#29: Birthday gift
-------------22h30 tối ngày 20/9------------
Bây giờ đã là mười rưỡi tối, hầu hết mọi người đều đã an tọa trên chiếc giường yêu dấu của mình, chỉ riêng Vương Nguyên vẫn đi đi lại lại trong phòng. Chí Hoành - người vừa được mời về khẩn cấp để chữa bệnh điên cho ai kia ngồi trên giường chốc chốc lại thấy tên kia thở dài, nhìn hoài cũng chán, cậu ném điện thoại qua một bên rồi ngửa cổ hú lên bất mãn:
-Này, đây chóng mặt lắm rồi á! Có dừng ngay động tác không thì bảo?
Ngay lập tức Vương Nguyên ngừng lại, quay ra nhìn cậu mếu máo khiến Chí Hoành hoảng hốt. Thằng dở này, sao tự nhiên lại khóc?
-Hoành Hoành... Mai là sinh nhật lão Vương rồi mà tớ không biết tặng ảnh cái gì hết trơn á...- Vương Nguyên ngồi xuống giường, bất lực nói.
À, ra thế ~ Chí Hoành liền nhích ra ngồi cạnh cậu, khẽ vỗ vai an ủi:
-Ai dà, làm gì mà phải khóc? Tuy sở thích của tên Cua bự có hơi khác người nhưng tớ chắc cậy sẽ biết phải tặng gì thôi. Đần như mấy thằng kia còn tìm được quà tặng cơ mà.
-Mấy thứ đặc biệt bọn họ (chỉ TBG) đều tặng hết rồi... Hơn nữa tớ cũng không muốn tặng quà vật chất..."
-Cậu nói thế tớ cũng chịu...
Chí Hoành ngao ngán xoa đầu Vương Nguyên . Khổ thân thằng bé, cứ đến gần sinh nhật Tuấn Khải là nó lại như thế. Có khi còn dằn vặt suy nghĩ cả tuần. Thực lòng cậu cũng muốn giúp lắm, nhưng ai bảo thằng này cũng khó tính cơ, kêu nó mua cái gì nó cũng bới ra được một điểm không thích nên cậu cũng chẳng biết phải giúp như thế nào.
-Hay hỏi Thiên Thiên? Ổng giỏi trong việc quà cáp lắm
-Tớ hỏi rồi... Tên dở đó kêu tớ...
Nhắc đến đây tự dưng mặt Vương Nguyên đỏ bừng, khơi dậy sự tò mò của Chí Hoành một cách ghê gớm.
Sao? Sao? Cậu ấy bảo gì?
- Cậu ấy kêu tớ cứ tắm rửa sạch sẽ rồi leo lên giường chờ sẵn là lão Vương thích nhất rồi...
Chí Hoành nuốt nước miếng. Mãi lúc sau cậu mới nói được:
-Theo tớ tốt nhất cậh đừng nên nghe lời
Cả hai nhìn nhau, đồng cảm gật đầu. Và câu chuyện kể về cuộc hành trình tìm quà tặng sinh nhật lão Vương của Vương Nguyên lại tiếp tục bắt đầu...
Sớm ngày hôm đó, "quản gia đại nhân"-Bạng Hổ ca bước vào bếp và tặng Tuấn Khải một bữa sáng đặc biệt. Kế tiếp, một loạt các món quà mà dưới con mắt nhận định của Vương Nguyên là 'fantastic baby'. Sau đó là màn bánh kem tự làm của thực tập sinh TF. Và đòn knock out định mệnh khiến cậu bé Xử Nữ nhút nhát càng trở nên tự ti hơn chính là buổi chiêu đãi xem phim của tên hâm dở Thiên Tỉ...
- Vương Nguyên , em ổn chứ? Bộ phim chán lắm hả?- Một giọng nói dịu dàng cất lên bên tai cậu.
-Không, không, phim hay mà.- Vương Nguyên đáp vội, lấp liếm đi sự lo lắng.
Tuấn Khải cau mày nhìn cậu. Vương Nguyên như vậy đã gần một tuần nay, mà xét theo cái tính hay nghĩ nhiều của cậu thì chỉ có thể là...
-Này, em không cần phải nghĩ nhiều về quà sinh nhật của anh đâu. Có em làm người yêu đã là món quà tuyệt nhất rồi.
-Thế sao được! - Vương Nguyên gắt, -Sinh nhật là phải có quà chứ. Anh tốt nhất là đừng làm khó em với cái tính siêu tốt bụng mà em cực kì yêu đi!
Tuấn Khải nghe đến đấy thì phì cười, may mà phanh lại kịp chứ không thì bị đuổi ra khỏi rạp chiếu phim mất. Anh xoa đầu cậu, hắng giọng:
-Nếu em bí quá thì em có thể tặng 'em' cho anh được mà.
-Em sẽ cố nghĩ ra món quà khác...- Cậu mếu máo thấp giọng đáp.
---------------------
Chiều hôm đó, Tuấn Khải tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa. Ngoài bếp tràn ngập mùi nước xương hầm, thịt bò và vài thứ thơm ngon khác. Chắc Chí Hoành định làm lẩu để mừng sinh nhật anh. Tuấn Khải cười thầm, quay sang định bụng ôm lấy cục cưng của mình, nào ngờ bên cạnh anh chẳng có ai cả. Chỉ có một chiếc hộp quà nhỏ màu xanh được buộc bằng một sợi ruy băng kim tuyến màu trắng.
Quà? Tuấn Khải ngồi thẳng dậy, từ tốn mở nó ra. Bên trong là một mẩu giấy nhỏ được viết bằng những nét chữ nắn nót. Anh mở tờ giấy ra đọc:
"Gửi Cua đại ca...
Chúc mừng anh tròn mười bảy tuổi. Thực ra, ngay từ đầu em đã biết nên tặng anh món quà gì, chỉ là cho đến bây giờ em mới đủ can đảm để tặng anh. Xin lỗi vì đã để anh đợi lâu. Lật tờ giấy đỏ ra đi!
Tuấn Khải nhìn vào hộp quà, thấy một mảnh giấy màu đỏ khác. Anh từ tốn lật tờ giấy ra, đập vào mắt là một hàng chữ to như gà mái ghẹ:
GIẤY CAM KẾT
Tôi, Vương Nguyên - sinh ngày 08/11/2000, xin cam kết:
Kể từ giờ phút này, chính thức trở thành vật sở hữu của Vương Tuấn Khải. Tuyệt đối không thay lòng đổi dạ, không trêu hoa ghẹo nguyệt và sẽ luôn hết lòng yêu thương che chở, khiến anh luôn cảm thấy hạnh phúc mỗi phút mỗi giây. Nếu tôi làm gì có lỗi, khiến anh cảm thấy không hạnh phúc thì sẽ xuống nằm dưới Chí Hoành !
Tuấn Khải rốt cuộc không nhịn được nữa mà cười phá lên, lăn cả ra đệm cười, cười đến nỗi nước mắt chảy ròng ròng như suối. Hơ hơ ~ Vương Nguyên ~ là em tự dâng mình vào miệng cọp, à nhầm, miệng cua đấy nhé, sau này có nát mông liệt giường cũng không than trời trách đất được đâu nhé.
----------------------------
Lại nói về bên ngoài, cụ thể hơn là ở bếp...
Tiếng cười của Tuấn Khải quả thật rất lớn, vọng cả vào bếp. Thiên Tỉ bĩu môi sau khi nếm thử mùi vị nước lẩu của Chí Hoành .
-Tớ đã nói là cứ tắm sạch rồi nằm đấy là xong. Có gì thì cũng chỉ là một lần, này thì mày tự nguyện đào mồ chôn mình cả đời. Đấy, đừng trách thằng bạn không báo trước nhá!
Vương Nguyên ngẩn người ngồi thừ ra. Tiếng cười kì quái của Tuấn Khải khiến cậu có cảm giác mình vừa kí án tù chung thân cho chính mình. Rồi xong, từ nay về sau là xác định nát cúc.
-----------------------------
Happy birthday Karry Wang (aka 王俊凯). Chúc Khải ca của chúng ta càng ngày càng man, càng ngày càng bớt đao với lại càng ngày càng thương bảo bảo. Tóm lại, Vương Tuấn Khải, sinh nhật vui vẻ 😄😄😄🎉🎉
P/s: Đại ca, em cũng chưa biết tặng gì cho anh hay là em cũng lấy tấm thân trong trắng này ra tặng anh nhỉ ????
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro