Cháp 28
" tíng.....toong"
Hắn lật đật chạy ra mở cửa, là bốn đứa nhí nhố đây mà. Sao tự nhiên cái lũ này lại kéo tới đây cơ chứ? Hắn không cho vào mà dựa vào cửa hỏi
-" Tụ tập băng đảng làm gì thế?"
-" Anh Thiên gọi tới đấy! Tránh ra nhẹ cái coi nào!"- Nhất Lân xô hắn ra rồi ung dung bước vào trong.
Nhất Lân vừa gặp Kỳ Lâm thì hét lên chạy tới ôm rối rít
-" Kỳ Lâm! Em về nước khi nào thế? Nhớ em quá đi mất!!"
-" Anh Nhất Lân! Em cũng nhớ anh nữa!"- Kỳ Lâm ôm Nhất Lân thấm thiết. (Vì Kỳ Lâm nhỏ tuổi hơn Nhất Lân nên gọi bằng anh nha)
Bỗng chóc nhóc buôn Nhất Lân ra rồi chạy đến ôm Đình Tính và Nguyên một lượt
-" Anh Nguyên, anh Đình Tính! Em cũng nhớ 2 anh nhiều lắm!!!"
Nguyên đưa tay xoa đầu nhóc
-" Càng lớn càng đẹp ra nha!"
Hoành tự dưng thấy nóng người, bước đến kéo tay Nguyên ra khỏi đó rồi nói
-" Buông ra coi! Thằng nhóc này là ai thế?"
Kỳ Lâm chớp chớp đôi mắt to tròn nhìn Hoành, nhóc quay sang hỏi Nguyên
-" Người yêu anh hả? Xinh quá!!!"
Nguyên cười khổ
Hoành lườm anh một cái muốn rách mặt, quay sang nhìn Kỳ Lâm
-" Còn nhóc là ai thế?"
-" vợ chưa cưới của anh Nguyên!"- Kỳ Lâm chạy đến câu tay anh một cách thân mật, nhóc định bày trò chọc Hoành ấy mà.
Nguyên hốt hoảng cố gỡ tay Kỳ Lâm ra, không biết từ khi nào mà anh cảm thấy sợ Hoành sẽ hiểu lầm. Kỳ Lâm cứ cười toe toét làm anh toát cả mồ hôi hột. Hoành không nói gì quay lưng bỏ đi đến chỗ của cậu. Nguyên trông theo, anh cảm thấy có chút gì đó hơi khó xử.
-" em đùa gì kỳ vậy Kỳ Lâm? Cậu ấy giận anh rồi kìa!"- lông mày của Nguyên nhíu lại tỏ vẻ không hài lòng trước sự đùa giởn của nhóc.
-" muốn em giải thích dùm không?"- nhóc cười ranh ma
Nguyên lập tức gật đầu, nhóc tiếp
-" Thế đưa em đi mua sắm đi?"
-" Cũng được."
Sau khi được cậu giao phó, Đình Tính và Nhất Lân phải đưa Kỳ Lâm đi mua sắm. Thế nhưng nhóc cứ một mực muốn cậu đi cùng, hắn cũng năn nỉ cậu hết lời. Vậy nên 7 người cùng đi. Hắn lấy môtô chở cậu, Nguyên và Hoành thì đi xe của Nguyên, Đình Tính- Nhất Lân và Kỳ Lâm thì đi xe của Hoành.
Tất cả đều bình thường ngoại trừ Hoành và Nguyên, suốt đường đi anh cứ tìm chuyện nói với Hoành nhưng Hoành không trả lời. Vậy là hiểu rồi ha, giận chứ gì. Anh không ngừng chửi rủa Kỳ Lâm, nhóc đùa hơi quá đáng rồi.
Nhất Lân và Kỳ Lâm thôn tính hết tất cả các shop trong trung tâm mua sắm, Cậu và hắn thì đến khu vật dụng gia đình xem có cần mua thêm gì không. 5 người kia đi cùng nhau, Hoành hôm nay không chịu mua gì thì đúng là chuyện lạ. Nguyên cố đẩy Hoành vào mấy shop quần áo hàng hiệu mà Hoành yêu thích nhưng Hoành lại tỏ ra hờ hững không quan tâm. Nguyên cũng thấy khó chịu phần nào, anh không quen Nhìn thấy Hoành như thế.
Cùng lúc đó, Kỳ Lâm tiến đến câu tay Nguyên cười rất tươi
-" Anh à! Dẫn em đi mua đồ nha!"
-" Ha... hả???"
Anh chưa kịp phản ứng thì đã bị Kỳ Lâm lôi đi xềnh xệch, anh ngoái đầu lại nhìn thấy Hoành đang rất bực mình. Lần này thì anh chết chắc rồi. Hoành đứng đó lầm bầm chửi rủa
-" Tên Nguyên đáng ghét! Sao không chịu năn nỉ mình đi chứ?"
Về phần 4 người kia thì đến khu vực trang sức. Nhất Lân và Kỳ Lâm tha hồ mà lựa. Đình Tính và Nguyên lắc đầu, hai anh em sẻ sớm phá sản mất. Đình Tính huýt tay Nguyên
-" anh bỏ ông Hoành đâu rồi?"
-" Ấy chết! Cậu ấy đi đâu rồi?'- Nguyên ngó nghiêng nhìn xung quanh.
Đình Tính cười cười, lên giọng trêu chọc
-" Xem chừng tình hình thì hình như ông Hoành thích anh rồi đó!"
Nguyên ậm ừ, anh cũng cảm thấy dường như bản thân đã nảy sinh tình cảm với Hoành thì phải. Cũng tại cái thằng Kỳ Lâm trời đánh mà ra cả, suốt bao nhiêu năm cũng không bỏ cái tính nghịch ngợm. Vừa gây xong 1 tội lỗi tày trời mà bây giờ mua sắm cười tít cả mắt.
-" em thử cái này đi Kỳ Lâm! Cái này cũng đẹp nữa nè!"- Nhất Lân đưa cho nhóc hai sợi dây chuyền hình đầu lâu.
Nhóc ngấm nghía một hồi rồi quay sang Nguyên
-" anh xem hai cái này thì em đeo cái nào hợp?"
-" em đeo khẩu trang là hợp nhất!"
Nhóc đập vào vai Nguyên một cái rồi bảo
-" anh nói với em thế hả? Tin em nói với anh hồi nãy là em đã có thai với anh rồi không?"
Nguyên vội bịt miệng Kỳ Lâm lại rồi nhìn xung quanh kiểu như sợ Hoành sẽ nghe thấy. Anh nhăn nhó khổ sở
-" Ừ thì em đẹp nên em đeo cái gì cũng đẹp, được chưa? Khổ em quá!"
-" Thế em lấy cả hai cái này luôn nhé! Đưa thẻ tín dụng đây!"
Anh đưa cho nhóc cái thẻ của mình, xem ra anh sắp sửa trở thành ăn mày rồi thì phải. Đúng là khổ thật.
Về phần cậu và hắn thì đang vào khu vật dụng gia đình, Cậu thấy mấy cái nôi em bé dễ thương quá nên cứ đứng nhìn mãi. Hắn cười rồi bảo
-" em muốn mua mấy cái này sao?"
Cậu nói hắn vớ vẩn rồi bỏ đi. Tuy thế nhưng cậu lại nở nụ cười nhẹ không để hắn kịp nhìn thấy. Cậu cũng muốn có một baby nhưng không phải là bây giờ, với lại có nên hợp tác cùng hắn không thì để cậu suy nghĩ kỹ đã.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro