Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 18


” Em muốn chết có phải không?”
Vương Tuấn Khải lớn tiếng hỏi cậu.
Cậu nhắm chặt hai mắt, không nói tiếng nào.
” Mau dậy uống thuốc!” Anh kéo cậu dậy.
Cậu đẩy anh ra, tiếp tục nằm trên giường, kéo chăn che đầu mình lại.
” Em rốt cuộc muốn thế nào?” Anh lần nữa kéo cậu dậy.
Cậu mở mắt lạnh lùng nhìn anh:
” Chuyện của tôi không cần anh để ý!”
” Em là vợ tôi, chuyện của em, tôi dĩ nhiên phải để ý! Mau uống thuốc!” Anh cầm lấy thuốc đưa đến bên miệng cậu.
Tay cậu gạt tay anh ra làm thuốc rơi lả tả xuống giường. Vương Tuấn Khải tức giận nắm giữ tay cậu, trực tiếp nhét thuốc vào miệng cậu. Cậu ngậm chặt miệng, kiên quyết không chịu uống thuốc.
” Chết tiệt! Em mau há miệng uống thuốc đi!”
Vương Nguyên quay đầu qua một bên, không chịu hé miệng.
” Em ——! Thật đáng chết!”
Vương Tuấn Khải híp ánh mắt nguy hiểm, bỗng nhiên bắt lấy môi mềm của cậu, anh mạnh mẽ tra tấn môi cậu, cho đến khi cậu cảm thấy đau đớn, tức giận đẩy ra nhưng thân hình cao lớn của anh vẫn bất động.
Cậu khó chịu hé miệng, đầu lưỡi anh thừa cơ trườn vào miệng cậu, sau đó anh buông cậu ra nhân cơ hội đem thuốc nhét vào miệng cậu một cách nhanh chóng.
Cậu thiếu chút nữa bị thuốc làm sặc chết. Vương Tuấn Khải lập tức đưa cho cậu một ly nước, cậu vội vàng nhận lấy uống một hơi cạn sạch. Chờ thuốc trong miệng đã nuốt vào hết, cậu tức giận ném ly nước rỗng trong tay vào vách tường, “ba” một tiếng, ly thủy tinh lập tức bể tan tành.
Vương Tuấn Khải nhìn ly thủy tinh bị ném, ánh mắt sắc bén chuyển qua nhìn cậu:
” Tốt! Tốt! Em muốn chết! Tôi không ngăn cản! Em thích như thế nào thì làm như thế! Bất quá, tôi cảnh cáo em, đừng chết ở chỗ của tôi! Muốn chết thì ra bên ngoài!”
Vương Nguyên cười lạnh một tiếng, quay mặt qua chỗ khác không nhìn anh. Vương Tuấn Khải thấy bộ dáng quật cường của cậu, không còn tâm tình nữa để ý cậu nữa, anh đứng lên rời đi.
Vương Nguyên thấy anh rời đi, nằm dài trên giường nghỉ ngơi. Nhưng trong lòng buồn bực rất nhiều! Nghĩ tới tình trạng bi thảm của Thường An cùng hai bác, tâm tình của cậu rất khó chịu! Hết thảy cũng là cậu gây nên! Cậu không thoát khỏi liên can!
Lăn qua lộn lại không cách nào nhắm mắt, cậu bò dậy thay quần áo, lấy xe đi ra ngoài. Cậu đột nhiên muốn đi tới quán bar tiêu khiển một chút, uống ly rượu.
Vương Tuấn Khải nhìn xe thể thao màu hồng phấn rời gara đi ra ngoài đường, trong lòng vừa kinh ngạc vừa tức giận! Cậu bây giờ còn đang nóng rần, lại dám đi chơi? Vương Nguyên này không muốn sống sao!
” Lý Thành, cậu đi theo xem, xem cậu ấy đi đâu?”
” Vâng.”
Vương Tuấn Khải đóng điện thoại, trong mắt là sự lạnh lùng vô biên.
Vương Nguyên đỗ xe ở một quán bar xa hoa. Cậu đi vào bên trong, trong quán không nhiều người lắm, lộ ra vẻ rất u tĩnh.
Câuh ngồi xuống, kêu một ly cocktail “túy mỹ nhân”. Cậu nhìn ly rượu màu phấn hồng trong tay, cảm thấy rất đẹp mắt! Trước kia khi tâm tình cậu không vui sẽ tới nơi này uống mấy ly, cảm giác thật thoải mái!
Cậu ngồi hồi lâu, uống cạn ly rượu. Uống liền 3 ly, cậu cảm thấy buồn bực trong lòng như được giảm bớt. Nhưng lại cảm thấy có chút choáng váng đầu óc. Cậu chống đầu nhắm mắt lại, sao lại cảm thấy đầu óc choáng váng ? Trước kia uống 10 ly cũng không có chuyện gì, sao tối nay dễ dàng say như vậy?
Không biết có phải do cậu đang nóng rần lên? Cậu lắc đầu lảo đảo đứng lên, cảm giác mình dẫm trên mây, như muốn bay lên.
Bỗng nhiên, cậu trượt chân, vừa vặn rơi vào một vòm ngực rộng rãi. Cậu có thể cảm nhận mùi nước hoa thơm ngát. Cậu ở trong ngực giãy dụa một chút, ngẩng đầu lên, ánh mắt mông lung nhìn thấy……
Cậu mở to hai mắt, đó là một khuôn mặt của một người con trai ngoại quốc vô cùng xinh đẹp.
” Em không sao chứ? Tiểu thư.”
Người ngoại quốc dùng trung văn hỏi thăm cô.
” Trung văn của anh rất khá.” Bương Nguyên cười một tiếng quyến rũ với hắn.
” Cám ơn.” Hắn lộ ra nụ cười phong lưu.
Cậu gật đầu, rời vòm ngực của hắn, nhưng lại một lần ngã xuống. Người con trai ngoại quốc lại một lần nữa ôm lấy cậu.

” Búp bê Trung Quốc, nhà em ở đâu? Tôi đưa em về.” (My: nghe câu này ngọt nhỉ?)
” Tôi không có nhà.” Cậu vừa nghĩ tới bộ dạng Vương Tuấn Khải lãnh khốc vô tình liền tức giận. Anh ta vì sao muốn đuổi cùng giết tận đây? Vì sao không thể bỏ qua cho người nhà Thường An?
Anh ta không phải là người nhà của cậu! Cại không thừa nhận anh là người nhà của cậu!
” Vậy tôi đưa em đến khách sạn nghỉ ngơi.”
” Không cần.” Cậu đẩy ra hắn, lảo đảo rời đi. Bỗng nhiên, một người bên cạnh lao ra, đụng vào người cậu, đầu cậu nặng nề đụng vào một cây cột, trước mắt tối sầm, ngất đi……
————————————————————————————————–
Lý Thành vốn một mực trong quán rượu dõi theo Vương Nguyên, vừa mới từ phòng rửa tay đi ra đã không thấy bóng dáng cạu nữa. Hắn tìm cả quán bar, thấy xe cậu còn đang ở cửa mà vẫn không thấy cậu đâu. Cậu rốt cuộc đi đâu? Mặt hắn lập tức trắng bệch một mảnh!
” Cái gì?! Không thấy?!” Vương Tuấn Khải vừa nhận điện thoại của Lý Thành, tim đập chậm mất một nhịp: “Cậu ở đâu tiếp tục tìm kiếm, tôi lập tức qua đó.”
Anh lập tức chạy đến gara lấy xe, lấy tốc độ nhanh nhất đi tới quán bar. Thấy Lý Thành, anh hỏi ngay:
” Sao đã không thấy tăm hơi? Một người như vậy sao lại không thấy bóng dáng?”
” Tôi không biết.” Lý Thành cúi đầu không dám đón nhận ánh mắt tức giận của Vương Tuấn Khải.
” Có hỏi thăm nhân viên phục vụ và khách khứa không? Hoặc có ai thấy bóng dáng của cậu ấy không?”
Vương Tuấn Khải lo lắng hỏi.
Lý Thành lắc đầu:
” Tôi cũng hỏi rất nhiều người nhưng bọn họ đều không thấy.”
” Chết tiệt! Cậu rốt cuộc đi đâu?”
Vương Tuấn Khải nắm chặt bàn tay. Chàng trai phiền toái này! Có hiểu được đã gia tăng thêm cho anh phiền toái hay không?!
Ở quán bar loại này đặc biệt có nhiều tên đăng đồ tử, cậu một thân một mình tới đây uống rượu, sự tình ngoài ý muốn rất dễ phát sinh ! Cậu trai đáng chết này đang ở nơi nào?!
Anh lập tức gọi điện thoại cho tổ trưởng tổ bảo vệ Vương gia, Dương quản gia, muốn Dương quản gia dùng hết thảy nhân lực phải tìm được Vương Nguyên.
Một, hai, ba…… bọn họ huy động tất cả nhân viên bảo vệ, cũng vận dụng hết sức lực đi mỗi gian phòng khách sạn tìm kiếm Vương Nguyên, chính bản thân anh cũng lái xe tăng tốc tìm khắp đường phố phụ cận vòng vo hơn mười vòng, nhưng vẫn không nhìn thấy bóng dáng Vương Nguyên!
Nhìn mặt trời nơi chân trời đã dần dần dâng lên, lo âu phiền não giày vò tâm tư anh, anh tức giận đấm vào xe, phát tiết phẫn nộ trong lòng!
Cậu rốt cuộc đi nơi nào? Cậu làm tim của anh đau đớn! Chàng Trai đáng giận này! Cậu không biết người ta rất lo lắng sao? Mất tích một buổi tối, cậu rốt cuộc thế nào? Có phải có chuyện gì?
Trong óc của anh đột nhiên hiện lên một chữ “chết”! Cậu sẽ không đi chết chứ?! Tim anh lại một lần nữa đau khổ! Anh chưa từng cảm thấy cô đối với mình có sức nặng cỡ nào! Nhưng giờ phút này lo âu cùng lo lắng của anh là chân thực, tim anh đau đớn không cách nào phủ nhận!
Anh không thừa nhận mình yêu cậu! Nhưng nếu như hôm nay cậu bình an trở về, anh nguyện ý đối xử tử tế với cậu! Chỉ cần cậu có thể bình an trở lại……
———————————————————————————————-
Vương Nguyên cảm thấy ánh sáng rất mạnh chiếu sáng mặt mình, cậu khó khăn mở mắt, thấy một gian phòng hoàn toàn xa lạ. Cậu lập tức từ trên giường ngồi dậy, nhìn xung quanh. Đây là nơi nào? Cậu cảm thấy đầu mình đau nhức! Đối với tối hôm qua, trí nhớ thực rất mơ hồ. Cậu chỉ nhớ rõ hình ảnh cuối cùng mình nhìn thấy một người con trai ngoại quốc rất anh tuấn.
Cậu từ trên giường đứng lên, thấy trên người mình mặc áo sơ mi của nam, phía dưới dĩ nhiên là trống trơn, không có gì cả!
Trời ạ! Tối qua rốt cuộc làm gì? Vì sao phía dưới không mặc quần?
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Có ai nói cho cậu biết, tối qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Trong đầu cô lại một lần nữa hiện lên khuôn mặt Vương Tuấn Khải tức giận……
Trời ạ! Cậu cả một đêm không về nhà! Anh nhất định giận đến muốn giết người!
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Trong đầu cậu rất hỗn loạn! Bỗng nhiên, cô nghe thấy tiếng mở cửa, cậu chuyển ánh nhìn về phía đó. Một người con trai chỉ mặc quần, phía trên người hoàn toàn ở trần đi đến, hắn có vóc người cao ngất, cơ ngực bền chắc, nước chảy nhỏ giọt trên người, rõ ràng mới vừa tắm xong.
Vương Nguyên giật mình! Hắn không phải là đại soái ca tối qua cậu say đã gặp phải sao!!
” Anh, anh là ai? Tại sao tôi ở chỗ này? Nơi này là đâu?” Vương Nguyên khẩn trương kéo y phục của mình trốn xa hắn nhất, đôi mắt đẹp tức giận theo dõi hắn.
Người đó lộ ra một nụ cười mê đảo chúng sanh, ánh mắt màu lục cười nhẹ nhàng nhìn chăm chú vào cậu:
” Tôi là Chris, đây là nhà trọ của tôi.”
” Đây là nhà trọ của anh? Vì sao anh mang tôi tới nhà trọ của anh?” Vương Nguyên rất tức giận chất vấn hắn.
” Tôi bảo em đi khách sạn, em không chịu. Tôi cũng chỉ đành dẫn em về nhà trọ của tôi thôi.”
Chris vẻ mặt buồn cười nhìn Vương Nguyên. Xem ra búp bê Trung Quốc không nhớ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Vương Nguyên mặt nhất thời đỏ lên. Cậu tối qua ngủ ở nhà trọ của hắn? Hơn nữa, hắn bây giờ còn nửa người lõa thể. Chẳng lẽ, chẳng lẽ bọn họ tối qua đã……? Trời ạ! Tại sao có thể như vậy? Cậu không dám nghĩ thêm nữa……
” Tôi, quần áo của tôi đâu?” Cậu hận không thể lập tức thay đổi y phục rời ngay đi. Nơi này làm cả người cô không được tự nhiên!
” Y phục của em? Ngại quá, tôi tối qua khí lực quá lớn, đã xé toang mất rồi.” Chris biểu tình vô tội trả lời.

Xé rách?! Không phải chứ? Tối qua bọn họ có kịch liệt như vậy sao? Tại sao một chút ấn tượng cậu cũng không có? Mặt câun đỏ như một trái cà chua chín mọng.
” Anh, anh nói rõ ràng cho tôi, chúng ta, chúng ta tối qua có phải vậy, thật chính là cái kia? "
Vương Nguyên dùng hết dũng khí hỏi hắn.
” Cái kia? Em nói người nào a?” Chris kỳ quái nhìn cậu.
Cậu dường như muốn cắn gãy đầu lưỡi mình, hắn là người nước ngoài, dĩ nhiên nghe không hiểu tục ngữ của người Trung Quốc.
Cậu suy nghĩ một chút :
” Tôi muốn hỏi anh, tối hôm qua anh có khi dễ tôi không…?”
Chris thấy vẻ mặt cậu ngượng ngùng, rốt cục cũng hiểu được ý tứ của cậu. Nụ cười của hắn càng sâu hơn.
” Chẳng lẽ một chút ấn tượng em cũng không nhớ sao?”
Vương Nguyên rất đơn thuần gật đầu. Cậu không biết tí gì về tối chuyện xảy ra hôm qua! Tại sao một chút ấn tượng cũng không có? Sau này không dám đi uống rượu một mình nữa!
Mọi người không phải nói ra ngoài uống rượu một mình tất có tổn thất hay sao? Nhìn xem, cậu chính là một ví dụ máu chảy đầm đìa a~~!
Hắn ngồi vào ghế sa lon, ánh mắt thâm thúy nhìn cậu:
” Tối qua em rất dịu dàng, mùi hương trên người em đến bây giờ anh còn nhớ rất rõ, làm sao em có thể quên chứ? Chẳng lẽ, tối qua anh còn chưa đủ cố gắng?”
Đầu cậu thoáng chốc trống rỗng, mặt trắng bệch, nhiệt độ trên người giảm đi……
Tối qua bọn họ thật đã……? Đầu óc cậu nhất thời không cách nào suy nghĩ nổi……
Cậu đã cùng một người ngoại quốc không quen biết trải qua cuộc tình một đêm? Cậu rất muốn khóc a! Tại sao có thể như vậy? Tại sao cậu lại đi uống rượu? Tại sao cậu giận dỗi Vương Tuấn Khải ? Hiện tại người bị thiệt hại lại là mình!
Phải làm sao bây giờ? Cả người cậu cứng ngắc! Nghĩ một lát, hiện tại vấn đề thiết yếu chính là phải nghĩ biện pháp giữ kín miệng hắn, không thể để cho người thứ ba biết! Nếu như có người biết, việc cậu phải chết là không thể nghi ngờ!
Câuh vội vàng cầm ví tiền của mình, đem tiền bên trong móc hết ra đưa cho hắn.
” Đây là tất cả tiền trên người tôi, tôi hi vọng từ giờ khắc này anh có thể đem chuyện tối qua toàn bộ quên sạch đi! Sau này bất kể nhìn thấy tôi ở đâu cứ coi như không nhận ra tôi. Được không?”
Chris nhìn mấy tờ tiền trên tay câuh, chỉ có mấy ngàn tệ mà thôi. Từ lúc nào hắn trở nên hạ giá như thế?
Hắn hứng thú nhìn cậu,
” Em cho rằng một chút tiền như vậy có thể che miệng anh sao?”
” Vậy anh muốn thế nào?”
Hắn kéo tay cậu, kéo câuh ngồi trên đùi hắn, mùi nước hoa trên người hắn lập tức tập kích khứu giác của cậu:
” Anh muốn em làm tình nhân bí mật của anh, bảo bối!”
Vương Nguyên lập tức đẩy hắn ra, ánh mắt xinh đẹp tràn đầy lửa giận:
” Anh mơ tưởng! Cái tên xấu xa khốn kiếp này!”
Miệng Chris câu khởi nụ cười:
” Em không sợ anh đem chuyện tối qua nói cho chồng em – Vương Tuấn Khải biết?”
” Anh, anh biết anh ấy?!” Thân thể Hạ Tử Tinh cứng đờ!
” Ở nơi này có ai không nhận ra Vương Tuấn Khải chứ? Hắn là doanh nhân nổi tiếng a.” Chris buồn cười nhấc lông mày.
Vậy cũng đúng ! Ở nơi này, có ai không nhận ra Vương Tuấn Khải? Doanh nhân họ Vương, trưởng tôn của Vương thị gia tộc – Vương Tuấn Khải, anh ngàn vạn người mê…… hắn biết Vương Tuấn Khải cũng không kỳ quái.
” Như vậy đi, em trở về suy nghĩ thật kĩ. Anh cho em thời hạn một ngày để suy nghĩ.”
” Không cần suy nghĩ! Hiện tại tôi trả lời luôn! Không thể nào! Anh thích thì cứ nói cho anh ấy biết, cứ nói đi!”
Cậu tức giận mở cửa phòng muốn rời khỏi.
” Em xác định cứ như vậy rời đi?” Khóe miệng của hắn là nụ cười xấu xa, ánh mắt của hắn đánh giá cậu từ đầu đến chân một lần, trong mắt tràn đầy sự mập mờ ám muội.
Vương Nguyên lúc này mới lưu ý bản thân mình gần như nửa dưới trống trơn. Cậu sợ hãi, vội vàng lấy tay che bắp đùi của mình lại.
” Đem quần của anh cho tôi mượn!” Cậu không chút khách khí quát tháo hắn.
” Ừ.” Hắn chậm rãi đứng lên, mang trên mặt nụ cười tà ác, bắt đầu cởi quần trên người mình.
” Dừng! Dừng! Dừng! Tôi không phải muốn quần của anh! Anh không có quần khác sao?”
Cậu lập tức nói rõ ràng.
Hắn cười nhỏ một tiếng, chỉ chỉ phía bên giường:
” Anh đã chuẩn bị một bộ quần áo đặt ở bên giường cho em mà em không thấy sao, bảo bối?”
Vương Nguyên chuyển ánh mắt nhìn về phía đầu giường, phát hiện thật sự có một bộ quần áo để ở đó. Cậu vội vàng cầm quần áo trốn vào trong phòng tắm thay áo sơ mi nam trên người mình ra.
Chiếc quần cậu đang mặc có thiết kế đơn giản nhưng mang lại cho cậu cảm giác là quần được may đo theo yêu cầu, rất vừa vặn, toàn bộ đường cong cơ thể được tôn lên. Cậu đứng trước gương nhìn trái nhìn phải, phát hiện bản thân đã thích loại quần này. Không nghĩ ra, tên ngoại quốc kia là người rất có ánh mắt!
Vương Nguyên từ trong phòng tắm đi ra sau khi rửa mặt sạch sẽ, trông cô xinh đẹp động lòng người, gương mặt trắng hồng, ánh mắt hữu thần, cái mũi thanh cao, đỏ đôi môi bừng gợi cảm. Thật không hổ là người mẫu nổi tiếng!
Vương Tuấn Khải thật đúng là có con mắt chọn vợ! Vương Nguyên mỹ lệ gợi cảm như vậy, quả thực có thể ép điên cả đống nam nhân! Gương mặt, vóc người, khí chất rất đặc biệt! Hắn đột nhiên rất đố kỵ với Vương Tuấn Khải!!!!
” Em rất đẹp!”
Chris không khỏi ca ngợi.
” Cám ơn.”
” Xem ra em rất thích hợp làm người mẫu của hãng quần áo của chúng tôi, không bằng làm người mẫu cho chúng tôi đi?”
Chris bỗng nhiên nói.
” Nga? Đây là nhãn hiệu y phục của anh?”
Vương Nguyên chỉ chiếc quần cậu đang mặc.
” Đúng vậy. Là nhãn hiệu quốc tế Nại Nhĩ Tư. Anh phụ trách tổng đại lý khu vực Châu Âu. Lần này đặc biệt tới Trung Quốc quảng bá thương hiệu. Anh còn đang phân vân không biết tìm ai để làm người mẫu đại diện, hiện tại anh đã tìm được rồi.”
Chris mang vẻ mặt thưởng thức nhìn cậu.
Cậu suy nghĩ một chút:
” Nếu tôi đáp ứng làm người mẫu đại diện cho nhãn hiệu công ty anh, anh sẽ giúp tôi giữ kín bí mật tối qua chứ?”
Đôi môi hắn nhấc lên một nụ cười:
” Đó là đương nhiên.”
“Tốt! Tôi đáp ứng!”
Vương Nguyên sảng khoái đáp.
Chris đem hợp đồng đưa tới trước mặt Vương Nguyên
” Đây là hợp đồng, em xem rồi ký đi.”
Vương Nguyên cầm hợp đồng đọc, thời hạn một năm sao!
” Một quý được không? Một năm quá dài.” Vương Nguyên đề nghị.
” Không được!”
” Vậy thì nửa năm.” Vương Nguyên đề nghị lần nữa. Thờì gian quá dài chỉ sợ Vương Tuấn Khải sẽ không đồng ý.
” Không thể. Em đồng ý thì ký, không thích thì đừng ký. Anh không ép em!” Chris ngồi trên ghế sa lon, an nhàn vô cùng nhìn cậu.
Vương Nguyên bất đắc dĩ nhìn hợp đồng, cuối cùng vẫn ký.
Mặc dù Vương Tuấn Khải không thích cậu làm người mẫu, nhưng để giữ được danh dự của mình cậu phải làm tốt công việc này. Hi vọng Chris là một người tuân thủ lời hứa, không đem chuyện tối qua nói cho người khác biết.
Nhưng, vừa nghĩ tới tối qua mình cùng người đàn ông này quay cuồng trên giường, toàn thân cậu nổi da gà……
Khi cậu về đến nhà, cậu thấy Vương Tuấn Kharivngồi ở trong phòng khách, anh không đi làm sao? Hiện tại là buổi trưa, tại sao anh lại ở trong nhà? Vương Tuấn Khải vừa nhìn thấy Vương Nguyên trở lại, anh lập tức đứng lên đi về hướng cậu. Cậu nhìn mắt anh vằn đỏ, bộ dáng tiều tụy, cằm còn có chút râu, thì rất kinh ngạc. Mới qua một buổi tối sao anh biến thành như vậy?
Nhìn anh nổi giận đùng đùng bước về phía mình, cậu sợ hãi lui về phía sau vài bước. Bây giờ trông anh rất tức giận nga! Bởi vì tối qua cậu không về nhà?!!
Vương Tuấn Khải đi tới trước mặt Vương Nguyên, không hề tát cậu mà là ôm cổ cậu thật chặt, thật chặc. Điều này làm Vương Nguyên giật mình! Cậu thật là thụ sủng nhược kinh! Tối qua không về nhà, hôm nay mới về mà còn có mỹ nam mãnh liệt ôm sao?
Hay cậu đang nằm mơ, còn không có tỉnh???????????
” Em trở về! Em rốt cục đã trở về!”
Vương Tuấn Khải ôm cậu thật chặt, tâm tình lo lắng mới có thể buông xuống.
” Thiếu phu nhân, thật tốt quá. Tối qua cậu mất tích, mọi người đã rất lo lắng!” Ngọc tẩu nghe tin cậu trở về, cố ý từ trong phòng bếp đi ra nghênh đón.
” Tôi mất tích? Tôi lúc nào mất tích?” Trong tròng mắt Vương Nguyên tràn đầy không giải thích nổi.
” Tối qua cậu ra ngoài, thiếu gia lo lắng bệnh tình cô không tốt, đã bảo Lý Thành đi theo cậu. Nhưng chỉ chớp mắt, cậu đã mất tích. Mọi người lo lắng khắp nơi tìm kiếm mà vẫn không tìm được! Tôi lo lắng cả tối cũng không ngủ.” Ngọc tẩu ở bên, vừa niệm kinh, vừa lạy Bồ Tát phù hộ.
Vương Nguyên nghe Ngọc tẩu nói như vậy, không khỏi sửng sốt. Tối qua bọn họ tìm cậu suốt? Phải không?
Sau một khắc, cậu đón nhận ánh mắt sắc sảo của anh, cùng ngữ khí sắc bén hỏi:
” Em, tối qua em đi đâu?”
” Em, em đến nhà bạn.” Vương Nguyên vội vàng nói láo.
” Bạn nào?” Anh tiếp tục truy hỏi, tức giận trong mắt như muốn nuốt chửng cậu.
” Đó là người anh không biết.”
Cậu đẩy anh ra, cố ý tránh ánh mắt thâm trầm của anh.
” Xin lỗi, để Ngọc tẩu lo lắng rồi.”
Vương Nguyên vội vàng chuyển qua nhìn Ngọc tẩu, tránh cho anh tiếp tục hỏi.
Không nghĩ tới Ngọc tẩu quan tâm cậu đến thế, trước kia cậu còn tưởng rằng bà không thích mình? Xem ra Ngọc tẩu là người trong nóng ngoài lạnh!
” Bản thân tôi không nói làm gì. Cả tối qua thiếu gia ở bên ngoài bôn ba tìm kiếm cậu……”
” Ngọc tẩu! Bà nói nhiều quá!”
Vương Tuấn Khải lập tức chặn Ngọc tẩu lại, lo lắng bà mang sự tình tối qua anh thấp thỏm lo âu nói cho Vương Nguyên.
Cậu không thể tin được nhìn chằm chằm Bương Tuấn Khải , anh nghĩ cậu mất tích nên tối qua đã đi tìm cậu? Có thể không? Anh không phải là rất hận cậu sao?
Vương Tuấn Khải thấy ánh mắt nóng bỏng của cậu nhìn mình thì cảm thấy không tự nhiên. Anh xoay người qua chỗ khác, mượn cớ gọi điện thoại nhân cơ hội rời đi.
” Thiếu phu nhân, cô về phòng nghỉ ngơi một chút đi.”
Ngọc tẩu quan tâm nói với Vương Nguyên.
Vương Nguyên gật đầu. Giờ này khắc này cô rất cần nghỉ ngơi. Trong thâm tâm cậu buồn bực nặng nề!
Cậu lấy một bộ đồ ngủ, đi vào phòng tắm muốn thanh tẩy chính mình. Vừa nghĩ tới trên người mình còn lưu lại mùi của người kia là cậu không thể chịu được!
Nước rửa ấm áp chảy xuống toàn thân, cậu nhắm mắt lại, trong đầu trống rỗng. Đối với chuyện tình tối qua, một chút ấn tượng cậu cũng không có! Cậu thật sự đã vượt rào sao? Tâm tình của cô bỗng nhiên trở nên rất kịch liệt!
Cậu không phải là loại người tùy tiện, nhưng đã làm ra chuyện tình tùy tiện ” tình một đêm”, phá hủy đạo đức quan trọng của cậu, chính cậu cũng không thể tiếp nhận mình.
Mặc dù chỉ là nhất thời lầm lỗi! Cậu cũng không cách nào tha thứ cho mình! Cậu đột nhiên cảm thấy bản thân có chút dơ bẩn…… nước mắt ủy khuất không khỏi chảy dài……
Khi tâm tình dần dần bình phục, cậu mới từ phòng tắm đi ra. Sau đó lại phát hiện Vương Tuấn Khải nằm trên giường mình. Cậu đi tới bên giường, phát hiện anh đang ngủ thiếp đi.
Chẳng lẽ lời Ngọc tẩu nói là thật? Hôm qua anh đã đi tìm cậu cả buổi tối không hề nghỉ ngơi sao? Cho nên bây giờ mới mệt mỏi như vậy? Cậu ngồi trên thảm ngắm nhìn anh ngủ. Khi ngủ trông mặt anh rất ôn hòa, rất an tĩnh, không có lạnh lùng châm chọc, không có tức giận, thoạt nhìn rất thoải mái, đẹp mắt. Cậu không khỏi nhìn đến ngây người.
Anh bỗng nhiên mở to mắt, nhìn cậu đang ngơ ngác ngắm khuôn mặt mình, cười cười nói:
” Nhìn lâu như vậy em thấy hài lòng không?”
Vương Nguyên mặt thoáng chốc đỏ bừng lên. Cậu vội vàng quay mặt qua chỗ khác :
” Ai chứ, ai bảo em đang nhìn anh?”
” Còn nói sạo!” Vương Tuấn Khải hé miệng cười một tiếng, ôm cậu vào lòng.
” Anh định làm gì?” Khuôn mặt Vương Nguyên đỏ bừng đẩy anh ra.
Anh áp cậu xuống giường, gương mặt điển trai tiến tới gần mặt cậu:
” Em đàng hoàng nói cho anh biết, tối qua em đi đâu?”

.
Những chương tiếp theo chúng ta sẽ trải giai đoạn hường phấn của vợ chồng song Vương
Vote +CMT cho My nha!! ///
Chúc moi người ngủ ngon!!
///////

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro