Mạc Sang Sang
Chap này My dành tặng cho 2 pn có đóng ý tưởng cho chuyên :
_RoyWang_
Minh_Chau_0811
.
Thui vào chuyện lun nha!!
.
//////////// ¥¥¥¥¥//////////////
“Để cậu ta đợi bên ngoài một chút.” Anh rất không vừa lòng. Sau đó nhìn Vương Nguyên đỏ bừng cả khuôn mặt đứng ở một bên luống cuống tay chân không khỏi lộ ra nụ cười đùa cợt.
“Bộ dạng này của em mà đi ra ngoài, cả đời anh minh của tôi sẽ bị mất sạch!”
“Vậy anh muốn thế nào?”
“Vào phòng nghỉ chờ tôi. Nếu tôi không gọi, em không được ra ngoài.”
Vương Tuấn Khải ra lệnh.
Vương Nguyên cũng rất thích đề nghị này của anh. Cậu cũng không thích người khác nhìn thấy mình có bộ dạng chật vật như này. Cậu bước nhanh về phía phòng nghỉ.
Vương Tuấn Khải mở cửa phòng làm việc, Thiên Tỷ với vẻ mặt mập mờ đi tới, cặp mắt không có hảo ý nhìn loạn xung quanh, như muốn tìm dấu vết.
“Chàng trai bé nhỏ ẩn nấp ở chỗ nào a~~?”
Thiên Tỷ ngồi trên ghế sa lon cười hì hì nhìn anh.
“Người nào?”
Vương Tuấn Khải giả bộ không biết cậu ta nói về ai.
“Cậu trai cùng cậu triền miên ở nơi này a~~?”
Đôi môi Thiên Tỷ ưu nhã hiện lên vẻ mỉm cười.
“Không có ai hết! Nơi này chỉ có một mình tôi.”
Anh ngồi xuống ghế làm việc.
” Có thật không?!!” Thiên Tỷ mập mờ nhìn anh.
” Tin hay không tùy cậu!”
Vương Tuấn Khải cầm lấy văn kiện, hỏi hắn: ” Cậu tới tìm tôi có chuyện gì?”
” Bạn tốt tới thăm một chút không được a~~?”
” ‘Vô sự không lên điện tam bảo’! Có chuyện gì nói nhanh lên!”
Vương Tuấn Khải bày ra vẻ mặt hiểu biết.
” Tôi thật sự muốn gặp nên mới tới thăm cậu thôi ! Tuấn Khải , cậu không tin lời tôi sao?”
Thiên Tỷ bỗng nhiên ác tâm.
Vương Nguyên ở trong phòng nghỉ nghe thấy cũng cảm giác một trận ác tâm! Nam nhân này là ai? Chẳng lẽ là tình phu của Vương Tuấn Khải sao?
Ý nghĩ chợt lóe lên, cậu không khỏi che miệng cười. Vương Tuấn Khải không phải là bị nam nhân ăn sạch sẽ sao?
“Được lắm! Ít nói nhảm đi!”
Vẻ mặt anh không nhịn được mà cau lại. Tên Dịch Dưong Thiên Tỷ này lúc nào cũng có bộ dạng cà lơ phất phơ! Từ cấp nhị trung quen biết cậu ta đến giờ cũng không hề thấy thay đổi!
“Tôi nghe nói cậu mới cùng một người không có tình cảm kết hôn, Sống với nhau chắc sẽ rất thú vị?”
Thiên Tỷ cố ý trêu chọc.
Tuấn Khải cười khẽ một cái:
“Nếu muốn biết, tự mình ra đường tìm đại một người mà thử!”
“Hắc! hắc! Tôi mới không tùy tiện giống cậu! Kết hôn, tiện tay cùng một người xa lạ đi ghi danh đăng kí! Không tìm được người yêu thật lòng, tôi sẽ không kết hôn !
Thiên Tỷ nói vô cùng lưu manh.
“Cậu cứ giả bộ như vậy đi! Người mà cậu đùa bỡn đâu chỉ ngàn vạn? Trước mặt tôi dám nói đến thật lòng? Quả thực câu nói không đáng giá một đồng!”
Vương Tuấn Khải mỉa mai.
“Đó là do tôi vẫn chưa tìm được người thích hợp, đang không ngừng tìm kiếm. Mặc dù tôi quen nhiều người, nhưng thời điểm ở chung một chỗ với ai tôi cũng rất thật lòng!”
” Đúng vậy. Mỗi người không được hơn một tuần lễ thực tâm! Đúng không?”
Vương Tuấn Khải cười lạnh.
” Được được, chỉ có cậu là chung tình nhất được chưa?25 năm qua, cũng chỉ yêu ‘Mạc Sang Sang?!”
Mạc Sang Sang ? Đây chính là người trong lòng anh thích nhất? Cậu bỗng nhiên cảm thấy tâm tính mình như mơ hồ bị nhói đau? Tại sao cậu lại thấy đau? Bất cứ chuyện gì anh với cậu cũng không liên quan a! Tại sao cậu lại vì anh mà cảm thấy đau lòng?
Nhất định là ảo giác! Nhất định thế!
” Đủ rồi! Không nên nhắc đến ả tiện nhân đó!” Vương Tuấn Khải bỗng nhiên lớn tiếng.
” Cậu nhìn cậu xem, vừa nhắc cô ta là có bộ dáng chết giẫm này! Người ta đã vứt bỏ cậu để chọn người khác. Cậu còn không quên cô ta đi?”
Thiên Tỷ giọng nói nguội lạnh,
” Cậu đừng quên, giờ cậu đã kết hôn. Trong lòng còn chứa người khác, đối với người vợ đáng thương của cậu thật không công bằng a!”
“Không cần cậu nhắc nhở tôi!” Vưong Tuấn Khải như đông cứng.
” Cậu ấy thật đáng thương! Chồng mình trong lòng chỉ có người khác, mà không có mình! Sau này còn có hạnh phúc không? Không bằng cậu mở lòng từ bi tha cho người ta đi? Đó là hạnh phúc cả đời của người ta a~~!”
” Tôi chính là hạnh phúc cả đời của cậu ấy!”
Vương Tuấn Khải tức giận.
” Cậu có thể cho cậu ấy hạnh phúc không? Bản thân cậu tự hỏi xem!” Thiên Tỷ chất vấn.
” Có hay không, là chuyện của tôi! Cậu ít lải nhải đi!”
Vương Tuấn Khải phẫn nộ quát.
” Tốt! Là chuyện nhà của cậu, tôi nhiều chuyện, được chưa?”
Thiên Tỷ lạnh lùng xoay người mở cửa rời đi.
Vương Nguyên nghe được tiếng đóng cửa vang dội, núp ở trong phòng nghỉ run run ôm thân thể của mình. Giờ này khắc này, tâm tình của cậu phức tạp e rằng khó diễn tả được bằng ngôn từ. Thật như có chút khổ sở, thật như có chút đau lòng, thật như có chút luống cuống.
Tóm lại, cậu không cách nào rõ cảm giác chân chính trong lòng mình. Hình như là một trăm vị hợp lại, trăm loại tư vị cùng xông lên đầu. Mà tư vị làm cậu cảm thụ sâu sắc nhất chính là mất mát và bi thương!
—————————————————————————————
Đêm đã khuya, Vương Nguyên lăn qua lộn lại không cách nào ngủ được. Chẳng biết tại sao mà tối nay đặc biệt thanh tĩnh! Cậu nhìn chuông đầu giường , đã rạng sáng 3h, anh hình như chưa về. Cậu chưa nghe thấy tiếng chốt mở cửa phòng.
Cậu sẽ không thừa nhận bản than đang lo lắng cho anh. Nhưng hiện tại câu thật ngủ không được. Cậu từ trên giường đứng lên, mở cửa phòng bên cạnh, trong phòng không có một bóng người.
Cậu cảm thấy có chút mất mát, nhưng cậu không thừa nhận là đang nghĩ đến anh!
Anh thật sự chưa về! Anh chưa từng về nhà trễ như thế! Cuộc sống của anh rất có quy luật, cho dù có phải đi xã giao, anh cũng sẽ về trước lúc 12 giờ.
Anh đã đi nơi nào? Trong đầu cậu lập tức hiện ra hình ảnh của anh cùng với người khác! Tại sao trong đầu cậu lại xuất hiện hình ảnh không chịu nổi như vậy? Có thể anh thật sự có việc xã giao không thể rời bỏ mà?
Cậu tự nói với mình, không nên nghĩ như thế! Cho dù anh làm việc không thể chịu nổi, cũng không liên quan đến cậu ? Tại sao cậu lại khẩn trương để ý chứ?
Mặc dù bọn họ đã là vợ chồng chân chính. Nhưng chuyện của anh, cậu không muốn để ý, cũng không nên để ý. Bởi vì cậu không có tư cách!
Cậu hiểu mình chỉ là vợ, là vợ trên danh nghĩa của anh! Trong suy nghĩ của anh, một chút địa vị cậu cũng không có! Đối với cậu trừ sự cướp chế, chính là sự khi dễ cùng vũ nhục!
Tại sao cậu lại để ý đến anh? Cậu đặt vào anh càng nhiều tình cảm, anh lại càng là thương tổn cậu, cậu sẽ càng đau khổ. Yêu anh chẳng khác nào tiến vào địa ngục, tuyệt đối so với chết còn đau khổ hơn!
Cậu không thể để ý đến anh, càng không thể yêu anh, ngay cả chút tình cảm cũng không nên có!
Bỗng nhiên câun nghe được lầu dưới có tiếng huyên náo, cậu xoay người đi xuống, thấy cả người Vương Tuấn Khải vô lực được tài xế đỡ đi vào. Ngọc tẩu cũng ở một bên hỗ trợ.
” Thiếu phu nhân, thiếu gia uống rượu say.”
Tài xế nói với Vương Nguyên , vẻ mặt lo âu.
Vương Nguyên chạy xuống hỗ trợ, cùng nhau hợp lực mang anh vào trong phòng ngủ. Sau đó, Ngọc tẩu vội vàng cởi giầy cùng áo khoác cho anh.
Vương Nguyên thấy cũng đã muộn, nói với tài xế:
” Thành, cậu về nhà trước nghỉ ngơi đi. Hiện tại đã muộn.”
” Cám ơn cậu.” Tài xế A Thành cung kính rời đi.
” Ngọc tẩu, bà cũng đi nghỉ ngơi đi.”
” Cám ơn thiếu phu nhân.”
Hiện tại, trong phòng ngủ chỉ còn lại hai người bọn họ. Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải khuôn mặt đỏ bừng, một thân nồng nặc mùi rượu cảm thấy rất kỳ quái. Mặc dù anh thường xã giao, nhưng chưa từng uống rượu say. Lần này không biết là vì chuyện gì? Nhất định là một chuyện rất không vui.
Hôm nay thời điểm cậu rời phòng làm việc của anh, vẻ mặt anh thật không tốt! Không phải là vì Mạc Sang Sang kia chứ?
Cậu vào phòng tắm lấy một cái khăn nóng giúp anh lau mặt, cổ, tay. Khi đứng lên định cất khăn lông đi, thì anh giữ cậu lại.
” Không nên……” Anh kéo tay cậu mơ mơ màng màng nói.
Cậu ngồi bên cạnh anh, cởi nút cài áo sơ mi của anh một chút, để cho anh thoải mái hơn.
” Anh nghỉ ngơi thật tốt!”
” Không nên đi……” anh lẩm bẩm nói.
Vương Nguyên nhìn anh còn nhắm chặt hai mắt, nhất định là đang nói mơ. Cậu đưa tay vuốt tóc rủ trên trán ra, bỗng nhiên anh mở mắt nhìn cậu. Cặp mắt lại yếu ớt, đây là ánh mắt cậu chưa từng nhìn thấy.
” Đừng rời đi, ở lại bên anh.”
Thanh âm trầm thấp của anh tràn ngập sự cầu khẩn.
Vương Nguyên có chút mê hoặc. Anh rốt cuộc như nào? Bình thường lạnh lùng cứng rắn vô tình như vậy, nhưng bây giờ toát ra vẻ mặt đáng thương……
Anh chuyên chú nhìn cậu, bàn tay ôn nhu vuốt ve mặt cậu, dọc theo cổ, nhẹ nhàng kéo đầu cậu xuống. Đôi môi lạnh như băng của anh rơi vào môi mềm của cậu, nhẹ nhàng hôn. Sau đó, hai tay anh kéo nhẹ sau lưng cậu, cậu ngã nhào vào trong lòng ngực anh.
Anh áp người cậu ở phía dưới, dùng nụ hôn ôn nhu trước nay chưa từng có để hôn cậu, không cưỡng đoạt, không cường thế, cẩn thận như vậy, nhu tình vạn chủng, chuyên chú hôn cậu. Tựa như đối với người yêu, như bày tỏ tình cảm của mình mà yêu thương cậu.
Khi bị anh ôn nhu hôn như vậy, cậu từ từ mất đi phòng bị, lạc mình trong nụ hôn của anh, theo cảm giác của mình đáp lại anh, cùng anh say mê.
Sau đó, bọn họ nhu tình như thế rơi vào trên cổ, trước ngực, thậm chí toàn thân…… Bọn họ nóng bỏng hôn nhau, hấp dẫn sự nhiệt tình nấp sâu trong đáy lòng nhau.
Cuối cùng, bọn họ thân mật kết hợp, anh dẫn cậu vào trong thế giới tình yêu nhiệt liệt quay cuồng, cậu cảm nhận được sự kích thích rạo rực chưa bao giờ trải qua, không cách nào điều khiển mình, tự động cùng anh… nhu tình như nước…
Hết thảy kích tình trôi qua, Vương Nguyên dần dần tỉnh lại, lần này cậu cảm thấy vô cùng vui vẻ, không có một chút cảm giác bị áp bách cùng ủy khuất như trước kia. Là bởi vì anh ôn nhu đến thế?!
Cậu thầm đánh giá Vương Tuấn Khải bên cạnh còn đang ngủ say, lúc này mới phát hiện thì ra anh lớn lên rất đẹp trai! Cái trán rộng rãi, lông mày đậm, đôi môi, cằm kiên nghị. Ngũ quan như được dùng đao khắc sâu biểu hiện sự kiên nghị bất khuất.
Cậu không khỏi đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của anh, bỗng nhiên tay anh tới đẩy tay cậu ra, trong miệng lẩm bẩm:
” Sang Sang, đừng nghịch nữa, anh mệt!”
Sang Sang?! Cái tên này xâm lấn trong đầu óc cậu, cậu ngây ngẩn cả người! Trong óc nhất thời trống rỗng!
Anh, anh lại coi cậu trở thành
“Mạc Sang Sang” ?! Anh mới vừa rồi ôn nhu không phải với cậu mà là đối với “Mạc Sang Sang” , cậu chẳng qua là thế thân của “Mạc Sang Sang” mà thôi!
Đột nhiên, cậu cảm thấy sỉ nhục cùng tức giận trước nay chưa có! Cậu tình nguyện cùng anh, nhưng lúc đó trong đầu anh có biết cậu là ai? Mà hiện tại, anh đối với cậu nhu tình như vậy, vạn phần ôn nhu, trong lòng nghĩ cũng là một người khác!
Nước mắt thương tâm cùng ủy khuất đã rơi đầy mặt, cậu từ trên giường chậm rãi ngồi dậy, bình tĩnh mặc quần áo tử tế, trở lại phòng mình.
Đi vào phòng rửa tay, cậu mở vòi nước, để cho nước lạnh băng từ đầu rơi ướt trên người. Cậu ôm lấy thân thể mình, nhắm mắt lại, cảm nhận nước lạnh thấu xương trong mùa đông.
Cả người cậu lạnh cóng phát run, nhưng cái lạnh thấu xương của nước không cách nào dập tắt lửa giận trong lòng cùng ủy khuất của cậu! Cậu lại trở thành thế thân?! Lại thành thế thân của “Mạc Sang Sang”?
Cậu – Vương Nguyên luôn kiêu ngạo, là siêu cấp người mẫu! Có bao nhiêu con nhà giàu quỳ gối trước mặt? Có bao nhiêu người vì hẹn gặp cậu mà đứng trước cửa nhà chờ đợi hồi lâu? Có bao nhiêu người vì muốn nhìn thấy cậu một cái mà ở sân bay đợi chờ mấy ngày chứ?
Cậu là Vương Nguyên có hàng ngàn hàng vạn người yêu thích? Từ lúc nào cậu đã lưu lạc thành “người yêu thế thân” của người khác? Đối với cậu quả thực là vô cùng nhục nhã! Vũ nhục! Vũ nhục! Vũ nhục quá lớn!
Mà vũ nhục này là Vương Tuấn Khải ban cho cậu! Vương Tuấn Khải đáng hận! Vương Tuấn Khải chết tiệt!
Mặt tràn đầy là nước, đã phân không rõ đó là nước mắt hay là nước lạnh nữa nhưng cậu biết cậu lạnh, rất lạnh! Không chỉ là thân thể lạnh băng, lòng của cậu còn lạnh hơn!
Thêm một lần nữa cậu hiểu, cậu không nên có tình cảm với Vương Tuấn Khải ! Ngay cả là một chút cảm tình cũng không nên có! Trao cho anh tình cảm của mình, chẳng khác nào nhận sự thương hại của anh!
Anh chắc chắn là không đối xử tử tế với cậu! Cậu quá ngây thơ rồi! Anh làm sao có thể đối tốt với cậu? Anh làm sao có thể ôn nhu với cậu đây? Cậu cũng tự mình đa tình quá!
Cậu hiểu, yêu anh, chẳng khác nào rước lấy tình yêu vô cùng đau đớn! So với xuống Địa ngục còn khó chịu hơn, cậu vĩnh viễn không muốn, không nên……
———————————————————————————————-
Sáng sớm thứ hai, Vương Nguyên nhận được điện thoại của em trai và ba từ Mĩ trở về. Cậu để điện thoại xuống, lập tức về Vương gia. Trong phòng khách Vương gia, cậu thấy vẻ mặt ba mệt mỏi còn em trai thì tiều tụy.
Vương Nguyên nhất thời xúc động, không khỏi chảy nước mắt. Cậu chạy tới ôm cổ em trai Vương Phong thật chặt. Đó là đứa em trai duy nhất của cậu, là em trai cậu yêu quí nhất, làm sao trở thành như vậy?! Vừa nhìn thấy nó có bộ dạng buồn bã này cậu liền cảm thấy khổ sở!
” Tốt lắm, tốt lắm, không có chuyện gì, tất cả mọi người không có chuyện gì rồi!”
Dương Tuệ Lan cười cười mang theo nước mắt.
” Bất quá, lần này Tiểu Phong có thể bình an trở lại, phần nhiều là nhờ Tuấn Khải. Người của nó ở bên kia thật là lợi hại! Chẳng qua là gọi một cú điện thoại mà Tiểu Phongđã được thả ra. Chúng ta lần này nhất định phải cám ơn nó nhiều.” Ba cậu rất hưng phấn, đứa con rể có khả năng tốt như vậy, ông cảm thấy rất có mặt mũi!
” Ba xác định là anh ta giúp?”
Ánh mắt hoài nghi của Vương Nguyên nhìn ba mình.
” Đó là đương nhiên. Ở Mĩ ta đâu quen thuộc gì, căn bản là không nghĩ ra biện pháp. Nếu không phải nó, Tiểu Phong vốn dĩ không được ra.” Ba cậu xấu hổ nói.
Vương Phong gật đầu: ” Hôm qua, em ở trong ngục có một luật sư đến tìm, đó là bạn của anh rể, cố ý tới giúp em ra ngoài. Anh ta rời đi được 30 phút thì em tự dưng được thả ra.”
” Tuấn Khải thật có khả năng a! Nguyên Nguyên , con sau này phải chăm sóc nó thật tốt, tận tâm tận lực là một người vợ tốt.”
Dương Tuệ Lan nói.
” Thật là một màn rất cảm động a!”
Bà vợ cả Lưu Ngọc Mai lúc này vừa từ trên tầng đi xuống, nhìn mọi người một nhà đang đàm luận về Vương Tuấn Khải – đứa con rể vốn là của mình, trong lòng lửa giận tăng cao.
Kể từ khi Vương Tuấn Khải cưới Vương Nguyên , Na Na mỗi ngày đều đau khổ, không cách nào tự kềm chế. Bọn họ bây giờ ngồi tán dương Vương Tuấn Khải phẩm chất ưu tú các loại, rõ ràng là cố tình bày trò trước mặt!
Không nghĩ tới hồ ly tinh Dương Tuệ Lan năm đó cướp chồng mình, hiện tại con bà ta, cũng cướp đi nam nhân mà con mình yêu mến! Chẳng lẽ hai mẹ con bà ta đều là hồ ly tinh đầu thai?
” Mẹ cả.”
Vuơng Nguyên nhìn Lưu Ngọc Mai rất cung kính chào hỏi. Đối với mẹ cả, cậu cũng rất tôn trọng bà. Mặc dù biết bà không thích mình, nhưng cô hiểu mẹ mình là kẻ thứ ba xâm chiếm gia đình này cướp đi ba, đối với mẹ cả thương tổn rất trầm trọng .
Mẹ đã giáo dục cậu, bất kể mẹ cả cùng chị hai đối xử như nào cũng không nên oán hận. Bởi vì mẹ đã sai lầm rồi! Mẹ không nên làm người thứ ba phá hoại gia đình của họ. Nếu như năm đó không phải là mẹ cả nhân từ, để cho mẹ mang cậu vào Vương gia, họ hiện tại cũng không biết sẽ ra sao?
Tổng thể là mẹ cả đối với xử là đúng đắn. Cho nên mình cướp đi nam nhân chị hai yêu thích, trong lòng cậu cũng thật không tốt!
” Có thể có đứa con rể ưu tú như thế, thật có mặt mũi a! Tuệ Lan.”
Lưu Ngọc Mai cố ý châm chọc.
Dương Tuệ Lan sắc mặt cứng đờ! Kể từ khi Nguyên Nguyên cùng Tuấn Khải kết hôn, bà ta không hề hoà nhã, luôn là chê cười không ngừng mình!
” Mẹ con các người thật là lợi hại! Đoạt nam nhân của người ta ngay cả ánh mắt cũng không nháy một chút. Làm cho người ta vô ý không phòng ngừa!”
” Ngọc Mai, chuyện đã định rồi, bà cũng đừng gây sự nữa.”
Ba của Vưong Nguyên vội vàng nói với bà vợ cả.
Lưu Ngọc Mai liếc nhìn chồng mình một cái, hừ lạnh:
” Đối với ông, Vương Tuấn Khải là con rể tốt. Ông có quan tâm ai là người gả cho hắn không? Ông có nghĩ qua Na Na đau khổ thế nào?”
” Được rồi! Tuấn Khải không lập gia đình với Na Na, cưới Nguyên Nguyên. là chứng minh hắn yêu Nguyên Nguyên , không phải Na Na ! Lúc trước, hết thảy cũng là Na Na chung tình mà thôi! Tất cả mọi người là người một nhà, có cần thiết nói mãi chuyện này không tha không?”
Ông rất không hiểu được vợ mình sao lại lòng dạ hẹp hòi, nghĩ mãi không tha.
” Ba! Ba đối với con như vậy không công bằng!”
Vương Na Na vừa lúc trở lại, nghe được ba nói, trong lòng vừa khổ sở vừa tức!
Cô ta đi tới trước mặt Vương Nguyên chỉ vào cậu tức giận:
” Rõ ràng là mày không đúng! Mày đoạt nam nhân của tao! Còn nói là chỉ tao chung tình?!”
” Bà chị à, nếu như anh rể tôi thật sự thích chị, vì sao không lập gia đình với chị mà lại cưới ca ca tôi đây?”
Vương Phong nhìn Vương Na Na đang cay cú rất thỏa thích. Nhiều năm, hắn đã hiểu được chị ta khi dễ mẹ và ca ca mình đã thành thói quen. Nhưng hắn dù có chết cũng sẽ không để chị ta vào trong mắt!
” Mày ——!” Vưong Na Na nhất thời cứng họng.
” Điều này chứng minh anh rể chưa từng thích chị! Chỉ có chị tự mình đa tình mà thôi!”
Lời nói của Vương Phong giống như một thanh đao lợi hại làm đau đớn Vưong Na Na.
Vương Na Na sắc mặt nhất thời một mảnh trắng, một mảnh hồng. Chỉ có thể mở to mắt nhìn!
” Tối nay tôi hẹn anh rể tới dùng cơm để cảm ơn anh đã ra tay cứu giúp! Đến lúc đó, anh đối với người nào tốt nhất, ôn nhu nhất, chị có thể thấy rõ ràng, anh rể thích nhất người nào?” Vương Phong lộ ra một nụ cười lạnh.
Vương Nguyên nghe em trai nói như vậy, trong lòng lập tức thất kinh. Cậu lo lắng Vương Tuấn Khải không chịu tới a. Mặc dù trên danh nghĩa, anh là con rể Vương gia, nhưng trong tâm anh căn bản không coi chuyện này to tát gì! Anh có đồng ý lời mời của em trai không?
Trong lòng cậu rất lo lắng! Cậu lo lắng tình huống của hai người không hợp để cho người nhà biết, để cho mẹ và em trai lo lắng!
” Con nghĩ Tuấn Khải rất bận rộn. Anh ấy thường bị mời rượu, không chừng không rảnh tới dùng cơm đâu.” Ý niệm trong đầu Vương Nguyên lúc này là muốn đánh em trai mình a~~.
” Để con gọi điện thoại hỏi anh rể. Cho dù anh không rảnh tới dùng cơm, con cũng muốn đích thân cám ơn anh ấy.”
Vương Phong quyết định.
” Như vậy……” Vưong Nguyên do dự.
” Điện thoại là bao nhiêu? Chị ba.”
Vương Phong hỏi chị số điện thoại.
” Ừ……” Vương Nguyên ấp a ấp úng, không biết nên làm thế nào? Nếu trong điện thoại Tuấn Khải đối với Tiểu Phong hông khách khí, cậu nên xử trí thế nào?
Sau này còn mặt mũi nào đối mặt với người nhà?
” Ca, làm sao nữa?”
Vương Phong cảm thấy chị mình rất kỳ quái.
” Không sao. Em muốn điện thoại của anh ấy phải không?”
Vuoeng Nguyên nuốt nuốt nước miếng.
” Đúng vậy.” Vương Phong nghiêm túc nhìn ca ca mình.
” Nga, tốt.” Vương Nguyên bất đắc dĩ lấy điện thoại di động ra tìm số điện thoại Vưong Tuấn Khải . Cậu giờ này khắc này khẩn trương đến nỗi tay chảy đầy mồ hôi.
.
.
.
Sắp bắt đầu vào giai đoạn ngược nhé!! My thông báo trc mọi người chuẩn bị khăn giấy nhiều vào nhé!!
.
Vote +Cmt cho My. Xiexie
MyMys26
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro