Chap14:Ký Ức(Phần 2)
10 năm trước
Lúc đó Tuấn Khải mới chỉ 15 tuổi-Lời dẫn của Lin
-Thưa ba mẹ con đã về
"Mày về rồi đó à"-Một người đàn ông ngồi ghế sofa một tay ôm gái một tay đếm tiền
-Ba...cô ta là ai
"Cô ta..."-Người đó liếc mắt
-Uhm
"Là mẹ của mày đó..một người mẹ mới mày không thích sao"
-Ba...
"Hửm..mày kêu goài vậy"
-Mẹ con đâu
"Mẹ mày đây"
"Chào cháu..cô là Thố Mai hân hạnh được làm quen"-Người phụ nữ dơ tay chào và cười mỉm một cách gian xảo
-Không...phải...-Quay sang-Ba..mẹ con đâu rồi..
"Thật là..cả mày và con đàn bà đó thật là cứng đầu.."
-Sao ba lại trở lên như vậy
"Vì tao chán cuộc sống này lắm rồi..chẳng phải đến lúc tao nên có một cuộc sống tốt hơn hay sao"
-Vậy..mẹ...con đâu
"Mẹ mày ư...hư..hahaaahaa..mẹ mày chết rồi..chết vì tai nạn..vừa mới xảy ra vào sáng nay thôi..à..tiện thể mày cũng không cần hỏi con đàn bà đó ở đâu đâu..vì tao đã bí mật quẳng xác xuống vực rồi.."
-Không đúng...mẹ con đã làm gì sai
"Sai...thôi được tao sẽ kể cho mày nghe..nghe xong thì đừng sốc nhé..con trai 'ngoan'"
"Chuyện là vào 6h sáng hôm nay..tao với Thố Mai đang làm chuyện đấy thì tự dưng mẹ mày xông vào..không hiểu sao bà ta biết..hư chẳng nhẽ tao lại giết con đàn bà đó ngay lúc ấy..nó đã xông vào tát Thố Mai và còn lấy bình hoa..đập vào đầu người tao yêu nữa chứ..đúng là quả báo bị xe đâm là đúng rồi"
-KHÔNG PHẢI CHÍNH ÔNG LÀ NGƯỜI ĐÃ GIÁN TIẾP HẠI MẸ TÔI SAO ĐỒ KHỐN
"Bốpp"
"Dám chửi tao hả..ai bảo cô ta không ngoan ngoãn nghe lời tao chuyển hết tài sản vào tài khoản của tao chứ..."
-BAO..NHIÊU..LẦN...MẸ TÔI ĐỀU THẤY ÔNG ĐI VỚI MỘT NGƯỜI PHỤ NỮ KHÁC MẸ TÔI ĐỀU BỎ QUA CHO ÔNG..VẬY MÀ..VẬY MÀ ÔNG LỠ RUỒNG BỎ MẸ TÔI..ÔNG ĐÚNG LÀ KHÔNG BẰNG LOÀI CẦM THÚ
"BỐP"
Hình phạt giành cho mẹ mày như thế là quá nhẹ rồi
-Khụ...khụ...tôi...khụ..sẽ không...tha...khụ..khụ...cho ông
"Ô...thế mày định làm gì tao thằng nhãi"
-Tôi..khụ..nhất định sẽ giết được ông..hự...đồ cầm thú..hự..khụ
"BỐP""BỐP""BỐP"
"Mày giỏi thì mày giết tao đi thằng nhãi "
-Thôi anh à..tha cho nó đi..mình đi khỏi chỗ này thôi
"Hừn..không có cô ấy là tao đã cho mày banh xác rồi nhé"
Sau mấy tiếng trôi qua hai người bọn họ cũng đi xa..trời lúc đó cũng đang đổ mưa to một mình cậu ấy nằm trên sàn nhà miệng không ngừng chảy máu
-Mẹ...ẹ...c..on..nhất đ..ịnh..sẽ giết..được...ông..ta...mẹ...đợi..con..mẹ..hự...mẹ...hự...khụ khụ..
Nhiều năm sau bằng sự nỗ lực không ngừng và vươn lên cậu cũng đã có một chỗ đứng khá cao trong xã hội..và sau đó cậu đã cho phá sản công ty người đã gián tiếp hại chết mẹ cậu và giết cả hai người đó...một cách bí mật
Thời điểm giết hai người bọn họ xong cũng là lúc cậu bị rối loạn tâm lý..tinh thần..trí óc..và dường như cậu muốn quên đi tất cả kể từ đó cậu không còn quan tâm một ai đến khi gặp cậu Thiên Tỉ
Sở dĩ vì tôi biết nhiều thế cũng chính là vì tôi đã theo dõi anh ý từ lúc 13 tuổi cho đến bây giờ thật tiếc là tôi không thể giúp được gì
-Quá..khứ..thật đau buồn...-Thiên Tỉ
"Cậu nghe xong rồi thì cậu đã hiểu ra phần nào rồi chứ..anh ấy đã mất người yêu thương nhất là mẹ giờ anh ấy không muốn mất thêm 1 người nào mà anh ấy yêu thương nữa..là cậu đó Thiên Tỉ"
-Là tôi sao...
"Ừ"
"Giờ tôi sẽ đưa anh ấy về..cậu cứ ở lại đây đi"
-Ừ...m...anh đi đi
"Rầm"
-Quá khứ của người đó sao mà..lại giống mình đến như thế..
Mẹ mình cũng đã bị bố ruồng bỏ đi theo người khác rồi mẹ mình chết vì tai nạn...nhưng khác ở một chỗ..cả ba và mẹ mình đều không xem mình là đứa con của họ..sao..mà...đau đến như vậy c..hứ !!!
Hết chap14
Ra muộn sorry mấy nàng nha
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro