Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Nhờ anh giúp đở

" Mẹ ngày mai con sẽ đưa mẹ đi tái khám , còn chuyện lấy vợ con sẽ suy nghĩ sau nhé . Nên giờ mẹ nghỉ sớm nha ." Cậu đưa tay dìu bà vào phòng.

" Ukm mẹ đợi con vậy."

Sáng sớm Vương Nguyên và mẹ đã có mặt trong bệnh viện, vì bệnh trở nặng nên phải ở bệnh viện để kiểm tra , theo dỗi. Khiến Vương Nguyên càng lo lắng về nguyện vọng của bà .

Tuấn Khải cả đêm không về nhà , vừa mở cửa ra đã thấy mẹ mình ngồi khóc thúc thích ở sofa. Trong lòng lại thở dài.

" Mẹ sao mẹ lại ở đây ." Đi vào nhà như không có chuyện gì.

" Thằng này nhà con trai mẹ , mẹ đến lúc nào không được chứ ? " Bà Ôm mặt tiếp túc khóc .

" Được rồi , vậy sao lại ngồi đây khóc chứ ? " Anh Ngồi xuống bên cạnh vỗ vỗ vai , rót li nước uống .

" Mẹ bị bệnh không sống được bao lâu nữa ." Bà Khóc to hơn.

Tuấn Khải Chưa kịp nuốt vào đã phung ra ngoài hết , ôm bụng cười." Ha ha mẹ ... mẹ có phải hay không . Lại bày trò sao ? "

" Thằng quỷ mẹ nó bệnh sắp chết mà nó còn cười được . Trời ạ thật là oan nghiệt mà "

" Mẹ muốn con tin cũng được , đi đến bệnh viện nào nếu đúng có bệnh thật rồi tính nhé ."Anh  Đưa tay vẫy vẫy . Lại bày trò, haizz giờ mới 27 tuổi còn hơn 37 nữa phụ huynh bây giờ muốn bế cháu đến thế sao?

" Được mẹ đi ngay bây giờ , con đi luôn nhé ." Bà đứng lên chuẩn bị đi liền. Việt này nếu bà không nghĩ đến làm sao có thể làm mẹ người ta đây.

" Mẹ đi trước đi con đến đó lền , bệnh viện xxx nhé ."

" Ok mẹ đi trước ." Bà mĩm cười  đira khỏi cửa , liền lên xe đi liền , gấp ráp lên xe đi mất.

Tuấn Khải ngồi hút xong vài điếu thuốc rồi cầm áo đi đến bệnh viện .
Đi đến bệnh viên trong lúc đợi kết quả hắn đi xung quanh tham quan dù sao đây cũng là bệnh viện do hắn mở cũng chưa đến được 3 lần . Nhìn xung quanh vào các phòng bổng đứng lại bên phòng bệnh phía trước, người bên trong có chút  quen mắt .

" Mẹ à ...con có kết quả.... của xét nghiệp rồi." Cậu  nắm chặt lấy tay của bà cố kìm nén nước mắt.

" Mẹ biết chuyện này lâu rồi ... con .... con ... không cần phải lo lắng đâu . Bệnh mẹ , mẹ hiểu nhất mà. Mẹ bây giờ chỉ muốn con lấy vợ , muốn có người chăm sóc cho con thôi , con hiểu không ?" Má Vương Nói trong giàn nước mắt . Mẹ đời này chỉ lo cho con không thể chăm lo cho mình, mẹ không thể ở bên con suốt đời được.

" Con hiểu mà .... con .... con .. sẽ lấy vợ mà , con có bạn gái rồi .... vài hôm nữa sẽ đưa đến.... cho mẹ xem có được không ?"

" Được ... được con trai ngoan ." Ôm nó vào lòng bà mĩm cười, nếu vậy thì quá tốt rồi.

" Đúng là đồ nhị Nguyên chẳng phải nói chia tay rồi sao ? " Anh phì cười rồi  Lắc đầu rồi bỏ đi .

" Con trai .. con nhìn xem ..... có kết quả rồi đây là ung thư đó .... con còn không tin ." Bà Tiếp tục khóc thúc thích .

" Kết quả này là thật sao ?"

" Vâng .. thật mà .. thật mà . " Bác sĩ  cúi đầu , đổ mồ hôi nói.

" Con tin rồi ... con đưa mẹ về ."

Dìu bà xuống bãi đổ xe .

" Vậy mẹ mau chữa trị đi , con đưa mẹ đi chuẩn bị. " Mở cửa xe ra đưa bà vào.

" Mẹ không chữa , không chửa gì hết "Bà  đóng cửa xe lại , không chịu vào.

" Vậy mẹ muốn sao mới chịu đây , mẹ muốn gì con cũng chìu được chưa." Nhất định là muốn bế cháu chứ gì .

" Thật? "

" Thật mà."

" Mẹ muốn có con dâu , bảo mẹ làm gì mẹ cũng làm ." Mắt lắp lánh nhìn Tuấn Khải đang ôm đâu trước mặt.

" Chuyện này .. con chưa nghĩ tới lập gia đình bây giờ ." Biết ngay mà.

" Mẹ tức chết ... con sắp 28 rồi mà còn suy nghĩ .... mẹ .... chết cho con vừa lòng." Bà Khóc nức nở.

" Được con lấy .... con lấy là được chứ gì ."

" Vậy thì được , nhớ đó. Mẹ đi về trước ." Bà vui vẽ Lên xe bà đi về trước khi đi còn không quên hôn gió đứa con một cái.

" Trời ạ không thể hiểu nổi người lớn bây giờ nghĩ gì nửa ."Anh  Xoay người đi đến bên xe mình.

" Cậu tính giết tôi sao ? Khi không lại đứng sau lưng tôi làm gì ?"Anh  Xoay người lại nhìn thấy Vương Nguyên ở phía sau liền hết hồn.

" Xin lỗi tôi không cố ý , tôi chỉ muốn hỏi anh chút thôi ." Cậu Gãy gãy đầu nhìn anh cười cười.

" Muốn gì cứ nói đi ."

" Anh tìm được đối tượng kết hôn chưa ?" Cậu gại nghùng hỏi, đến góc áo cũng đã bị cậu vò đến sắp rách rồi.

" Sao lại hỏi tôi ? Tôi gia cảnh tốt lại đẹp trai , muốn mấy cô chẳn có . Đừng nói muốn tôi kết hôn với cậu ." Tên nhóc này còn thẹn thùng? Rất đáng yêu không tệ.

" Thật ra mẹ tôi sống không quá 3 tháng nữa , mẹ muốn tôi kết hôn trước khi mẹ ra đi . Anh biết rồi ... tôi lại mới chia tay bạn gái .... lại không có đối tượng nên.... nên.... nên..."

" Nên muốn tôi giúp cậu sao ? "

" Đúng vậy , chỉ là kết hôn giả thôi sau 100 ngày liền li hôn. Không những giúp cho tôi mà còn có lợi cho anh hay sao ? " Cậu níu lấy cánh tay anh cầu xin.

" Cậu nghe rồi sao ? Cái này là cậu cần tôi chứ tôi không cần cậu. Muốn tôi giúp cũng được nhưng phải theo yêu cầu của tôi."

" Anh có yêu cầu gì cứ nói , tôi nhất định sẻ làm ." Cậu vui mừng thả tay hắn ra, ôm đầu vui sướng.

" Sau 100 ngày cậu phải rời đi . Ở nhà tôi không được quản tôi đi đâu , khi nào về, ở đâu. Trước mặt mọi người phải diễn như vợ chồng thật , phải dùng đủ cách để mẹ tôi chửa bệnh. " Mặt dù mẹ tôi không có bệnh gì.

" Đơn giản thôi , tôi làm được những điều đó mà ."

" Không phải chỉ nhiêu đó , khi về tôi sẻ soạn một bản hợp đồng nếu cậu chấp nhận thì sẽ kí hợp đồng , nếu còn không thì coi như chúng ta chưa từng nói chuyện." Nói xong anh  Lên xe bỏ đi không thèm nghe câu trả lời của Vương Nguyên .

" Được tôi đợi anh " Hét lớn để Tuấn Khải có thể nghe .

" Đúng là đồ nhị Nguyên , quả thật vô cùng ngốc " Miệng nở nụ cười xéo mê người.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro