
Phần 68:Em ... Sao em lại vào đây ?
- Sao mấy bài kiểm tra này điểm lại kém như vậy ? _ Vương Tuấn Khải hỏi . Thiên Tỉ vẫn không rời mắt khỏi màn hình , trả lời qua loa
- Vốn dĩ em học rất kém , anh không thích thì đừng xem nữa . _ Thiên Tỉ vừa dứt lời bỗng nhiên một cánh tay bay đến và nhanh chóng cướp lấy cái laptop trong tay cậu . Thiên Tỉ bực mình hét lên - Trả máy tính cho em !
- Cái máy tính này tịch thu , khi nào học tốt hơn anh sẽ trả . _ Vương Tuấn Khải nói rồi đem nó đi , cậu hậm hực dỗi ngồi đấy , đến tối còn muốn chia phòng với anh nhưng lại bị anh dùng cực hình ép ở lại . Vì vậy cậu đã phải cố gắng học tốt hơn để đoạt lại cái laptop thân iu .
Dạo này cậu nghe đồn chồng tôi lại ' vượt rào ' với mấy ẻm chân dài trong vũ trường Vân Thiên , cậu cũng không thèm để ý , anh đi hay không là chuyện của anh , cậu không có tư cách xen vào , chỉ được tuân theo đúng Hợp đồng đã định sẵn . Tuy nhiên trong lòng không hiểu sao dâng lên cảm giác hụt hẫng , mất mát , chua xót và có chút gì đó ghen tị . Đây là cảm giác khi yêu một người như trong tiểu thuyết hay nói đó sao ? Nhưng cậu yêu anh hay không chính cậu còn không biết nữa là ... Bây giờ tâm trạng của cậu đang rất rối bời , không biết phải gỡ rối từ đâu nữa .
Không bao lâu , lúc Thiên Tỉ vừa đi học về đã thấy có hai đôi giầy đặt ngoài cửa : một đôi quen thuộc của Vương Tuấn Khải , còn một đôi có vẻ rất đẹp , lại là giày cao gót , chắc là của phụ nữ . Thiên Tỉ cảm thấy có chút tò mò. "Chả nhẽ nhà có khách ?"- Cậu nghĩ. Không đúng , cậu thấy có cái gì đó rất mờ ám ở đây . Thiên Tỉ vội cởi dép bước vào nhà , chạy lên lầu , rón rén đi đến trước phòng mình . Từ trong phòng vọng ra tiếng cười nói cùng tiếng kêu rất chi là mờ ám khiến người nghe có thể tim đập chân run , mặt đỏ như gấc . Thiên Tỉ nhẹ nhàng mở cửa và sững sờ trước cảnh tượng vừa mới thấy . Trước mắt cậu bây giờ là đôi trai gái ( gian phu dâm phụ thì đúng hơn ) đang ôm hôn thắm thiết trên chiếc giường lớn kia . Hai bọn họ say mê đến mức không biết trời đất gì nữa , cậu vào chắc bọn họ cũng không phát hiện được . Cả người cô gái cứ như con bạch tuộc khổng lồ quấn chặt lấy Vương Tuấn Khải , hai chân quấn quanh eo anh , khuôn mặt tựa sát ngực anh , hai tay còn luồn vào ... chỗ nào không biết , nhất là cái cúc áo ngực đã tháo tuột ra lộ ra bộ ngực đầy đặn , nói chung bộ dạng rất khiêu dâm , trông phát ghét . Không hiểu sao cậu lại cực kì chướng mắt với cái cảnh này , hắng giọng một cái rồi giả vờ ho :
-Hừm ... hừm ... khụ ... khụ ... ! _ tức thì hai cái kẻ vô duyên kia mới tách nhau ra rồi quay lại nhìn tôi . Cô ả kia có vẻ giật mình vì bị cậu bắt gian tại giường nên lắp bắp :
-Ngươi ... ngươi là ai ?
-Cái này cô phải hỏi người đàn ông bên cạnh cô mới đúng ! _ Thiên Tỉ đáp , lòng nghĩ thầm " xem anh giải thích với tình nhân của anh như thế nào ? "
-Em ... Sao em lại vào đây ? _ Vương Tuấn Khải nhìn cậu hỏi , còn không thèm giải thích với cậu một lời xem đây là chuyện quái quỷ gì đang diễn ra
[ Thực chất anh với cô ta không làm gì cả , anh chỉ thuê ả để diễn trò trước mặt cậu rồi chọc tức cậu , xem thử tình cảm của cô đối với anh ra sao mà thôi . Vừa nãy sao anh lại không biết cậu đến chứ , thính giác của người sát thủ đã nói cho anh biết điều đó rồi , chỉ là anh giả vờ không thèm để ý thôi . ]
-Ngươi là ai mà dám lên giọng như thế ? _ Vừa nãy còn ra vẻ thỏ con tội nghiệp , thoắt cái đã biết thành ả đàn bà không biết xấu hổ đi dụ dỗ chồng của người ta rồi . Lúc này tay chân ả còn cố tình quấn lấy Vương Tuấn Khải làm Thiên Tỉ phát hỏa nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh , cậu nói , giọng mỉa mai :
-Muốn biết thì vẫn lên hỏi ' Ngưu Lang (*) ' bên cạnh cô thì hơn .
Chú Thích: Ngưu Lang: ám chỉ những con người hành nghề mua bán tình dục hay gọi tắt là trai bao
-Em ... _ Vương Tuấn Khải gằn giọng quát cậu . [ Dám nói anh là ' Ngưu Lang ' , cậu hẳn chán sống rồi . Anh đang định đứng lên dạy dỗ cậu một trận nên thân nhưng cố gắng bình tĩnh lại , vở kịch còn chưa đến hồi gay cấn , không thể để lộ được . Với lại anh cũng nghĩ thoáng hơn rằng cậu quan tâm đến mình , ghen tị với cô gái kia nên mới đả kích mình , trong lòng không hiểu sao vui lên không ít ]
-Sao ? Anh tức giận cái gì ? Giận tôi làm hỏng chuyện tốt của hai người sao ? Vậy tôi xin lỗi , hai người cứ tiếp tục , tôi ra ngoài ngay đây . Tuy chương trình trực tiếp này có thể xem tận mắt nhưng tôi không muốn bị vấy bẩn tâm hồn bằng mấy cảnh " Không đẹp cho mắt , không tốt cho tâm hồn " này . _ Thiên Tỉ nói , cố giữ cho giọng thật bình tĩnh nhưng lời nói ra cứ có cái gì đấy nghèn nghẹn ở cổ . Nói xong , cậu lập tức bỏ chạy thục mạng ra khỏi phòng . Nhưng trước khi đi , cậu không quên nhắc nhở - Làm gì thì làm , đừng mang mầm bệnh ( si đa , HIV , ... ) về nhà !
-----------------------------------------------------------------
Cả nhà thấy truyện đã đến phần hay cấn chưa?
Muốn đọc tiếp thì cho au sao vàng với cmt nak !
Yêu Thương! <3 <3
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro