Văn án
[ Hiện đại, võng phối, văn thanh khiết ngọt ngào, câu chuyện một ca sĩ cùng họa sĩ ]
Đây là một thứ bảy của tháng năm ánh mặt trời sáng lạn.
Thời tiết mưa dầm vừa qua khỏi, rất nhiều người lựa chọn phơi chăn mền hay đi ra ngoài dạo chơi và vân vân, nhưng đối với Vương Nguyên tính tình ẩn trạch mà nói không có bất luận cái gì khác biệt. Thứ bảy hiếm có, Vương Nguyên đương nhiên là tối hôm qua lên mạng đến năm giờ, ngày thứ hai ngủ tiếp đến một giờ trưa mới mở cặp mắt màu nâu nhạt. Cầm lấy điện thoại di động nhìn thời gian một chút, Vương Nguyên trực tiếp bò ra khỏi ổ chăn, nắm chuột, tiếp tục phấn đấu.
Vương Nguyên vốn là sinh viên năm hai khoa tiếng Nhật của S đại, thuê nhà trọ nhỏ ở gần S đại.
Nhà trọ nhỏ, đừng tưởng rằng chỉ là nói giỡn, thật là nhà trọ nhỏ.
Một phòng khách thêm nhà bếp, nhưng đối với Vương Nguyên mà nói, phòng ở như vậy là cực kỳ thích hợp rồi.
Vào cửa là một đống giày bảy ngang tám dọc, sau đó có thể thấy giường phía bên phải, mặc dù nói là giường, nhưng trên thực tế là nệm trực tiếp kê lên mặt đất, nhìn qua rất thấp. Bên cạnh giường là một tấm thảm lớn phủ kín cả phòng, tiếp đó là bàn vuông nhỏ cùng computer cùng Resin Kit (mô hình), còn có hai cái loa khuếch trương, bên trái phòng là tủ quần áo, cửa tủ mở lớn, bên trong treo quần áo đủ mọi màu sắc địa...Trên thực tế còn có khăn lông, quần áo ném bừa bãi khắp nơi, sách và CD, trên thảm trên giường,... nói ngắn gọn, đây là phòng của một trạch nam rất tùy tiện tiêu chuẩn, bộ dáng bừa bãi không sao.
" Cuối tuần a...thật thoải mái..." Vương Nguyên vừa nói, bụng cũng không tự giác vang lên.
Ngủ một giấc thẳng đến lúc này, sau khi thức dậy ngoài lên mạng càng cần phải ăn cơm chứ. Nghĩ như vậy, Vương Nguyên bấm số điện thoại giao hàng tận nơi : "Này...quán cơm XXX phải không? Tôi muốn một phần cà chua xào trứng bao gồm cơm, đưa đến số 301 đường 19 ngoài S đại, a đúng rồi, để Lưu Chí Hoành đưa lại đây hả.
Cúp điện thoại, Vương Nguyên càng thêm chuyên tâm xem weibo, diễn đàn, trong loa phát ra bài hát tiếng Nhật ầm ĩ loại nhạc yêu thích của cậu, cũng hừ hừ theo trong miệng.
A, trạch ở nhà tâm tình siêu tốt a...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro