
Chap 80
* 2 ngày sau tại nhà xác thành phố...
Lão John cùng 1 đám đàn em tiến vào căn phòng có chứa xác tên Nick. ông ta như muốn chết điếng tại chỗ khi xác của Nick đã lạnh ngắc từ lúc nào. Cao thủ như thế mà bị giết chết một cách tàn nhẫn quả thật kẻ ra tay không hề tầm thường.
Ông ta nghiến chặc răng, đôi bàn tay trong vô thức siết chặc lại. Vẻ mặt vừa đâu khổ vừa oán hận.
-" Đã tìm ra thủ phạm chưa?"- ông ta lạnh lùng cất giọng hội tên trợ lý đứng sau lưng.
Tên đó lắc đầu
-" Dạ vẫn chưa ạ! Nghi ngờ là do một sát thủ chuyên nghiệp gây ra, cách gây án quả thật rất sạch sẽ không hề để lại bất cứ dấu vết nào ở hiện trường."
Ông John nghiến răng trèo trẹo
-" nhất định phải bắt sống bọn chúng! Mang đầu của chúng đi tế Nick!"
Ông ta quay lưng bỏ đi, đám đàn em cũng liu riu theo sau. Chỉ còn mỗi cái xác của tên Nick cứng đơ ở đó.
...................................
* phòng chủ tịch tập đoàn Vương Đại
-" Cái gì? Một tên thuộc hạ thân cận của lão John bị ám sát à?"- ông Vinlee đang đứng gần cửa sổ lập tức quay lại nhìn mẹ hắn không chớp mắt.
Bà gật đầu khẳng định lại lần nữa.
-" Đúng vậy! Vào hai đêm trước người ta đã phát hiện được xác của hắn trong phòng mát-xa. Nghi ngờ là do sát thủ ám sát vì ở hiện trường rất sạch sẽ không có vết tích gì, lực lượng cảnh sát New York hiện đang đau đầu điều tra."
Ba của hắn đang hai tay vào nhau, nhếch môi
-" ông ta gieo nhân nào thì gặp quả đó thôi! Trách ai được cơ chứ! Nhưng dù sao bên cạnh ông ta cũng còn rất nhiều những tên sừng sõ khác, chết mất một tên thì đã thấm vào đâu."
mẹ hắn im lặng đi hồi lâu, vẽ mặt chăm chú hư đang tập trung suy nghỉ một điều gì đấy. ba hắn vội lên tiếng hỏi
-" Em sao thế?"
Ông Vinlee cũng bước đến ngồi vào bàn họp cùng hai đứa em. Đôi lông mày bà khẽ nhíu lại, nói ra điều mình đang suy nghĩ
-" em đang nghĩ liệu có phải kẻ thù của ông John đã xuất hiện không?"
Câu nói này của bà khiến hai người đàn ông phải suy ngẫm hồi lâu. Ông Vinlee lắc đầu
-" Chắc không phải đâu! Có thể đây chỉ là việc trùng hợp thôi, Anh nghĩ chắc là kẻ thù của tên Nick trong một băng đản nào đó đã ra tay giết hắn!"
-" Anh Vinlee nói đúng! Còn quá sớm để nói rằng ông John đã có thêm một kẻ thù! Mà anh đã có tin tức gì của Kỳ Lâm chưa?"
Ông Vinlee có vẻ đã khá an tâm.
-" thằng nhóc gọi điện về bảo là an toàn, tên Ren gì đấy không hề làm gì nó. Anh đã dặng Kỳ Lâm là nếu được thì làm vệ tinh giúp phe ta luôn một thể."
-" Nè! Anh chắc là thằng nhóc đó sẽ không gặp chuyện gì chứ?"- Mẹ hắn hỏi.
Ông Vinlee mỉm cười nhẹ
-" anh vừa điều tra ra được một nguồn thông tin mật! Chắc chắn là hai người sẽ không thể ngờ tới!"- Ông Vinlee vừa nói vừa xây chiếc máy tính về phía hai người.
Sau khi xem qua dòng thông tin ấy, ba mẹ hắn đồng thanh hét lên
-" Sao lại có thể như vậy?"
-" Haha.... thông tin này lá do truyền nhân của hacker CC giúp anh có được. Tổ chức FBI còn không thể phát hiện ra nữa đấy!"
Ba hắn ngạc nhiên
-" Anh đang nói đến Nguyên sao? Nó dám hack cả hệ thống máy tính của FBI àk?"
Ông Vinlee mỉm cười gật đầu, mẹ hắn đưa tay ôm ngực
-" Oh my chúa! Em cũng không ngờ luôn đấy! Lão John coi vậy mà cũng ngu phết, xem ra số lão ta xấp tàn rồi!"
-" hèn gì anh lại yên tâm để Kỳ Lâm ở đó, chị dâu Nari cũng không còn lo lắng nữa.!" (Nari là mẹ Kỳ Lâm ạk)
Ông Vinlee tắc máy tính, cười đắt ý
-" Biết đâu Kỳ Lâm ở đó lại là nơi an toàn! Xem ra ta chỉ việc ngồi đợi 'người đó' ra tay thôi!"
Phòng họp yên lặng, bóng tiếng gõ cửa vang lên......
"Cốc.... cốc.... cốc"
-" Vào đi!"- Ông Vinlee nói vọng ra.
Cô thư ký bước vào cuối đầu
-" Thưa Chủ Tịch! Có Phu Nhân Chủ Tịch đến tìm ạ!"
Vừa dứt lời thì sau lưng cô thư ký xuất hiện một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp và sang trọng. Ba mẹ của hắn đồng loạt nỡ nụ cười, ông Vinlee bật dậy khỏi ghế xua tay
-" Cô có thể ra ngoài làm việc!"
-" Dạ vâng ạ!"
Cô thư ký lui ra, cánh cửa lớn được đóng sầm lại. Người phụ nữ xinh đẹp ấy tiến đến chỗ mọi người, trên môi là nụ cười duyên dáng thoắt ẩn thoắt hiện. Cô ta tầm 35, 36 tuổi nhưng vẻ đẹp thì lại trẻ trung như mẹ hắn và quý phái vô cùng.
-" Mọi người đang họp à?"
Ông Vinlee kéo ghế cho cô ấy 1 cách ân cần
-" Đúng vậy! Em đến đây có chuyện gì không?"
Mẹ hắn nhìn ba hắn rồi cười gian
-" Chắc nhớ chồng chịu không nổi chứ gì? Đúng không anh?"
-" Chắc là thế đấy!"- Ba hắn nhún vai.
Cô ta đưa tay lên che miệng cười nhẹ
-" hai người thật là....... Có thôi trêu tôi không hả?"
Mẹ hắn bật cười, đưa tay lên sắp xếp mớ văn kiện lộn xộn trên bàn rồi bảo
-" Chị dâu Nari yêu quý! Có thể mời vợ chồng em đi ăn chưa được không ạ?"
Mẹ của Kỳ Lâm đưa tay vuốt tóc, bộ dáng cực kỳ thùy mị
-" Được! Chị sẽ mời vợ chồng em đi ăn......"
-" thế ta đi thôi!"
Ba hắn và mẹ hắn ríu rít đứng lên. Ông Vinlee cũng chỉnh lại vạt áo vest chuẩn bị cầm tay vợ. Mẹ Kỳ Lâm nói tiếp
-" chị mời nhưng vợ chồng em trả tiền nhé! Haha...... ông xã, ta đi ăn trưa nha! Anh muốn ăn gì! Bít tết, hải sản hay là Bào Ngư? Hay là ta lái xe ra nhà hàng biển nha.... bla...bla..."
Cô ta vừa câu tay chồng bước đi vừa ríu rí luôn mồm. Mẹ hắn mặt mày hầm hầm, mím chặc môi rủa xả
-" Hồ Ngọc Nhã Lâm! Chị nhớ đấy! Ăn vào cho bị dị ứng chết luôn! Hừ....."
Ba hắn cười khổ lấy tay quạt quạt cho vợ nhầm hạ hỏa, ai ngờ giọng của mẹ Kỳ Lâm vang lên bên ngoài cánh cửa.
-" Yên tâm! Da chị tốt lắm, không có hay bị dị ứng đâu, haha..."
-"Aaaaaaa Thiệt là muốn điên lên quá!"- mẹ hắn tức giận giậm chân đùng đùng bước đi. Ba hắn cũng lẽo đẽo theo sau.
Thiệt tình suốc bao năm trôi qua vẫn trẻ con như ngày nào.........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro