng.

Anh đi đến xe của mình đang đậu gần đó rồi bước vào, Vương Nguyên theo sau cũng nhanh chóng lên xe. Khi xe đã lăn bánh thì không khí trong xe có chút im lặng.

Vương Tuấn Khải quay sang nhìn Vương Nguyên thấy cậu nãy giờ không nói liền mở miệng nói trước.

" Anh ta không làm gì em chứ ? Mà em cứ yên tâm đi anh đã có cách khống chế hắn, đừng dùng tâm tình như Đại ca muốn bỏ rơi em nãy giờ nữa." Vương Tuấn Khải biết Vương Nguyên suy nghĩ gì liền trấn an cậu.

Vương Nguyên cũng không nói gì mà dựa người vào ghế nhắm mắt lại.

Ngày sau đó cả 2 bay về Trùng Khánh, máy bay vừa đáp thì Vương Tuấn Khải đã kêu tài xế chở anh đến nhà Thiên Tỉ ngay và luôn.

Đến nơi anh lấy điện thoại gọi cho Thiên Tỉ thì cậu không bắt máy, nóng lòng anh gọi sang cho Lưu Chí Hoành thì nói Thiên Tỉ có ở trong phòng nhưng cứ nằm ở trong ấy cả ngày hôm qua đến hôm nay rồi. Nghe đến đây lòng anh lại thêm lo lắng. May mắn là Lưu Chí Hoành hỉu ý anh mà xuống mở cửa.

Anh liền chạy nhanh lên mở cửa phòng ra thì thấy Thiên Tỉ nằm trên giường ánh mắt mơ hồ thì anh chả thể kìm lòng đuocwj mà chạy lại ôm cậu.

Thiên Tỉ bây giờ mới phát hiện Vương Tuấn Khải đang ở trong phòng nhưng cậu vẫn không dãy dụa cũng không chửi mắng hay khóc la chỉ im lặng.

" Thiên Thiên ! Anh xin lỗi được không, bây giờ anh nói cho em biết được không ?" Vương Tuấn Khải thấy Thiên Tỉ không nhìn mình cũng chả có hành động gì khác ngoài ngồi im nên anh càng thêm hoang mang.

" Tại sao trươcs đó không nói với em ? Em có nói là em sẽ chia tay khi anh là xã hội đen sao ?" Thiên Tỉ khi nghe giọng của Vương Tuấn Khải thì không kìm lòng được mà những khó khăn, những điều mình lo lắng đều như thế mà giải phóng ra.

" Anh chỉ là sợ em không chấp nhận. Ngày hôm đó không nói cho em biết anh đang ở đâu là vì đây là thông tin bí mật anh không thể nói. Từ giờ anh sẽ nói cho em những điều này trước được không? Đừng giận anh nữa ?" Vương Tuấn Khải khi nghe thấy Thiên Tỉ không bài xích nghề nghiệp của anh trong lòng liền thở phào một cái nhẹ nhõm.

" Tại sao lại không tin em như vậy ? Anh có bị thương không?" Thiên Tỉ thấy Vương Tuấn Khải cũng chịu không ít nỗi khổ liền không muốn trách cứ anh nữa. Cậu đưa 2 tay năng mặt Vương Tuấn Khải lên xem.

" Không sao ? Ông xã em sao có thể yếu đuối được phải mạnh mẽ để bảo vệ bà xã chứ. " Vương Tuấn Khải cười tít mắt lấy hai tay của Thiên Tỉ đang đặt trên mặt mình đưa đến môi hôn xuống.

Thiên Tỉ hiện tại tâm trạng đã khá lên nên cậu không muốn chấp nhất anh việc gọi cậu là " bà xã" mà mỉm cười rộ lên đồng điếu cực kì xinh đẹp hướng đéne Vương Tuấn Khải.

Vương Tuấn Khải khi thấy người yêu mình đã mỉm cười thì thật muốn hôn lên 2 cái đồng điếu bên má cậu. Nghĩ là làm Vương Tuấn Khải đứng lên cúi người hôn lên 2 cái đồn điếu xinh đẹp. Thiên Tỉ lúc này cũng không muốn ngại ngùng nữa mà choàng 2 tay lên cổ Vương Tuấn Khải , mấy ngày nay cậu đã lo muốn lục tung cả nước lên đeer tìm nam nhân trước mặt đây.

Vương Tuấn Khải thấy người yêu chủ động liền đem môi mình dán lên môi cậu mà hôn. Hôm nay anh không muốn mình bỏ lỡ cơ hội nữa mà nhanh chóng vói lưỡi vào cùng lúc quấn lấy lưỡi của Thiên Tỉ bắt đầu chơi đùa. Thiên Tỉ bị hôn đến mơ màng, đaauf óc thì ong ong, cảm giác rất khác so với những nụ hôn trước mà Vương Tuấn Khải hôn cậu. Nhưng hiện tại cậu không muốn có cái gì phá vỡ không gian của 2 người nữa mà thuận theo Vương Tuấn Khải đáp lại.

Hôn được một lúc thì Vương Tuấn Khải buông môi cậu ra, ngắm nhìn gương mặt đầy quyến rũ của Thiên Tỉ lúc này. Căpj mắt mang đầy hơi nước, 2 má và cả lỗ tai đêuf đã đỏ ửng cộng thêm một đôi môi sưng đỏ được nước bọt của cả hai tô điểm trông càng đẹp. Thiên Tỉ và Vương Tuấn Khải cả hai đặt trán lên nhau cùng nhau mỉm cười thoả mãn.

Nhưng mà hai người không nghĩ rằng mình đã bị Lưu Chí Hoành thu lại hết hàng loạt những hành động đầy tính chọc mù tó vào mắt. Lưu Chí Hoành thấy 2 người chắc chả quan tâm đến mình đâu nên nhẹ chân bước ra khỏi phòng với một suy nghĩ ' Thiên Tỉ và Vương Tuấn Khải là người yêu ?' Lưu Chí Hoành nghĩ đến đây liền rùng mình, chả lẽ mình phải thường tiếp Vương Tuấn Khải học trưởng kia sao. Cậu không muốn bỏ mạng cậu còn muốn tìm người yêu nữa.




Hết chap 21 !!
Mọi ý kiến đóng góp mọi người cứ cmt nha. Xie Xie!!!




Au : Mập

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro