Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Còn Lâu Mới Tha Cho Anh ><

Đã mấy ngày liền , Vương Tuấn Khải tự mình đi tìm Vương Nguyên , chính là cảm giác này , khó chịu lắm , cậu đã ở đâu ? Hắn hối hận rồi , hắn biết hắn sai rồi ..

Mệt mỏi , hắn đậu xe rồi bước vào bar . Tìm đến một bàn trống , khuẩy tay kêu phục vụ đem rượu đến .. A , hình như hắn thấy tên Thiên Tỉ đang đi đến chỗ hắn

- " Cậu vì sao mà uống nhiều đến vậy ? " Thiên Tỉ nhìn xuống đống vỏ chai mà hỏi

- " Phải làm sao đây ? Phải làm sao hả Thiên Tỉ ? " hắn dường như mệt mỏi , tên bạn thân này xuất hiện thật đúng lúc

- " Tớ nghe nói Vương Nguyên rời đi sao ? Cậu đã hối hận ? " Nhìn hắn như vậy , quả nhiên có một chút chạnh lòng a~

- " Uhm , là tớ sai .. Tớ chính là điên rồi " hắn gào lên

- " Nếu bây giờ gặp Vương Nguyên ? Cậu sẽ làm gì ? " Không thương tiếc nữa , cảm giác thích thú chiếm hết rồi =))))

- " Cậu hỏi làm gì ? Giúp tớ tìm em ấy đi .. Được không Tiểu Thiên Thiên a ~ " Hắn hình như có ý gì đó , lần đầu giở giọng như này . Chính hắn cũng cảm thấy tức cười : ))

Thiên Tỉ lần đầu trong đời thấy hắn như vậy , ôm bụng cười rồi hỏi " Cậu thôi đi , nhớ người ta đến vậy sao ? "

- " Vậy có giúp không , đừng nhiều lời ! " hắn nói

- " Được thôi , tớ sẽ chỉ chỗ . Cậu đi tìm , ok ? " Thiên Tỉ thấy hắn vậy cũng không muốn chọc tiếp

----------------- Ta là dãy phân cách đáng yêu hehe . Đừg để ý đến ta -------------------

Ở một nơi khác . Có hai tên tăng động và một bà chị bị lây bệnh a ~

- " Hoành Hoành à , mau mau đi . Tớ muốn xem phim lắm rồiiiii " Cậu kéo dài giọng làm nũng với Chí Hoành

- " Được thôi . Chi phí thì ahaha ... Cậu hiểu rồi chứ " Chí Hoành nhìn cậu rồi cả hai cùng đồng loạt cười lên nhìn người ngồi trước bàn ăn

- " Chị àhhh , hay là mình cùng nhau đi xem phim đi ha " cậu đưa đôi mắt hết sức đáng yêu lên nhìn người phía trước

- " Được rồi , hai đứa chuẩn bị đi , chị lấy xe rồi đi . Muốn gì thì nói chứ đừng làm bộ dạng đó với taa . " nhìn cậu Uyển Nhi chỉ muốn ôm vào lòng thôi .

Chị quay lưng đi , rồi lấy điện thoại nhắn tin cho ai đó , thì nhận lại được 2 chữ " Đã Rõ "

   Vương Nguyên cùng Chí Hoành được Uyển Nhi hộ tống đến chỗ xem phim . 3 người họ háo hức đi đến phòng vé rồi tươi cười đi đến phòng xem phim .
   Cậu ngạc nhiên , vì sao hôm nay phòng lại trống không có ai xem cả .. Nhưng thôi kệ , cho qua . Cậu kéo hai người vào hàng ghế rồi liên tục bỏ bắp rang vào miệng .

Bỗng màn hình được bật lên , gương mặt người nào đó hiện to trên màn hình làm cho cậu giật cả mình . Chưa kịp thốt lên thì người kia đã lên tiếng :

- " Vương Nguyên ahh , tôi biết là tôi làm cho em hết hồn phải không ? Khoan hẳn chạy đi . Nghe tôi nói đã " hắn tỏ vẻ mặt buồn cười . Rồi tiếp tục nói
- " Tôi biết mọi chuyện rồi . Là do tôi đã không tìm hiểu rõ . Là do tôi bị ả đàn bà đó lừa gạt. Chính tôi đã gây ra tổn thương cho em . Chính tôi đã làm em phải mệt mỏi . Có phải tôi đã quá tàn nhẫn rồi không ?
Tôi đã làm em khóc .. Tôi chính là quá tồi tệ , ngay cả khi em bỏ đi . Tôi cũng chẳng biết phải làm thế nào . Hmm , tôi bây giờ chỉ muốn em trở về thôi .. Đừng đi nữa có được không ?

Tôi sẽ không làm em buồn nữa . Sẽ không làm em tổn thương thêm một lần nào nữa ..
Về nhà đi , về nhà của hai chúng ta đi , tôi khoing mướn người làm , em không về tôi sẽ không ăn . Em không về tôi sẽ thức khuya .

Tôi là muốn bù đắp , muốn yêu thương em , muốm cùng đi bên em đến hoàn đời . Muốn cùng em làm tất cả .
Ôm một cái nào , Vương Nguyên " hắn lấy hết dũng khí mà hắn có để làm việc này . Hắn nói ra hết những gì muốn nói

Haha , có biết gì không . Đang có một người ngồi dưới hàng ghế xem phim đơ rồi kìa .
Cậu quay qua muốn hỏi Chí Hoành cùng Uyển Nhi xem chuyện gì đang xảy ra .. Thì bọn họ chạy đâu mất dấu rồi .

Cậu vội vã rời hàng ghế đi đến cửa thì bị một người nam nhân kéo đến ôm vào lòng

Hoảng hốt , cư nhiên ai lại ôm cậu nhỉ ? Muốn đẩy ra nhưng sức người này mạnh quá , cậu lại yếu đến vậy . Mà hình như mùi hương này .. Là của hắn !

Cậu đã kịp ý thức lại , chưa kịp nói gì thì hắn đã lên tiếng :

- " Em về đi , bỏ đi như vậy đủ rồi "

- " Anh là ai ? " cậu lơ đi đề nghị của hắn

- " Chưa gì đã quên tôi rồi sao ? Tôi là chồng em đó " hắn vừa nói vừa ôm chặt lấy cơ thể cậu .

- " Hình như tôi chưa có chồng , à không . Tôi đã ly hôn rồi . Chắc anh nhầm người rồi đó " tuy nói vậy nhưng vẫn mặc để hắn ôm lấy , vì chính cậu cũng rất nhớ hắn

- " Ly hôn ? Tôi xé tờ đơn đó rồi . Tôi cũng không nhầm người đâu . Em chính là vợ tôi  " hắn thản nhiên trả lời cậu

- " Anh .. lưu manh " cậu hất nhẹ người anh một cái , cúi gầm xuống . Mặt cậu giờ đỏ lên cả rồi

- " Lưu manh , chỉ với một mình em thôi " hắn cười

Rồi tiếp tục nói với cậu " Đi về với anh được chưa ? "

- " Ai về với anh ? Đừng tưởng làm như vậy em sẽ bỏ qua . Còn lâu nha " cậu chu môi ra cãi lại

- " Vậy phải làm như thế nào đây vợ của tôi ? " hắn nhìn người trước mặt , thật muốn hôn lấy một cái mà

Cậu không trả lời hắn , đang suy nghĩ gì đó , rồi cười một cái , hướng mắt lên nhìn hắn
- " Chở em về nhà của chị em , nhanh lên "

- " Em không thấy tôi đã có thành ý như vậy sao ? Không về nhà mình còn đến nhà chị làm gì hả ? "

- " Em không thấy " cậu nói rồi đẩy mạnh anh ra , quay lưng đi . Trên môi vẽ một nụ cười

Hắn như đã hiểu được người đã đi mất , vội chạy theo kéo tay cậu lại rồi nói

- " Được được , em muốn gì cũng được , tôi nghe theo "

- " Là anh nói đó " cậu khoái chí cười . Rồi nói tiếp " Mau chở em về nhà chị , em sẽ nói việc tiếp theo "

Hắn nghe theo lời cậu , chạy theo đường cậu chỉ , đến nhà của Uyển Nhi . Hmm , cậu là ở đây ư ? Vậy mà hắn cứ đi tìm cậu ở nhà chính , rồi lại tìm đến các phòng trọ .

Trước khi quay lưng , cậu nói với hắn

- " Tạm biệt Tiểu Khải , nếu muốn em về thì tốt nhất làm gì có thành ý một tẹo nữa . Dạng như , anh nên theo đuổi Vương Đại Nguyên này lại từ đầu đi. À còn nữa , còn cả làm ôsin không lương nữa . Vậy nha , em vào nhà đây , ngủ ngon Tiểu Khải "

Cậu nhấn mạnh hai chữ Tiểu Khải , rồi còn đả kích hắn thêm nữa , tiếp theo là phủi đít đi vào bỏ lại hắn đang trưng bộ mặt Đao thần thánh nhìn cậu

Hắn nhận được cuộc gọi từ Thiên Tỉ
- ( Hahaa , cậu chề chắc rồi .. )

- " Cái gì , cậu mà biết gì hả ? "

- ( Biết sao không ? Cậu và Vương Nguyên vừa nói gì tôi đều biết hahaa )

- " Hmm .. Cậu đặt máy nghe lén tôi sao ? Tên mặt liệt nhà cậuuuuu "

- ( Cậu nhờ tớ giúp chứ đâu đưa điều kiện không được nghe lén cậu đâu . Thôi cúp máy đây . Cậu chuẩn bị tinh thần là vừa . Kì này , cậu chết chắc rồi hahaha )
Hắn chưa kịp bùng nổ thì Thiên Tỉ là cúp máy để lại bộ mặt của hắn giờ đã đen như đít nồi =)))))))

Hắn vòng xe chạy về , thì tự nhủ với bản thân : không sao , em ấy sẽ nương tay với một người đẹp trai như mình thôi ( anh đừng tự luyến nữa đại ca --' )

Hắn đang tự an ủi thì có tin nhắn từ số điện thoại khi nãy lén lấy của Vương Nguyên , nội dung như sau

" Anh đừng nghĩ em sẽ nương tay , cái đồ lưu manh nhà anh "

Thôi rồi , kì này coi như xongggg =))))))))))))

----------------------------------------------------------------------

Thấy chap này dài không a ~
Vẫn là câu cũ , đọc xong nhớ cmt cho Au nhaaa * hun hun *
Có cmt mới có động lực viết tiếp nha hiu hiu =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro